Thế giới dường như trong một cái chớp mắt đều cải biến.
Hoắc Mẫn Lăng tựa vào cửa bên trong phòng tắm, lau lau mái tóc ẩm ướt, trên kiện áo ngủ mỏng manh còn thấu hơi nước ấm.
Hôm nay sau khi Lam Lưu tìm đến hắn, hắn cuối cùng đã phát hiện một chút bất đồng.
Hắn hiện tại mới cảm giác được, thế giới và tư tưởng lẫn cuộc sống của mình đã hoàn toàn cùng lúc trước trở nên bất đồng. Dường như trong bất tri bất giác, quỹ tích của hắn đã lệch khỏi quỹ đạo ban đầu……
Có chỗ nào bất đồng a?
Dường như…… Từ đầu học kỳ tới nay, hắn trở nên nói nhiều, ít nhất là nói so với mười bảy năm qua còn nhiều hơn nhất nhiều……[- -|| không thể nào……]
Hơn nữa, hắn không bao giờ có thể một lòng chỉ đặt ở trên sách tham khảo nữa, tâm nguyên bản chỉ cất chứa sách tham khảo dường như đã bị cái gì đó xé mở thành một cái động, đem trái tim kia chia làm rất nhiều phần……
Mẫu thân nói, trong lòng nếu có chứa nhiều hơn thứ gì đó thì sẽ luôn phiền não.
Như vậy, hắn không phải là đang bắt đầu phiền não rồi a?
Không…… Hắn không muốn như vậy a…… Như vậy rất phiền, hắn tuyệt không muốn đi quản……
Ân, cảm giác hảo chán ghét nga……
Hoắc Mẫn Lăng nhíu mi, tay bấu lên ngực, cảm thụ bên trong một loại tim đập khác bất đồng xa lạ với mười bảy năm qua.
Rốt cuộc hắn nên……làm sao đây?
Mẫu thân……
Phụ thân……
Ở trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-that-my-lang/2096998/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.