「Tiểu Tứ mắt! Mau nói cho ta biết ngươi ở nơi nào!?」 Hàn Kì bay nhanh qua quốc lộ, tránh thoát mấy chiếc xe tốc hành nhanh đến nguy hiểm, nghiêng ngả lảo đảo chạy tới cửa học viện. Run run cầm điện thoại hỏi người bên đầu kia, Hàn Kì nhìn LM học viện rộng lớn nháy mắt hận chết cái tên nào kiến tạo trường học như vậy.
Di động dính sát vào bên tai, Hàn Kì đầy cõi lòng sợ hãi chờ mong thanh âm kia đáp lại hắn.
Nhưng mà…… Di động bên kia lại chết tiệt không có thanh âm!!
Trả lời a! Tiểu Tứ mắt! Mẹ nó! Mau trả lời a!!!!
Gần như bị tâm thần cầu nguyện trong lòng, Hàn Kì đứng ở trên sân thể dục không ngừng hướng bốn phía nhìn xung quanh, muốn ở nơi có tầm nhìn bao quát tìm được bóng dáng nhỏ gầy kia.
Nhưng mà, mặt trời dần dần bị bao phủ, mang đến đêm tối yên tĩnh……
“Mẹ nó!!” Hung hăng ném điện thoại di động lên mặt đất,‘Ba’ một tiếng, di động màu bạc đời mới lập tức bị tứ phân ngũ liệt.
Không muốn tiếp tục lãng phí thời gian chờ di động, Hàn Kì quyết định tự mình tìm!!
Thời gian không nhiều lắm, đã không cho phép hắn lãng phí thêm một phần một giây nào…… Hắn thật sự sợ, thật sự sợ Tiểu Tứ mắt này sẽ xảy ra chuyện gì…… Nếu là như vậy…… Hắn nên làm sao đây?
Vô lực đem ý niệm bất an sinh ra trong đầu thu hồi vào trong lòng, biểu tình của Hàn Kì chưa bao giờ nghiêm túc như vậy, cái loại ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-that-my-lang/2096992/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.