Trên sân thể dục rộng lớn, Hoắc Mẫn Lăng gắt gao ôm lấy sách tham khảo của mình, mặc cho Hàn Kì tha hắn hướng đến sân bóng rổ.
“Xú tiểu tử! Ngươi muốn cho bổn thiếu gia đem ngươi kéo dài tới sân bóng rổ a?!” Phủ một thân đồng phục thể thao rộng thùng thình, Hàn Kì nhìn thân hình đang ngồi xổm cuộn mình thành một đoàn kia, căm tức mắng.
“Ta không đi……” Ngẩng đầu, Hoắc Mẫn Lăng cực không tình nguyện nói,“Ta không đánh cái gì bóng rổ, ta còn muốn đọc sách……”
“Cái gì không đánh?! Hừ! Tiểu tử! Ta nói cho ngươi biết! Không phải do ngươi quyết định!” Khó thở muốn chết, Hàn Kì tức giận lại thu áo sau cổ của Hoắc Mẫn Lăng, dùng sức hướng đến sân bóng rổ tha đi.
“Mẫn Lăng, đây là cái gì?” Phương Vu Hi nhìn hai người đang nhiệt tình giằng co, chỉ mỉm cười, rồi mới từ phía sau xuất ra một quyển sách tham khảo thật dày.
“Xoát ──” trên đại thấu kính lập tức sáng ngời,“Sách tham khảo!!”
Phương Vu Hi tươi cười càng lúc càng sâu……
“Đúng vậy đúng vậy, lại đây lại đây……” Một bên đi phía trước chạy chậm, Phương Vu Hi một bên lắc lắc sách tham khảo, dụ hoặc hướng sân bóng rổ chạy tới.
Nằm trong dự kiến, Hoắc Mẫn Lăng tựa như chó săn chỉ biết nhìn thấy con mồi [- -+ hình ảnh đáng yêu ……hình ảnh đáng yêu ……], trong đầu trở nên trống rỗng, chăm chăm vào quyển sách tham khảo đang diêu (lay) đến diêu đi ở trước mắt, thân hình nguyên bản còn ngồi đó lập tức đứng lên, lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-that-my-lang/2096977/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.