Bạch Liêm đã sớm tỉnh, cảm giác thấy động tĩnh bên cạnh, lại không thể tránh, núi hắn cũng đã nhảy theo, tâm ý đã sớm bày rõ trên bàn, giờ còn cự tuyệt thật sự có chút buồn cười.
Được Bạch Liêm ngầm đồng ý, lão nhân gia ta nếu còn khách khí, vậy thật sự là đáng chết, thứ đưa đến bên miệng cho dù no chết cũng không thể không ăn a.
Liếm hôn tiểu lạp trước ngực, tay thuận thế dọc theo thắt lưng tìm xuống, trực tiếp xoa lên kiều đồn, nghe được tiếng hít thở cực lực áp chế bên tai, lão nhân gia ta trong lòng nhạc khai liễu hoa đồng thời không khỏi dục hỏa càng thêm tăng vọt, cầm lấy tay Bạch Liêm kéo xuống thắt lưng, thuận tiện xoay vặn eo, cọ cọ lên người Bạch Liêm hai cái, thúc giục hắn mau mau hành động.
Kỳ thật tính ra, Bạch Liêm cùng lão nhân gia ta ‘hành sự’ cũng chỉ có một lần, phỏng chừng Bạch Liêm cũng chưa hưởng thụ được gì, mà lão nhân gia ta bởi sáng sớm đã bị người đuổi giết chạy trối chết, cảm thụ cũng chẳng ra hồi vị, qua đủ loại nguyên nhân, hai chúng ta đã không đạt được ngư thủy cực lạc, vân vũ vu sơn, giờ có cơ hội tự nhiên phải hảo hảo nuôi cấy một chút.
Trong sơn động yên tĩnh, cũng chỉ có thể nghe được tiếng côn trùng kêu cùng tiếng hai ta thoáng thở hổn hển, đủ loại thở gấp rên rỉ lại cực lực áp chế dưới cổ họng, Bạch Liêm cắn môi đỏ mọng, ta cắn môi Bạch Liêm, tay hắn đặt trên người ta, tay ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thap-nien-nhat-mong-giang-ho/2312392/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.