“Hàn Đàm tham kiến giáo chủ, giáo chủ vạn an” Hàn Đàm nhìn không chớp mắt, cực kỳ cung kính cúi người thi lễ trước Bạch Liêm, tư thế tiêu sái lại quyết không thất kính, còn hơn Tử Minh ngang ngược càn rỡ.
Kỳ thật đối với người này ta nhiều ít cũng có chút ấn tượng, dù sao cũng từng gặp mặt, hơn nữa nhìn hắn và Cách Ngạo Sinh dường như có chút giao tình, chỉ không biết là loại “giao tình” thế nào.
Bạch Liêm gật gật đầu ừ một tiếng, cũng không trách Hàn Đàm ngắt lời mình, chỉ là sắc mặt không tốt như trước, có vẻ khó coi.
“Giáo chủ minh xét, theo thuộc hạ biết người này không phải là Khinh Trúc.”
Bạch Liêm chau mày, hắn đương nhiên biết người kia không phải Khinh Trúc, Khinh Trúc không có khả năng hiểu được Dịch Cân kinh Thiếu Lâm, Khinh Trúc cũng không thể nào không biết hắn, hơn nữa còn dám giở trò khinh bạc với hắn.
“Nga? Phải không” Lên tiếng, ý hỏi cũng như không hỏi.
“Theo thuộc hạ biết người này quả thật không phải Khinh Trúc.” Hàn Đàm cũng không liếc ta một cái, phất tay cho người lôi đến mấy tên bị trói gô lại.
Tử Minh nhìn thấy đám người bị mang vào, mày cau chặt, những người này rõ ràng bị y giam ở tư lao, thế nào lại chạy đến đây? Lại nhìn Hàn Đàm tỉnh bơ đứng một bên, lập tức hiểu ra, có thể lấy người trong tư lao của y, trong giáo cũng chỉ có Hàn Đàm, hừ.
“Bẩm Giáo chủ, những người này nguyên là người Phiếu Miểu lâu, mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thap-nien-nhat-mong-giang-ho/2312247/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.