Ta nói ta kiếp số chưa qua, lại không ngờ kiếp này còn là một liên hoàn cước, vòng vòng cùng khẩu khấu trừ không cho ta cơ hội thở gấp.
Quét mắt bốn phía, giường ván gỗ hoa văn đơn giản, những thứ khác mặc dù cũng sơ sài nhưng còn dùng được, chỉ có bàn trang điểm trước mặt này là có chút tinh xảo, không biết son phấn để đây làm cái gì, ta mở một hộp phấn đưa đến chóp mũi ngửi ngửi, loại này màu sắc tươi đẹp hương nồng đậm nói không chừng cũng chỉ có mấy đồng, cười đặt lại chỗ cũ, không để ý tới. Ta dù sao cũng không phải tiểu cô nương, đối với mấy món đồ chơi đó cũng chỉ khi lên giường mới để ý, còn không bất quá cũng chỉ lấy ra thưởng cho ai đó.
Ngày đó trong lúc khinh xuất bị người bắt, lỡ tay đả thương lão già điên điên khùng khùng kia không ngờ lại bị thả xuống nước, sau khi tỉnh lại mới biết mình may mắn được người cứu lên, sự tình phát triển như vậy ta coi như là phúc lớn mạng lớn, vốn nói đại nạn không chết tất có hậu phúc, không nghĩ lại bị đưa tới nơi này, quả nhiên là khóc không được cười cũng không xong, sống đến tuổi này còn gặp chuyện như vậy, thật là làm cho người ta dở khóc dở cười.
Cùng là nơi phong trần, cùng là tần lâu sở quán, khác biệt chính là nơi này không có Cách Ngạo Sinh thôi, nghĩ đến đây ta lại ai thán một tiếng, lấy bộ dạng hiện tại của ta trở về sợ là cũng khó mà giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thap-nien-nhat-mong-giang-ho/2312180/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.