Tần Phù dìu Đường Đỉnh Hân ra ngoài lập tức hướng gara đi. Chuyện hôm nay dù có chút kỳ cục nhưng Tần Phù không hối hận, nói sao thì cậu cũng là người nhà họ Tần, sao có thể để cho anh họ nói hưu nói vượn.
Chuyện này không liên quan gì tới việc giàu hay nghèo, cũng không liên quan gì tới việc bọn họ có giúp anh họ hay không, anh họ rõ ràng là xem thường nhà họ Tần, xem thường ba của cậu.
Cho dù so sánh thì cậu thân với mẹ hơn, cũng thân thiết với cậu Hai, nhưng thế nào cậu cũng là cậu ba nhà họ Tần, không phải là cậu ba nhà họ Phương, thời khắc mấu chốt, cậu tất nhiên sẽ đứng về phía nhà mình, bảo vệ người nhà.
Nghĩ đến đây cậu lại thấy buồn bực, mẹ cậu vĩnh viễn chỉ biết có nhà mẹ, vĩnh viễn không hiểu được điểm ấy, luôn khiến cậu thật khó xử.
Nhưng dù cậu có giận thế nào, cậu vẫn theo bước chân của anh hai, phá hỏng tiệc sinh nhật của mợ, với tư cách là con cháu trong nhà, hành xử của cậu nhìn sao cũng không đúng, cho nên cậu không thể về thẳng nhà mình, mà phải về nhà chính báo cáo lại cho ba cậu biết, sẵn chờ mẹ cậu về nổi giận.
Không ngờ lúc ra đến gara, cửa gara đã mở nhưng chiếc Mercedes-Benz của anh cậu còn chưa đi, mở cửa sổ dừng ở đó, anh cậu đang hút thuốc. Gara tuy lớn nhưng khá kín, Đường Đỉnh Hân vừa tiến vào liền buông tay Tần Phù ra, nhíu mày nói với Tần Liệt Dương, “Khói quá, anh tắt đi.”
Tần Liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thap-nhi-thu-ba-muoi-tuoi-lam-thu/1736023/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.