Tần Phù nhìn trừng trừng vào tờ báo, đồng thời nghe ngóng mấy ông già bà già bên cạnh nói chuyện.
Một ông già cầm mấy tờ báo rất hoang mang nói, “Ai ôi!!! Sao báo chí hôm nay nhìn y chang nhau vậy?”
Một bà già khác nhiệt tình phổ cập cho ông chuyện gì đang diễn ra, “Nhìn ông là biết hai ngày nay không xem báo rồi. Hôm qua và hôm trước Báo Đô Thị nói quần áo và túi xách công ty này có Aldehyde vượt quy định, ông hai nhà tôi nói quần áo của họ rất mắc, một món cũng vài ngàn đồng, ai dè mua về có mùi lạ, người ta tốn nhiều tiền vậy chắc là nóng nảy, liền tự đi tìm nơi làm kiểm trắc, phát hiện quần áo bị Aldehyde vượt quy định, có thể gây ung thư. Ông nói xem vậy thì ai mà chịu, cái này là trả lại cho Báo Đô Thị.”
Bà già cảm thán, “Ông nói xem sao con người bây giờ thiếu đạo đức quá, chi phí một bộ quần áo bao nhiêu tiền chứ, một cái váy mình tự may hết mấy thước vải đâu, sao quần áo bán mấy ngàn đồng cũng có người mua. Kiếm tiền thì kiếm tiền, còn khiến người ta bị ung thư, thật không có lương tâm.”
Tần Phù đứng kế bên nghe xong rất tức giận. Thật ra trước khi cậu không cảm thấy Tần thị có gì liên quan tới mình, lần trước khi phá hoại ‘Gia Phù’ cậu không hề cảm thấy mình đang đào góc tường nhà mình, còn cảm thấy anh hai cậu đang làm quá lên. Phàm con người đều giống nhau, đồ nhà mình tự mình phá thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thap-nhi-thu-ba-muoi-tuoi-lam-thu/1736019/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.