Sau khi Tần Liệt Dương đi, Lê Dạ theo Tiểu Châu trở về Bắc Hoa Sơn, lúc ăn cơm tối bọn người Đại Hùng trở về, còn đặc biệt đau lòng tố cáo hành vi bất lương bỏ rơi bạn bè của Lê Dạ, chờ đến lúc Lê Dạ hứa trước khi rời khỏi đây sẽ mời bọn họ trở về nhà cũ ăn cơm mới thôi.
Buổi chiều hôm sau đi vẽ thực vật, Lê Dạ nhận được cuộc gọi từ một số điện thoại không lưu trong danh bạ. Nhưng số này thật sự rất quen thuộc, những năm sống ở Bắc Kinh anh luôn trò chuyện với số điện thoại này hàng tuần, cần tiền cần đồ gì cũng thông qua số điện thoại này, cho dù anh xóa số rồi vẫn không thể nào quên được.
Là Lê Diệu.
Từ lần đó, sau khi Từ Mông Mông chất vấn anh ở bệnh viện, lần đầu tiên anh với Lê Diệu lại có liên hệ với nhau. Nhưng đây không phải là điều anh chờ đợi. Lê Dạ là người thế nào? Anh bề ngoài nhu nhược, nhưng tuyệt không yếu lòng, thật ra tính anh hết sức quyết đoán đấy.
Năm xưa lúc cha mẹ gặp chuyện không may, anh quyết đoán bán đi nhà ở để trả nợ, năm đó anh mới mười lăm tuổi, người không đồng xu, nếu anh chơi xấu không chịu bán nhà, ngay cả tòa án cũng không thể cưỡng chế anh chấp hành, nhưng anh vẫn làm. Còn chuyện đưa Tần Liệt Dương đi, chẳng lẽ anh muốn sao? Nhất là sau khi đến Bắc Kinh, vốn anh còn giữ số điện thoại trong tay nên có rất nhiều cơ hội, nhưng anh không gọi.
Trong lòng anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thap-nhi-thu-ba-muoi-tuoi-lam-thu/1736017/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.