Thời gian tiến hành phẫu thuật không lâu lắm, không bao lâu sau cửa phòng phẫu thuật mở ra. Ngoại trừ Tần Chấn, mọi người bao gồm Phương Mai đều đứng dậy, rõ ràng bà ta là người lo sợ nhất.
Tần Liệt Dương tới lâu như vậy, bà vẫn luôn nhìn Tần Phù, nhưng Tần Phù có vẻ không hề tính an ủi bà, Tần Liệt Dương tuy không rõ tình cảnh lúc đó như thế nào, có điều có thể đoán được chuyện Phương Mai đẩy Đường Đỉnh Hân trong mắt Tần Phù, là ván đã đóng thuyền. Bằng không theo hiểu biết của hắn, mẹ hắn sẽ không im lặng như vậy.
Rất nhanh, Đường Đỉnh Hân được đẩy ra.
Tần Liệt Dương thấy Tần Phù có thái độ mà hắn chưa từng thấy qua, lập tức chạy lại, vừa nhìn Đường Đỉnh Hân vừa hỏi thăm bác sĩ, “Cô ấy sao rồi? Đứa trẻ thì sao?”
Vẻ mặt bác sĩ không được tốt lắm, xem ra rất mệt mỏi, sắc mặt Tần Phù cũng khó coi theo, chân mày cậu nhíu chặt, vẻ mặt giống như đã chuẩn bị để thừa nhận tình huống xấu nhất. Cũng may sau khi bác sĩ thở một hơi, nói cho cậu tin tốt, “Máu đã ngừng chảy, tạm thời không có vấn đề, nhưng cần nằm trên giường nghỉ ngơi, vừa rồi rất nguy hiểm. Có thể giữ được đứa con đúng là may mắn, còn phải chú ý thêm, bằng không khó mà tưởng tượng.”
Tần Phù lập tức thở phào nhẹ nhõm, không ngừng nói cảm ơn với bác sĩ.
Tần Liệt Dương nhìn Đường Đỉnh Hân đang hôn mê, sắc mặt và môi còn trắng bệch, nhìn giống như không còn chút máu, rõ ràng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thap-nhi-thu-ba-muoi-tuoi-lam-thu/1736005/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.