Lúc Tần Liệt Dương về đến nhà, Phương Hải Đông đã có mặt.
Hắn đứng ở một góc quan sát vẻ mặt mọi người trong phòng khách, Tần Chấn mặt đen thui, một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Phương Mai ngồi bên cạnh Tần Phù, không khác gì bà mẹ đang bảo vệ con, Tần Phù thì buồn rầu, còn có phần không phục, Đường Đỉnh Hân bình tĩnh tự nhiên, tay thỉnh thoảng vuốt ve bụng mình, Phương Hải Đông đang nói chuyện với ba hắn.
Phương Hải Đông khuyên nhủ: “Ai mà chẳng gặp chuyện một lần, nó cũng không phải trời sinh biết kinh doanh, hơn nữa chuyện này cũng không liên quan tới chuyện nó biết kinh doanh hay không, bộ phim này em đã hỏi thăm rồi, nếu được lên sóng khẳng định đại bạo, tiền lời càng không cần bàn. Ai mà biết được nó là đạo văn, chưa kể bối cảnh của nguyên tác giả lại sâu như vậy. A Phù không phải vạn năng, chỉ là vận khí không tốt thôi.”
“Hơn nữa,” lão bắt đầu đưa ví dụ, “Người đâu phải chuyện gì cũng biết trước được. Nhớ lại hồi đầu, hai chúng ta đều mở nhà xưởng quần áo, đã nói cùng nhau xây dựng sự nghiệp cùng nhau phát tài, nói thật, bây giờ mỗi lần nhớ tới nhà máy của mình em đều hối tiếc, phát triển rất tốt. Ai mà ngờ được, người xưng là anh em với chúng ta, chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, mỗi ngày cùng nhau uống rượu, lại ôm hết tiền của em bỏ trốn. Anh nói xem có phải do em không có bản lĩnh không? Không phải nha anh Tần, cái này là do em xui,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thap-nhi-thu-ba-muoi-tuoi-lam-thu/1735998/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.