Hôm sau Tần Liệt Dương đến công ty muộn, chín giờ mới tới công ty, không hề có vẻ mất hứng, mà ngược lại còn vô cùng rạng rỡ, càng làm nổi bật Ninh Trạch Huy xám xịt.
Hai ngày nay cuộc sống của Ninh Trạch Huy không coi là dễ chịu, chạng vạng hôm trước vô tình gặp Trác Á Minh ở quán bar, sau khi cẩn thận suy nghĩ gã thấy không chịu nổi nữa, tan ca lập tức chạy tới bệnh viện. Dựa vào tình báo của các y tá, Trác Á Minh hôm đó phải trực ca đêm, còn ghé mua lẩu cay mà người ta yêu thích.
Ai dè không gặp được Trác Á Minh.
Gã gặp y tá hỏi: “Trác Á Minh đâu?”
Y tá nhìn chung quanh, “Hết giờ, có lẽ về rồi!” Phát hiện thật sự không có nên nói, “Để tôi vào xem thử.” Không lâu sau nhìn thấy y tá chao đảo đỡ Trác Á Minh đi ra, thấy gã y ta mới nói, “Chắc mệt chết rồi, dựa vào tường ngủ luôn mới sợ chứ, thế này không sợ bị cảm hay sao? Mau tới phòng trực nghỉ tí đi.”
Trác Á Minh lúc này nhìn rất khác với vẻ cứng nhắc bình thường ở bệnh viện, cũng không có vẻ mê hoặc người khác như trước mặt Ninh Trạch Huy, nhìn có chút ngu ngu, nhìn y tá gật đầu nói cảm ơn, nhưng phương hướng cũng sai.
Ninh Trạch Huy nhìn mà bất lực, không thể làm gì khác hơn là đỡ người về phòng làm việc.
Trác Á Minh vừa vào tới phòng là ngã ngửa ra trên ghế sofa, phất phất tay với Ninh Trạch Huy: “Anh đây đang kiệt sức, không rãnh để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thap-nhi-thu-ba-muoi-tuoi-lam-thu/1735995/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.