Tần Liệt Dương không biết mình vừa bị cái gì nữa. Trác Á Minh chạy thẳng đến, người này nhìn bề ngoài thì có vẻ yếu đuối nhưng thực tế sức lực tương đối lớn, chưa kể lúc này hắn đã buông tay, nhanh chóng bị y đẩy ra. Hắn được Ninh Trạch Huy đỡ lấy, sau đó thấy Trác Á Minh cùng nhiều y tá vào phòng tiến hành cấp cứu.
Ninh Trạch Huy muốn kéo hắn ra ngoài, nhưng bị hắn cự tuyệt.
Hắn cảm thấy lòng mình lúc này rất bối rối, rõ ràng vừa mới ngược đãi Lê Diệu xong, còn dày vò Lê Dạ, nhưng khi hắn nhìn thấy gương mặt tái nhợt của Lê Dạ, nghĩ tới câu ‘Rất đau! Tôi cũng vậy!’ của Lê Dạ thì hắn có cảm giác rất lạ.
Hình như không phải đã nguôi giận, nhưng trong lòng thấy khó chịu.
Cái này đâu phải là hành hạ người khác, rõ ràng là dày vò chính mình!
Hắn không hé răng, lại mang vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm Lê Dạ, Ninh Trạch Huy tự nhiên cũng không dám lên tiếng, hai người cứ yên lặng đứng đó, chờ hơn mười phút, Trác Á Minh mới xong việc, đi lại chỗ hai người.
Lúc này mặt y lạnh như bài poker, nói với hai người: “Đã hết thời gian thăm bệnh, mời ra ngoài. Hơn nữa,” Y rất nghiêm túc nhìn Tần Liệt Dương, “Tôi thấy mỗi lần anh đến đều ảnh hưởng nghiêm trọng tới cảm xúc của bệnh nhân, ngài Tần Liệt Dương, vì lo lắng cho sức khỏe của bệnh nhân, tôi thấy ngài tạm thời đừng đến là tốt nhất.”
Tuy bệnh viện có quy định thời gian thăm bệnh, nhưng với tư cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thap-nhi-thu-ba-muoi-tuoi-lam-thu/162314/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.