Nửa tiếng sau, Ninh Trạch Huy gõ cửa phòng Tần Liệt Dương.
Tần Liệt Dương lúc nãy còn rất kích động, bây giờ đang nhìn một bản báo cáo tài chính, vẻ mặt rất bình tĩnh. Nhìn thấy Ninh Trạch Huy, hắn mới ngẩng đầu lên nói một tiếng, “Vào đi.”
Ninh Trạch Huy gật đầu: “Sau khi anh đi cậu ấy cũng rời khỏi phòng họp, vốn là muốn trực tiếp xông thẳng vào phòng làm việc của anh, nhưng bị Phương Hải Đông kéo đi phòng làm việc của ông ấy. Còn nghe nói bên trong có tiếng đập phá đồ đạc, hẳn là đập không ít đồ, còn có người nghe thấy cậu ấy mắng chửi anh nửa ngày, chửi anh là đồ tâm thần.” Ninh Trạch Huy thật sự là rất thân thiết với Tần Liệt Dương, biết hắn không thèm để tâm, cho nên thái độ nói chuyện cũng rất tự nhiên, “Sau đó đã leo lên xe thể thao của mình, chắc là về nhà.”
Đối với điều đó Tần Liệt Dương cũng không bất ngờ. Tần Phù không giống hắn, hắn từ nhỏ thích nghịch ngợm gây sự, trèo cây leo nóc nhà, xuống nước bắt cá; còn Tần Phù là một cái đuôi, từ nhỏ tới lớn chỉ biết theo sau mông mẹ nó, giúp mẹ nó làm cái này cái kia, không hề quậy phá. Khi đó mẹ hắn đã nói, Tần Phù hẳn là đầu thai nhầm rồi, đáng lẽ phải là con gái mới đúng.
Sau lần đó, để giữ bình an, đã đổi tên Tần Húc Dương thành Tần Phù, càng biến thành áo bông tri kỉ, lần này nhất định lại về kể lể với Phương Mai.
Dù sao, đời này của nó, ngoại trừ chuyện lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thap-nhi-thu-ba-muoi-tuoi-lam-thu/162304/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.