Sau cái ngày đập tay thề độc, đào hố kết bái, Lạc Thạch lại có thêm một công việc bất đắc dĩ, là lập kế hoạch tiếp cận ‘Der Vater’. Quả là ý tưởng điên rồ, vì trong hơn nửa thế kỷ Chiến loạn, lãnh đạo cao tầng Phiến quân các nơi, không biết bao nhiêu bộ óc chiến lược đỉnh cao, đều vẫn đang đau đầu tìm cách xâm nhập TUE-Zone và những khu vực tuyệt mật khác. Nhưng trong số ho lại không bao gồm Lạc Thạch, gã thờ ơ với thế cục và sách lược của tổ chức, hay nói đúng hơn là, từ khi gia nhập Bộ Tổng Tham Mưu, gã chưa bao giờ nghiêm túc đưa ra một ý kiến gì.
“Hệ thống cảnh báo chuyển động, được giám sát bằng vệ tinh, cấp độ toàn cầu, xử lý và phân tích bởi Die Mutter. Bài toán khó giải của TUE, quả nhiên rất có tính khiêu khích, ván này, tao chơi!”. Gã hít một hơi sâu, nhắm mắt dưỡng thần, ngẫm nghĩ, Job vẫn miệt mài ghi chép tư duy.
“Phiền rồi... Không có cách nào có tỉ lệ thành công cao hơn một nửa, mà bị phát hiện thì chết chắc, tính sao giờ nhỉ?!”.
Mục tử vẫn đang ‘bơi’ trong làn khói đặc từ máy hoá hơi, nhỏm dậy ngó nghiêng, thấy vậy liền nói.
“Ca, ngươi vẫn chưa có ý tưởng gì sao? Phần phi hành tiếp cận để Mục gia ta lo, dễ dàng hơn cho ngươi tìm kế sách a”.
“Với mày thì đúng thế thật, trông mày vô hại quá mà?”. Gã lại nhắm mắt, giọng chán đời nên gỉ hoen hoét.
“Ây, phi hành chỉ là chuyện nhỏ, vũ kỹ cấp bậc phàm nhân, Mục gia ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-than-tuyet-lo/155633/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.