Năm 21xx, Trái Đất...
“Song nếu chúng ta phát kiến được một lý thuyết đầy đủ, thì lý thuyết đó cũng không được hiểu ngay bởi đa số, ngoại trừ một số chuyên gia. Nhưng sau đó, tất cả chúng ta, các nhà khoa học, các triết gia và cả mọi người bình thường sẽ hiểu được và tham gia thảo luận câu hỏi vì sao vũ trụ và chúng ta tồn tại. Nếu chúng ta tìm được câu trả lời, thì đó là sự thắng lợi cuối cùng của trí tuệ con người – chúng ta sẽ biết được ý của Chúa.”
Trong căn phòng đơn giản màu kim loại xám xịt hoen rỉ, vứt cuốn sách trong tay, gã thanh niên gầy gò chợt buông thõng cơ thể, quẳng cả cái khung xương mỏng manh của gã lên giường. Râu ria lởm chởm, tóc dài rối tung, cơ thể săn chắc mạnh mẽ, hơn nhiều so với cái cảm giác mỏng manh mà gã mang lại cho những ai lần đầu tiếp xúc. Nước da tái nhợt cướm nắng, chứng tỏ đã lâu ngày không thấy mặt trời, ánh mắt mệt mỏi nhưng loé lên từng tia tinh mang ranh mãnh, sống mũi cao, lông mày nhô ra càng khiến đôi con ngươi thêm thâm trầm.
Chân tay dang rộng tự do trên chiếc giường nhỏ, đầu giường gã nằm vứt lộn xộn vài cuốn sách giấy đã ố màu, trên cùng là “...sử thời gian” - Tác gia: Tiến sĩ Tàn Công Tử Hàn Kính chủ biên. Bìa sách đã không còn nguyên vẹn, trang cuối cùng phần phật trêu đùa tóc của gã, nhưng gã vẫn điềm nhiên mặc kệ, mắt vô thần thăm thẳm ngắm nhìn trần nhà, nơi bật sẵn một màn hình lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-than-tuyet-lo/155628/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.