🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Có yêu thú!”

“Mọi người mau tỉnh lại, yêu thú đột nhập!”

Một tiếng thét tràn đầy hoảng sợ vang lên, phá vỡ đêm đen an tĩnh. Từng cái lều bị xốc lên, Chu Bằng từ một cái lều bước ra, râu ria có chút xộc xệch, sắc mặt đỏ bừng, hai mắt ánh lên tia máu nhìn A Tứ, gằn giọng:

“Có chuyện gì thế A Tứ?”

A Tứ trong lòng kêu khổ, hắn biết Chu Bằng lão đại là không thích bị ai làm phiền khi ngủ, nhưng hiện tại tình thế cấp bách, hắn chỉ có thể đương đầu họng súng:

“Chu đại ca! Chúng ta bị yêu thú vây quanh!”

Chu Bằng nghe thế, rốt cuộc nghiêm túc lên, ánh mắt sắc bén quan sát xung quanh, bởi vì là võ giả, thính giác nhanh nhẹn, nên hắn rất nhanh phát hiện cách đó không xa năm mươi mét đổ lại đang di chuyển một đoàn bóng đen, trong đó tản ra hàng hàng vạn vạn đôi mắt xanh lục hung bạo. Chu Bằng nhíu mày, thần sắc căng chặt.

Lúc này, tất cả người trong lều đều đã tỉnh giấc, xách theo vũ khí lục tục ra tới. Kỳ Văn Thư dựa gần Chu Bằng, hỏi A Tứ:

“Có tra được là yêu thú gì sao? Vì sao muộn như vậy mới phát hiện bị vây quanh?”

A Tứ khổ không nói nổi, cắn răng giải thích:

“Ta cũng không biết vì sao thế này, từ đầu hôm đến giờ thỉnh thoảng lại có vài cơn gió mạnh, sa mạc gió cát thổi là chuyện bình thường, ta cũng không nghĩ nhiều. Đến khi phát hiện đã bị vây quanh!”

Trong lúc hắn nói, thì A Ngũ từ xa đi trở về, sắc mặt khó coi, nói với Chu Bằng:

“Chu đại ca, là Thực Nghĩ Thú!”

Mọi người nghe thấy thế, sắc mặt đồng thời ngưng trọng lên, không nghĩ tới, là Thực Nghĩ Thú.

Kỳ Văn Thư càng nghĩ càng quái dị, tranh thủ thời gian hỏi:

“Thực Nghĩ Thú không phải sống ở nơi bí ẩn sao, tự nhiên đêm khuya lại tập kích chúng ta?”

Chu Bằng phất tay, nhăn mày trả lời:

“Hiện tại cũng không nghĩ nhiều được như thế. Thực Nghĩ Thú là sinh vật lợi hại và khó diệt nhất của sa mạc này. Chúng nó số lượng đông đảo, thân mang kịch độc, chỉ cần bị phun trúng, chắc chắn sẽ bị rớt một tầng da. Hiện tại chúng nó đang vây quanh, chúng ta lui lại đi, chỉ có mặt sau là ít Thực Nghĩ Thú nhất!”

Khuôn mặt của mọi người bất giác dâng lên hoảng sợ, Kỳ Văn Thư không đồng tình phản bác:

“Đại ca! Phía sau là rừng Hắc Thạch! Vào đó chỉ có con đường chết!”

Mắt thấy Thực Nghĩ Thú càng kéo càng gần, số lượng đen nghìn nghịt, không thấy một kẽ hở có thể chui lọt. Chúng nó mỗi con to bằng bắp chân, đôi mắt như hai hạt điều lớn, bụng béo phình ra, dưới bụng có một cây tơ phun ra kịch độc, kịch độc đi đến đâu, cát nóng nháy mắt bị phân thực thành một bãi nước lỏng, bay hơi vào không khí.

Chu Bằng cắn răng, nói với mọi người:

“Chúng ta không có khả năng là đối thủ của nó. So với bị chúng nó phân thực gặm nhấm, ta thà bỏ mạng ở rừng Hắc Thạch. Nếu ta nhớ không lầm, ở dải phân cách giữa sa mạc và rừng Hắc Thạch có một con sông đen. Con sông kia là khắc tinh của Thực Nghĩ Thú!”

Mọi người hai mặt nhìn nhau, chung quy là có chút không cam lòng, có vài người hỏi:

“Nhưng như thế, chúng ta sẽ đi ngược hướng với bản đồ, nhiệm vụ lần này e là sẽ thất bại!”

“Mắt thấy mục tiêu nhiệm vụ đang gần ngay trước mắt, ta có chút không cam lòng từ bỏ như vậy!”

“Chu đại ca, không còn cách nào khác sao?”

Nhìn thấy ánh mắt trông mong của mọi người, Chu Bằng bất đắc dĩ phải nói đến nghiêm trọng một chút, hắn cũng không cam lòng, nhưng Thực Nghĩ Thú…

“Mọi người nghe ta lần này đi, Thực Nghĩ Thú không phải là cấp bậc như chúng ta có thể đối phó được. Các ngươi đó là chưa chứng kiến được sự đáng sợ của nó mới có thể nói nhẹ nhàng như vậy. Ở nhiều năm trước, ta đã từng chứng kiến, một đại đoàn năm mươi võ giả dưới ngũ cấp, đều bị Thực Nghĩ Thú gặm chết, không có một người sống sót!”

Nghe Chu Bằng trần thuật, tất cả mọi người sắc mặt trắng bệch. Đại đoàn năm mươi người? Ngũ cấp võ giả đều không đối phó được? Thực Nghĩ Thú rốt cuộc là cái dạng gì tồn tại.

Có vài người nghe thế hoảng sợ, dự định vào trong lều thu thập đồ vật cá nhân.

Nhưng, Chu Bằng đã nói:

“Không còn kịp rồi, tất thảy vật ngoài thân không quan trọng đều bỏ lại đi, chúng ta chạy!”

Nói rồi, hắn dẫn đầu chạy ngược về phía sau, còn kéo tay Kỳ Văn Thư:

“Đi mau!”

Mọi việc xảy ra quá nhanh, nhưng Kỳ Văn Thư vẫn kịp nhớ tới trong một cái lều nọ còn trụ bệnh nhân, vì vậy liền nói với Chu Bằng:

“Đại ca! Trong lều còn có người! Chúng ta không thể bỏ nàng lại!”

Chu Bằng nhìn Kỳ Văn Thư ánh mắt bướng bỉnh, cuối cùng thở dài phất tay:

“Động tác mau chút! Mang nàng theo đi!”

Có sự đồng ý, Kỳ Văn Thư vọt vào lều, tình thế cấp bách, hắn cũng không kịp quan tâm trạng huống lúc này của Tịch Thần không bình thường.

Hắn thì thầm một tiếng: “Đắc tội rồi!”, sau đó đỡ nàng lên vai, cõng người chạy vọt ra.

Mười mấy người đã chạy phía trước không thấy tăm hơi, chỉ còn Chu Bằng bộ dáng nôn nóng đợi hắn. Thấy hắn ra liền hét lớn:

“Văn Thư, nhanh một chút, chúng nó tới rồi!”

Kỳ Văn Thư cảm nhận phía sau lưng từng trận sởn tóc gáy, biết ngay Thực Nghĩ Thú đã đến gần, hắn không dám quay đầu lại nhìn, sợ số lượng và đôi mắt hung ác của chúng nó làm cho hắn khiếp đảm mà run rẩy tay chân.

Hắn lúc này không phải một người, mà là chịu tải hai mạng người.

Một cái là trên lưng, còn có Chu Bằng đại ca.

Nếu làm không tốt, Chu Bằng sẽ bị hắn liên lụy.

Kỳ Văn Thư cắn răng mà chạy, nội khí bùng nổ mà ra, thừa dịp mấy con Thực Nghĩ Thú lỗ mãng xông lên chưa kịp phóng ra kịch độc, hắn liền đem nội khí văng đến chỗ chúng nó, chấn đến vài con nổ tung, phơi thây hoang dã.

Nhưng cũng không vì vậy mà làm cho những con phía sau khiếp đảm, ngược lại mùi máu tươi của đồng loại càng khiến cho chúng nó như bị tiêm máu gà, tốc độ càng nhanh hơn.

Kỳ Văn Thư cuối cùng là đuổi kịp bước chân của Chu Bằng, hai người nâng đỡ nhau, đào vong.

Vũ khí của Chu Bằng là một cây trường đao, cộng thêm hắn nay đã là tứ cấp võ giả, cho nên đối phó với tép riu Thực Nghĩ Thú còn tính thuận lợi. Mà Kỳ Văn Thư là nhị cấp võ giả, nhưng kinh nghiệm thực chiến chưa phong phú, có vài lần suýt chút bị kịch độc phun trúng. May nhờ có Chu Bằng mà hiểm hiểm tránh thoát.

Những người khác đã chạy trước một bước, trước đó thì đều được Chu Bằng dặn dò một câu:

“Mọi người tự bảo vệ chính mình, tập hợp ở sông đen của rừng Hắc Thạch!”

Cho nên, ai nấy phân tán mà chạy, Thực Nghĩ Thú cũng chia đường đuổi theo, nên Kỳ Văn Thư cùng Chu Bằng, áp lực cũng không phải rất lớn.

Một đường đào vong trong đêm, hai người Chu Bằng, Kỳ Văn Thư cũng chưa phát hiện Tịch Thần dị thường.

Nhưng, Thực Nghĩ Thú phía sau, lại bất thình lình mà chết đi một đám lớn, giảm tải gánh nặng cho hai người đang chạy.

Thực Nghĩ Thú đồng loại cũng không biết nguyên do, chỉ cảm thấy có một luồng lực vô hình xẹt qua, đồng loại liền ở trước mắt chúng nó phân liệt hoặc là nổ tung, rã ra thành một đống máu. Hoàn toàn là không thể hiểu được.

Thực Nghĩ Thú chưa sinh ra linh trí, nên tự động quy tội cho hai nhân loại phía trước.

Chính là bọn hắn làm!

Cần thiết cắn chết hai người kia!

Trong vòng Thực Nghĩ Thú, đều truyền ra hai điều mệnh lệnh này.

Chu Bằng nhíu mày nhìn chúng nó điên cuồng sát sao đuổi theo, trong lòng chậm rãi sinh ra hoài nghi.

Thực Nghĩ Thú xuất hiện quá bất ngờ và trùng hợp, có lẽ nào là… người làm ra?

Nhưng rốt cuộc là ai? Dẫn động Thực Nghĩ Thú đuổi giết bọn họ, là có mục đích gì?

Hắn cũng không biết, ở một tòa ốc đảo cao cao nọ, có hai người đứng ở sườn cát, nhìn hết thảy phát sinh.

“Tổng cộng có bao nhiêu đoàn đội nhận nhiệm vụ này?” Một người trong đó cất tiếng hỏi, giọng điệu ồm ồm.

“Mười sáu đoàn.” Tên bên cạnh cung kính trả lời.

“Chướng ngại vật bị bọn họ dọn sạch?”

“Mười sáu đoàn dựa theo lộ tuyến trên bản đồ đi, nên chướng ngại cơ hồ đã bị dọn dẹp sạch sẽ, tiểu nhân đã cho người vào bắt đầu khai thác!”

“Tốt lắm! Đến nỗi những người này, đã không cần thiết tồn tại! Mỗi một đoàn phóng một viên Dụ Yêu Đan, cũng đủ để cho bọn họ đoàn diệt! Ta về trước, ngươi ở lại quan sát tình hình, tùy thời báo cáo!”

“Đã rõ, trưởng lão!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.