Chương trước
Chương sau
- Vậy ngươi nói chiến trường này là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ phụ thân cùng với hai đại chúa tể Quang Minh và Hắc Ám chỉ là diễn kịch thôi sao? La Đức thấp giọng hỏi.

- Có lẽ thật sự là như thế, ngươi không thấy nơi này còn thiếu cái gì sao? Lý Lân trầm giọng hỏi.

- Thiếu cái gì? La Đức không hiểu, hiện tại nàng có chút vui hơi loạn. Mặc dù bất mãn vì phụ thân lựa chọn tỷ tỷ mà trấn phong chính mình, nhưng có một phụ thân cấp Chúa tể vẫn là chỗ kiêu ngạo nhất của nàng ở địa phương cũ. Nhưng mà hiện tại giờ đây, phụ thân kiêu ngạo của nàng lại tại chính mình thấy tận mắt chứng kiến, hạ từng điểm từng điểm một, bị xé vỡ thần bí cùng cao thượng. Điều này làm cho La Đức như có loại tín ngưỡng bị sụp đổ, khó có thể vượt qua cảm giác đồi bại.

- Thiếu một người, Thời Không Chí Tôn. Lý Lân trầm giọng nói.

Thần sắc La Đức biến đổi từ từ nói: - Ý của ngươi là Quang Minh chúa tể cùng với Hắc Ám chúa tể vây giết Thời Không Chí Tôn, sau đó phụ thân ta mới trở thành cường giả cấp Chúa Tể?

- Chuyện quá khứ chúng ta nhiều lắm cũng chỉ có thể phỏng đoán, nếu không có đương sự mở miệng thì không có kết quả thực sự. Chẳng qua nếu như ta đoán không sai, tại bên trong sự kiện này Thời Không Chí Tôn có tác dụng cực kỳ trọng yếu. Từ những bia mộ này mà xem thì những Chí Tôn này đều đến đây là vì để tranh đoạt danh ngạch Chúa Tể. Nhưng Thời Không Chí Tôn là người mạnh nhất vậy mà ông ta vẫn không trở thành chúa tể, nguyên nhân này phải được nghiên cứu kỹ. Lý Lân đi xung quanh chiến trường quan sát, càng ngày càng cảm thấy chỗ chiến trường này để lại nhiều điều kỳ lạ.

- Ta muốn biết chân tướng sự tình. La Đức thấp giọng nói.

- Chân tướng muốn khác vạn dặm so với những điều chúng ta mong muốn. Hiện tại chúa tể Ám Dạ có không phải là người tốt nhất với ngươi thì cũng không nên tiếp tục điều tra nữa. Lý Lân xuất phát từ lòng tốt nói.

La Đức kiên định lắc đầu, có một số việc không biết sẽ vĩnh viễn bị che đậy lại. Lúc trước mình và tỷ tỷ cùng sinh ra, hồn lực tương đương, là do nguyên nhân gì mà làm cho phụ thân dứt khoát kiên quyết lựa chọn Quý Tiết mà trấn áp ý thức của mình. Vô số năm qua, La Đức vẫn trong trạng thái chìm chìm nổi nổi, đối với những vấn đề này vẫn canh cánh trong lòng. Hiện tại có cơ hội tra xét, dù có phải trả giá nhiều đến đâu, nàng cũng muốn biết sự tình đích thực.

Lý Lân bất đắc dĩ, một khi La Đức đã hạ quyết tâm như thế thì dù có đến tám con rồng cũng không kéo trở lại được.

Đối với sự tình xấu xa giữa ba đại chúa tể Lý Lân thực không có hứng thú gì, hắn muốn đi tìm bảo tàng lưu lại của Thời không Chí Tôn.

- Ta muốn ở chỗ này một mình xem một lát. La Đức hơi áy náy nói.

Lý Lân gật gật đầu sau đó hướng về phía thảm thực vật màu xanh tươi tốt nhất bay đi

Nhìn thấy Lý Lân đã biến mất, La Đức khoanh chân ngồi xuống bên cạnh chiến trường, cắn chót lưỡi phun ra một ngụm máu lớn tiếng nói: - Truy bản tố nguyên, nghịch chuyển.

Máu huyết triển khai hóa thành một chiếc gương đồng màu máu, bên trong hiện lên từng đạo thân ảnh, hiển nhiên là nó căn cứ vào hơi thở lưu lại ở đây, nhìn về quá khứ mà phát sinh ảnh hưởng.

Trong tấm kính màu máu hiện lên một đạo thân ảnh làm cho La Đức kích động lên, đó là phụ thân mấy vạn năm trước mang theo đại tỷ tiến đến hiện ra, khi đó chính nàng cũng là một bóng dáng như có như không. La Đức cắn răng một cái, tiếp tục thúc giục máu huyết đẩy tiến về phía trước.

Ước chừng trăm triệu năm phía trước, La Đức lại thấy được thân ảnh quen thuộc. Tuy nhiên điều khiến cho nàng mất hết can đảm là, phụ thân nàng cung kính hành lễ với chúa tể Quang Minh và Hắc Ám, trong tay còn kéo theo hai giọt máu huyết bức nhân. Một luồng ánh sánh thần chói mắt, một bầu ma khí dầy đặc, đúng là trong truyền thuyết Chúa tể Ám Dạ may mắn đạt được máu huyết hai cường giả cấp đại chúa tể Quang Minh và Hắc Ám.

Oa.

La Đức bị cắn trả, trong tay gương đồng huyết sắc vỡ vụn, hơi thở uể oải tới cực điểm. May mắn khu vực này không có thảm thực vật màu xanh bao trùm, nếu không La Đức hộc máu như thế này khó thoát khỏi độc thủ.

Sắc mặt La Đức trắng bệch, niềm tin tưởng trong lòng nàng bị hủy diệt, đã làm cho tâm thần nàng rơi vào tình trạng bị thương nặng. Cho tới tận bây giờ nàng vẫn cho rằng phụ thân của nàng là Chúa Tể Ám Dạ đội trời đạp đất, mặc dù đã bị phụ thân vứt bỏ, nhưng từ trong đáy lòng nàng vẫn sùng kính ông ta. Nhưng sự thật thật là quá mức vô tình, sự việc năm đó nội tình thật là khác xa, phụ thân của nàng cũng không vĩ đại giống như trong tưởng tượng của nàng.

- Năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ta muốn nhìn xem một chút. Sắc mặt La Đức tái nhợt nhưng vẻ mặt đã dần dần trở nên nghiêm nghị.

Ngay tại lúc nàng đang chuẩn bị tiếp tục lấy bí pháp ra để tra sét là lúc một luồng thánh lực hai màu đen trắng bùng nổ, giống như thánh kiếm không có gì là nó không chém đứt, trong nháy mắt đã đánh nát bí pháp mở thời không thông đạo của La Đức. Ngay tiếp sau đó đại bộ phận thần thức của La Đức đều bị thương nặng, cả người hơi thở uể oải. Đồng thời một luồng Quang Minh cùng Hắc Ám lực xuyên thấu qua hư không kéo dài đến, dường như muốn giảo sát những bí mật mà La Đức đang xem xét.

Sắc mặt La Đức đại biến, nàng kiệt lực thúc dục lực lượng trong cơ thể đối kháng lại. Đáng tiếc La Đức dù sao cũng chỉ là Chí Tôn hậu kỳ, khoàng cách đến lực lượng Chúa Tể còn kém đến hàng trăm ngàn lần, sức chống cự trong nháy mắt đã bị nứt bay ra ngoài.

Vẻ mặt La Đức xám như tro tàn, đồng thời trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn ở đây chẳng qua là chúa tể Quang Minh cùng chúa tể Hắc Ám mấy năm trước đã tán vỡ ý chí, nếu không thì một kích này đã lấy mạng của La Đức rồi.

- Đáng chết, phá không ra chúa tể ý chí này, ta không thể thấy rõ được phía trước thượng cổ đã xảy ra chuyện gì. La Đức cẩn thận khôi phục huyết khí tự thân, đồng thời từ trong thế giới lấy ra một cái ao máu, sau đó trong miệng nàng mọc ra hai chiếc răng nanh, trong nháy mắt nàng hấp thu toàn bộ ao máu này, khi đó thì sắc mặt La Đức mới có vẻ dễ nhìn một chút.

- Đáng tiếc, đây chỉ là một chút tinh huyết ma thú cao cấp của huyết mạch cổ thú, nếu như là tinh huyết ma thú thượng cổ thì có thể làm cho ta khôi phục được nhiều hơn. La Đức bỏ qua, tối thiểu là nàng cũng khôi phục được thực lực đỉnh phong trước kia, nàng thật không biết có trở lại ý đồ tra sét nữa hay không.

Ở một phía khác, sắc mặt Lý Lân ngưng trọng, hắn đang từng bước một đi đến gần tấm thảm thực vật màu xanh, nơi nó đan lại thành tấm.

- Nơi này có gì cổ quái? Rốt cuộc có đồ vật gì đó làm cho những thực vật này tản ra sinh cơ khủng bố như vậy? Lý Lân từng bước một xâm nhập, thần niệm thủy chung bao phủ bên người tất cả những thực vật này.

Đây là những dây leo màu xanh, thoạt nhìn thì có vẻ cực kỳ xa xưa, nhưng nó lại ướt át mà xanh ngắt, sinh cơ bừng bừng đập vào mặt. Ở nơi này hoàn toàn không giống với toàn bộ thế giới, thực vật kỳ lạ nơi này này tản ra một loại hơi thở không hiểu được, một loại lực lượng thần bí hấp dẫn cực kỳ đối với Lý Lân, nhưng lại làm cho hắn kiêng kị.

Lý Lân vươn tay ra, hắn cẩn thận đụng vào những dây leo này. Ấnh sáng màu lục trong suốt dâng lên, một luồng năng lượng màu xanh dũng mãnh vào trong cơ thể Lý Lân. Trong nháy mắt Lý Lân cảm thấy bản nguyên tính mạng của mình lớn mạnh, liên đới đến thọ mạng có thể kéo dài thêm vài phần.

Trên mặt Lý Lân tràn đầy vẻ khiếp sợ, phải biết rằng sinh mệnh lực lớn mạnh đối với Lý Lân, loại cao thủ đặc biệt này có thể nói là cực kỳ đơn giản. Vạn vật dù ở mức thấp nhất đều có sinh mạng lực, bọn nó có thể lấy thứ bọn nó cần, có thể trong nháy mắt đoạt lấy tinh khí tám phương. Nhưng đối với sống lâu thì không giống, sau khi thực lực đạt tới tiên thiên, thọ mạng bắt đầu kéo dài, từng cái cảnh giới đột phá đều là tự thân thăng hoa, trình tự sinh mệnh tự nhiên sẽ làm cho thọ mạng tăng trưởng dữ dội.

Đạt tới Đế Cấp, sinh mệnh dài lâu đã không thể dùng năm để tính toán. Rất nhiều người nghĩ rằng Đế Cấp là bất tử bất diệt, trên thực tế cường giả Đế cấp cũng chỉ sống lâu một mức hạn chế, rất nhiều cường giả Đế cấp sống sót tử thời kỳ thượng cổ, tuy rằng nhìn thì vẫn như người tuổi trẻ, nhưng trên thực tế thì thọ nguyên đã tiêu hao hơn phân nửa. Hơn nữa những người này có thể dễ dàng đoạt lấy sinh mệnh lực để bổ sung cho tự thân, mặc dù đã đạt đến một khắc thọ nguyên cuối cùng, cũng có thể thông qua sinh mệnh lực giữ vững trạng thái tuổi trẻ. Đạt tới cấp Chí Tôn thọ mạng lại càng kéo dài, tuy rằng mọi người đều nói cấp Chí Tôn có thể thọ cùng thiên địa, nhưng khi thật sự đã đạt tới cấp Chí Tôn mới biết được, cường giả cấp Chí Tôn cũng có thọ nguyên hạn chế, đây cũng là lý do vì sao mà cường giả cấp Chí Tôn vẫn phải bế quan khổ tu, trừ bỏ việc theo đuổi đại đạo, lại đột phá, chân chính đạt được thọ nguyên vô hạn mới là căn bản. Về phần cường giả cấp Chúa Tể, họ có thọ nguyên hạn chế hay không Lý Lân cũng không rõ ràng lắm, tuy nhiên cho tới nay vẫn chưa từng nghe nói qua cường giả cấp Chúa Tể có người nào ngã xuống, tự nhiên cũng cho rằng họ là bất tử bất diệt.

- Sinh mệnh lực của những thực vật này thế nhưng lại có thể tăng trưởng thọ nguyên, đây quả thực có thể sánh được với thần dược vô thượng. Lý Lân tuổi còn trẻ, căn bản không nghĩ rằng thọ nguyên không đủ, bởi vậy những thứ lực lượng ẩn chứa trong dây leo màu lục này cũng không có lực hấp dẫn lớn đối với hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.