- Sư mẫu, ta vẫn còn là con nít đấy. Tiểu mập mạp vẻ mặt đau khổ nói.
- Ngươi không muốn? La Đức ánh mắt híp lại. Tiểu mập mạp hoảng sợ, vội vàng lắc đầu, lớn tiếng nói: - Sư mẫu xin yên tâm, ta nhất định sẽ chăm sóc sư phụ cẩn thận, cam đoan mỗi ngày khi người trở về đều có một sư phó thơm ngào ngạt chờ ở đây.
Xì!
Những người khác nhịn không được phải bật cười. Nhất là mấy nữ nhân, các nàng cũng không biết thần thông của Lý Lân và La Đức, vẫn chỉ xem bọn họ như là tư thục tiên sinh và tiên sinh phu nhân bình thường mà thôi. Cho nên bọn hắn nhìn thấy tiểu mập mạp sợ hãi La Đức cảm thấy rất buồn cười. Thì ra tiểu yêu tinh không sợ trời không sợ đất vẫn còn biết sợ hãi một người.
La Đức mặt cười ửng đỏ, nhịn không được gõ hắn một phát. Tiểu mập mạp ôm đầu vẻ mặt sợ hãi, bộ dạng đáng thương bị ức hiếp nhưng lại không dám oán giận.
Nhìn thấy La Đức vẫn bình tĩnh như trước, ba người Trần Đại Đao cũng dần dần trầm tĩnh lại.
- Ta còn có một số việc phải làm, các ngươi có thể làm quen một chút hoàn cảnh xung thân, nhớ kỹ, không được đi đến hẻm núi phía tây, ở đó rất nguy hiểm. La Đức nghĩ ngợi, quyết định vẫn nên nhắc nhở những thợ săn này một câu. Dù sao nơi này là vùng trung tâm đại sơn, có rất nhiều cao giai ma thú, hẻm núi phía tây có thể dẫn động cường giả chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1888155/chuong-946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.