Chương trước
Chương sau


Vài tên hậu sinh mồm năm miệng mười, chỉ là không đồng ý với lời nói của Lý Lân.

Nét mặt đang cười của La Đức chuyển thành bực tức, nhất định là tên khốn kiếp La Căn - Tư Kha Đạt, người khác có khi nào lại đê tiện vô sỉ như thế. Hừ, dám chiếm tiện nghi của bổn tiểu thư, đợi đến khi có thể hiểu rõ sự tình, ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi.

- Hừ, các ngươi những thứ nam nhân không biết xấu hổ này, hai người bọn họ nhìn làm sao mà giống nhau được chứ. Một giọng nói lớn bén nhọn vang lên, vài tên mồm năm miệng mười trong đám hậu sinh lập tức héo rũ.

Trên khóe miệng Lý Lân lộ ra một ý cười, một hán tử thấp bé sắc mặt khắc khổ trong đám thợ săn cố tình bỏ trốn.

- Trần Lão Ngưu ngươi đứng lại đó cho ta, ngươi già mà không biết xấu hổ ở chỗ này làm gì? Có phải đến nhìn con gái đẹp nhà người ta rồi nảy ra ý xấu hay không. Nữ nhân của Triệu tiên sinh mà ngươi cũng dám mơ tưởng, ngươi chán sống rồi sao, mau cùng lão nương trở về nhà về rồi ta sẽ cho ngươi biết. Người lớn giọng chính là người truy tung tích thợ săn cao cấp nhất, chính là vợ Trần Lão Ngưu nổi danh mạnh mẽ, diện mạo cũng không phải cao lớn thô kệch như mọi người tưởng tượng, tương phản với dáng người cao gầy còn có mấy phần tư sắc. Nàng là mỹ nữ nổi danh của sơn thôn này, nhưng loại chuyện như thế này chỉ sợ hoa so với hoa, sơn thôn mỹ nữ nếu so với La Đức giản đơn mà nói thì không bắt mắt chẳng khác gì hoa đuôi chó. Nàng đang cùng với vợ Trần Đại Đao cùng mang thai, hiện tại đã được hơn ba tháng.

Đôi mày La Đức nhíu lại, hiển nhiên là đối với vợ Lão Ngưu nói câu Triệu Tiên sinh nữ nhân đã nổi giận không nhẹ, đôi mắt đẹp hung ác liếc một cái nhìn Lý Lân, nhưng mà Lý Lân thì thần sắc vẫn như thường. Lực công kích như thế đối với da mặt dày như Lý Lân mà nói, ngay cả phá vỡ cũng khó khăn.

Một đám hậu sinh không còn nói thêm được gì, tiếng kêu truyền đến từ phía xa xa khiến cho đám hậu sinh này giống như bị sói truy đuổi, lập tức nhanh chóng giải tán.

Ha ha!

Đứa nhỏ nhất trong học đường hồn nhiên, thấy cảnh tượng như vậy thì cười nghiêng cười ngả.

- Thạch Đầu ca giờ thì thảm rồi, Xuân Hoa tỷ chỉ sợ sẽ không buông tha cho ca ấy. Cái tên Hoắc Sâm ít người nhiều quỷ ầm ỹ cười nói.

- Xuân Hoa tỷ? Chuyện này thì có quan hệ gì đến Xuân Hoa tỷ? Đại Sơn tuy rằng thành thục, nhưng ở trên tình cảm của nam và nữ, nó còn xa không bằng Hoắc Sâm nhỏ hơn nó ba tuổi.

- Hì hì, một lát nữa cho ngươi xem kịch vui. Nói xong bỗng nhiên Hoắc Sâm vặn vẹo cái thân hình tròn vo của mình đi vào phía sau cửa, vừa vặn một đám nữ tử đi đến, cầm đầu là một người tướng mạo cao gầy, tướng mạo tuy rằng không phải là xuất chúng lắm, nhưng một đôi chân dài buộc chặt tản ra tràn đầy sức sống thanh xuân.

- Xuân Hoa tỷ ngươi đã đến rồi, Thạch Đầu ca vừa mới đi. Tiểu mập mạp cười rộ lên, tiếng cười ngọt chết người không đền mạng.

Nguyên bản khí thế bừng bừng, Xuân Hoa thấy cảnh tượng như vậy cũng không nhịn được nữa, vui hẳn lên.

- Tiểu mập mạp, nói cho tỷ tỷ biết đã xảy ra chuyện gì, lần sau tỷ tỷ ra thôn mua kẹo cho ngươi ăn. Xuân Hoa cúi người xuống nói.

Trong mắt Tiểu mập mạp hiên lên một chút thần thái, nó giơ ra hai ngón tay.

- Được, được, hai phần. Xuân Hoa tự nhiên hiểu được ý của tên mập, tuy nhiên hai phần kẹo đối với nàng mà nói cũng không coi vào đâu.

- Thạch Đầu ca là vừa mới tỏ tình với La Đức tỷ tỷ, ồ, cũng giống như lần trước nói với tỷ, đúng là giống nhau như đúc.

- Cái gì? Xuân Hoa tỷ có đôi mắt to nhất, rất có điểm phong thái cân quắc nữ trượng phu. Tuy nhiên khi thời điểm nàng nhìn thấy La Đức, lập tức giận dữ trong người nàng xì hơi giống như một quả bóng cao su.

Vẫn tự cho mình là khá cao, nhưng Xuân Hoa lần này đã hoàn toàn mất hết bình tĩnh. Vô luận soi mói theo phương diện nào thì La Đức cũng đều hoàn mỹ, nhưng cũng đúng là soi mói, mà ngược lại làm cho khi nhìn đến chính mình khắp nơi không bẳng, lòng tự tin bị sụp đổ cũng mất đi luôn cả ý chí kiên định.

- Đúng vậy a, trừ bỏ Thạch Đầu ca, còn có Lang Đầu đại ca, Cương Chùy đại ca cũng đều đã biểu bạch rồi, hơn nữa Miến Điều ca ca còn dẫn đường cho La Đức tỷ tỷ. Theo tên béo này điểm ra thêm một cái tên người, đoàn nữ tử do tướng quân Xuân Hoa xuất lĩnh lại có thêm một người mặt biến sắc.

Trong lòng Xuân Hoa nhẹ nhàng thở ra, hiện tại xem ra cũng không phải chỉ có Thạch Đầu ca của mình rồi rắm, những hậu sinh khác cũng bị mê mẩn thần hồn điên đảo.

- Hì hì, La Đức tỷ tỷ là nữ nhân của tiên sinh, chúng ta về sau có phải gọi là sư mẫu hay không? Tiểu mập mạp trở lại bên cạnh Đại Sơn, nó nói giống như một tên ăn trộm.

Không biết lời của nó đã bị La Đức nghe thấy hay không, vốn chuẩn bị ngồi xuống La Đức lảo đảo chỉ thiếu chút nữa thì ngã xấp xuống, ả nhìn về phía tiểu Béo Phí ánh mắt có vài phần nguy hiểm.

- Ta ghét kẻ béo. Đại tiểu thư La Đức lầu bầu.

Đoàn người Xuân Hoa hùng hổ rời đi, có thể đoán được những ngày kế tiếp, đám hậu sinh trong thôn chỉ sợ sẽ khó qua.

Nhưng đó chỉ là Lý Lân hiển nhiên đã đánh giá thấp đám con gái trong hương thôn này, các nàng chưa có về nhà mà là trực tiếp tìm tới của toàn bộ, Xuân Hoa thì lại càng dũng mãnh, nàng nắm tai Thạch Đầu kéo ra phía sau núi.

Dọc theo đường đi Thạch đầu kêu la thảm thiết, không còn có cái vẻ đắc ý vừa rồi.

- Hoắc Sâm, cái con thỏ nhỏ đáng chết kia, ngươi đã nói cái xấu của lão tử ra, lão tử muốn hung hăng cắn vào cái mông của ngươi. Tiếng Thạch đầu gầm gừ phẫn nộ từ phía xa truyền đến.

Tiểu mập mạp cười khì khì thản nhiên không nói gì, phần định lực này thật ra khiến cho những đứa trẻ khác sùng bái không thôi.

- Giỏi lắm, trước mặt lão nương ngươi còn dám uy hiếp thằng bé Hoắc Sâm này, đứa nhỏ này so với ngươi nó còn biết nghe lời, nếu không nó nói với ta làm gì, không thì lão nương còn bị hoa ngôn xảo ngữ của ngươi lừa. Hôm nay nếu ngươi không nói ra cái gì có lý do làm cho lão nương vừa lòng, ta và ngươi sẽ không xong Một giây sau giọng nói của Xuân Hoa truyền đến, tiếp sau đó là Thạch Đầu xin tha.

Căn cứ theo thống kê đáng khinh của Tiểu mập mạp sau sự việc lần này, hôm nay trong buối tối này, những hậu sinh trong thôn có người trong lòng đều hỏng mất, đều bị trừng trị tương đối lợi hại. Nhưng mà một cái số liệu thống kê cũng khiến cho những tên tiểu hậu sinh này nhìn về phía tiểu mập mạp bằng ánh mắt phức tạp dị thường, đó là sau đêm nay, rất nhiều hậu sinh đều lấy tốc độ cực nhanh để kết hôn, hơn nữa không tới hai tháng vợ của bọn họ đều đã mang thai. Đã theo Lý Lân, làm sao hiểu biết được tri thức nữ nhân dựng dục, tiểu mập mạp giống như sắc lang bình thường cười thả cửa.

Trong viện của Lý Lân, La Đức nghe được tiếng cười của Tiểu mập mạp thì ánh mắt càng trở nên nguy hiểm, đối với tên mập thì độ ác cảm đã gia tăng đến cực điểm, cũng gián tiếp làm cho tiểu mập mạp tiếp xúc cùng La Đức có chút xui xẻo hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.