Trí nhớ của Lạp Bích Ti lúc này cũng đã dần dần trở lại, trên khuôn mặt đẹp giống như ngà voi kia, thần sắc âm tình bất định.
Lý Lân lấy ra một bộ quần áo bình tĩnh mặc vào, Lạp Bích Ti không nói được một lời cứ như vậy lấy chăn đơn cuốn lại, mặt cúi thấp, hiển nhiên nàng không biết nên đối mặt với việc này như thế nào.
Lý Lân đã mặc xong quần áo xoay người nhìn Lạp Bích Ti.
Lúc này khuôn mặt Lạp Bích Ti đã hoàn toàn đỏ bừng. Nàng không biết mình đối với Lý Lân có cảm giác gì, tóm lại là không ghét, nhưng hiện tại xảy ra loại chuyện như thế này thực sự là quá nhanh, hơn nữa nhiệt tâm của nàng so với Lý Lân còn rõ ràng hơn. Nhất là cảnh tượng bị dày vò tối hôm qua, quả thực đã để lại dấu ấn ở trong lòng, làm cho nàng có muốn quên đi cũng không thể nào quên được.
Lý Lân ngổi xuống bên giường, hai tròng mắt chắm chằm nhìn nàng.
Lạp Bích Ti lại càng không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Lý Lân.
Lý Lân tự nhiên nhìn đến từng vết máu ở trên giường. Nói thật, hắn thật sự không nghĩ tới Lạp Bích Ti nhìn như nóng bỏng nhiệt tình còn là thân xử nữ. Có lẽ bản thân người ở Quang Ám đại lục cũng không quá quan trọng chuyện này, nhưng Lý Lân không phải, Lý Lân chẳng những có là cảm giác mình hồ đồ phá thân mình người ta, mà còn vô hình trung gánh vác một trách nhiệm nặng nề.
Hắn đặt tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1888131/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.