Chương trước
Chương sau
Ầm ầm ầm!

Mặt đất kiên cố thế nhưng lại hiện lên những vết nứt chằng chịt, từ những vết nứt lớn nối liền với nhau, ở trong những khe nứt đó đột nhiên truyền đến hấp lực, trong nháy mắt đã hút Lãng Mỗ vào.

- Khẹc khẹc! Loài người da mềm thịt mịn là ta thích nhất.
Thanh âm ầm ầm từ trong lòng đất lớn truyền ra.

- Hắc Bà! Đáng chết, nơi này sao lại có thể xuất hiện Hắc Bà.
Thác Tạp giận dữ, một quyền đánh bay Ma Long, cả người hóa thành một luồng ánh sáng chuyển động nhằm vào cái khe ở phía dưới.

Sắc mặt La Tư Phúc không hiểu, lão không tùy tiện xông lên, bởi vì đối phương đây là Hắc Bà, hơn nữa thực lực rõ ràng đã đạt đến trên Đế cấp.

- Tát Ma, Hắc Bà là cái gì?
Lý Lân thấp giọng hỏi, hắn vừa mới cảm nhận được một loại tà ác tự đáy lòng, cho dù thần niệm của hắn là mạnh mẽ vô cùng, nhưng bởi vì mặt đất cách trở, hắn cũng chỉ là miễn cưỡng bắt giữ được một đạo hắc ảnh, nhưng tướng mạo cụ thể thì lại không nhìn thấy được.

- Hắc Bà là một loại người tà vật, không có người nào biết được vật đó sinh ra như thế nào, vật này thường xuyên lấy bộ mặt lão bà xuất hiện, thích những nam tử trẻ tuổi. Những nam tử bị Hắc bà bắt đi, tuy rằng sẽ không chết, nhưng cũng sẽ gặp các loại lăng nhục cực kỳ tàn ác, người có thể thoát khỏi cái loại bóng ma này gần như không có. Thiếu gia, ngươi thấy cái phần đại lễ này như thế nào?
Tát Ma cười tà ác nói.

- Hắc Bà này là do ngươi an bài?
Lý Lân cảm thấy khó tin, Tát Ma chỉ là một tôi tớ cấp Võ Hoàng, mà Hắc Bà thì cho dù là kém cỏi nhất thì cũng là cường giả cấp Thánh Nhân đỉnh cao, hoặc là cường giả Đế cấp, đôi bên nghĩ như thế nào thì cũng không có liên quan mới đúng.

- Lúc ấy không phải, chỉ là từ trên chợ đen mà biết được một số tin tức, rồi sau đó tác động nho nhỏ một chút mà thôi, không nghĩ đến hiệu quả vượt ra ngoài dự liệu. Đã bị Hắc Bà chộp được, cho dù có trở lại thì cả đời này cũng không xong rồi, đáng tiếc vốn là định bắt mấy người, nhưng hiện tại lại chỉ bắt được có một người là Thất công tử.
Tát Ma tiếc muối nói.

Lý Lân mở to mắt nhìn gã, người này thật đúng là tâm độc thủ độc, quả thực là một nhà âm mưu có khiếu trời sinh.

Sưu.

La Tư Phúc hạ xuống trước mặt hai người Lý Lân.

- Tư Kha Đạt thiếu gia, kính xin lúc này rời khỏi nơi này đi thôi, Hắc Bà kia rất có thể xuất hiện lại một lần nữa.

Một tên Thất công tử bị Hắc Bà chộp được đã là một sỉ nhục cho toàn bộ gia tộc La Căn, nếu Tư Kha Đạt lại cũng bị như vậy thì lão chỉ có thể lấy cái chết tạ tội.

- Tốt.
Lý Lân gật gật đầu, việc này hắn cũng chỉ nói một tiếng, tất cả màn kịch lớn này thế nhưng lại không có môt chút quan hệ nào với hắn.

Trở lại nội viện, Lý Lân trực tiếp bế quan tu luyện, Quang Minh pháp điển cực kỳ huyền ảo, chính là sử dụng một loại hệ thống tu luyện khác. Lý Lân cũng là người sáng suốt, chính mình ngụy trang thành người thừa kế trực hệ của gia tộc La căn, gia tộc này chẳng những mạnh mẽ, hơn nữa cùng Quang Minh thần tộc có quan hệ rất sâu, nếu không thì không thể có khả năng tộc nhân trực hệ lấy thánh lực Quang Minh làm chủ. Huống chi thánh lực Quang Minh là truyền thừa võ đạo xa xưa nhất cũng như thần bí nhất của Chí Tôn Thiên, nội tình so với Hắc Ám đạo, Ám Sát đạo, U Minh đạo mạnh mẽ hơn nhiều. Dù sao thánh lực Quang Minh cũng có hệ thống tu luyện rõ ràng, cps thể tu luyện đến cấp Chúa Tể.

Tát Ma đối với Lý Lân rất là khó hiểu, nhưng mà gã cũng không nghĩ nhiều, đối với gã mà nói, chỉ là chơi khăm một tên công tử có thể làm cho tình cảnh Tư Kha Đạt thiếu gia sống dễ chịu hơn một chút, nhưng như thế này vẫn không thể xoay chuyển được địa vị của Tư Kha Đạt. Thực lực Tát Ma vẫn là yếu một chút, gã vẫn chưa nhìn ra Lý Lân có thực lực Thần cấp. Dù sao trước khi bị Lý Lân giả mạo, Tư Kha Đạt cùng với Tát Ma cũng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, ở giữa hai cá nhân còn có chút tình bạn quỷ dị vững chắc.

Vào lúc ban đêm, quản gia La Tư Phúc đi vào ngoài viện Lý Lân, cảm nhận được thánh lực Quang Minh phấn chấn bừng bừng, trên mặt lão tràn đầy sắc vui mừng.

Lý Lân cảm ứng được lão đến, tự nhiên thu hồi khí thế phóng ra ngoài.

- Vào đi!

Đối với lão quản gia này Lý Lân cũng không ghét, nhưng mà cũng không phải là tâm phúc của mình, tự nhiên cũng không thể có thái độ tốt nhiều hơn được nữa.

- Tư Kha Đạt thiếu gia, Lãng Mỗ thiếu gia đã được cứu trở về.
La Tư Phúc thấp giọng nói.

- Ừ!
Thần sắc Lý Lân rất bình thản, cái gọi là Hắc Bà tuy là quỷ dị nhưng đã không phải là cao thủ Đế cấp chân chính, nhiểu lắm thì cũng chỉ có thể coi là bán Đế cấp, bị một cường giả Đế cấp chân chính truy kích, cho dù là nhất thời có thể chạy trốn, kết quả cũng không có thể thực sự chạy ra tìm đường sống.

Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Lý Lân, quản gia La Tư Phúc trong lòng rất khó hiểu, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra làm cho một thiếu gia ăn chơi trác táng bay lên đến trình độ này. Nếu không phải trên người Lý Lân có chứa thánh lực Quang Minh bản nguyên nhất, La Tư Phúc sẽ cho rằng hắn không phải là La Căn- Tư Kha Đạt.

- Lãng Mỗ thiếu gia đã bị Hắc Bà chà đạp, bị lâm sâu vào hôn mê, ta đã an bài người quan tâm cứu trị đối với việc này. Nhưng mà Nhị lão gia hoài nghi sự kiện lần này còn có âm mưu, bởi vậy toàn bộ đều phải ở trong phủ tiến hành điều tra.
La Tư Phúc trầm giọng nói, một cường giả Đế cấp ra tay, đủ để thổi bay thành Tây La Mã, làm cho toàn bộ thành Tây La Mã gà bay chó sủa.
.... .....

Đối với việc Lãng Mỗ gặp phải, Lý Lân cũng không quá mức để ý. Không cần nói một tên công tử Thần cấp, cho dù là cường giả Đế cấp Thác Tạp ở trước mặt thì Lý Lân cũng không coi vào đâu. Đương nhiên là hiện tại hắn sẽ không dễ dàng ra tay, bởi vì hắn ngoài việc phải khôi phục thực lực, hắn còn có những mục tiêu khác. Hắn muốn có Quang Minh pháp điển đầy đủ hoàn chỉnh, cũng không phải là trông cậy vào những điều này để có thể đạt tới cấp Chúa Tể, bởi vì điều này căn bản là không có khả năng, hắn muốn tham khảo võ học của Chí Tôn Thiên, dung hợp võ học hai thế giới, luôn cố gắng để cho mình Chí Tôn giỏi hơn, trở thành cường giả thực sự.

Dã tâm của Lý Lân là rất lớn, nhất là sau khi hắn đã thấy được thực lực khủng bố của Chúa tể U Minh hắn lại càng có mục tiêu để hướng tới. Chúa tể U Minh khó có thể làm cho hắn kinh sợ, hắn có sự tin tưởng đối với chính mình, sớm muộn gì cũng có một ngày hắn có thể trưởng thành đến bước kia, đến lúc đó thù bị kích sát nhất định hắn sẽ báo.

- Thiếu gia, gia chủ ngày mai sẽ tới, lão nô chuẩn bị đem việc ngươi đã tu luyện thành công tầng tám Quang Minh pháp điển để bẩm báo, kính xin thiếu gia chuẩn bị sẵn sàng, ta nghĩ rằng gia chủ nhất định sẽ rất vui vẻ.
La Tư Phúc cung kính nói.

- Biết rồi.
Thần sắc Lý Lân lạnh nhạt, đôi mắt nhắm lại tiếp tục tham ngộ.

La Tư Phúc lại giương mắt đánh giá Lý Lân, trừ bỏ thái độ lạnh nhạt ra lão không phát hiện ra được điều gì khác, cuối cùng lão cũng đành bất đắc dĩ rút lui.

Ngày hôm sau, mặt trời vừa mói mọc lên, toàn bộ thành Tây La Mã đã nổi lên một trận náo loạn, nhiều đôi quân cấm vệ tinh nhuệ của hoàng gia xuất hiện ở đầu đường, bọn họ nghiêm chỉnh dàn trận chờ đón, cũng không phải là đối ngoại, mà là phòng ngừa dân chúng trong thành va chạm với vị gia chủ gia tộc La Căn cao cao tại thượng kia.

Từ phía trên cao trên không trung, từng trận rít gào rung động của Ma Long truyền đến, trước ánh mắt của mọi người, một chiếc xe ngựa hoa lệ do chín con Ma Long cấp chín kéo, từ trên bầu trời cao bay tới.

- Trời ạ chín con Ma Long cấp chín, gia tộc La Căn không hổ là một trong ba đại siêu cấp gia tộc trong Quang Ám đại lục.
Có người nhịn không được rung động nói.

- Bây giờ là hai đại gia tộc rồi, gia tộc La Đức của Hấp Huyết quỷ tộc đã tiêu biến rồi, nghe nói đã bị chúa tể U Minh nhổ tận gốc.
Có người thấp giọng thì thào nói.

Bất kể như thế nào thì gia tộc La Căn vẫn là một gia tộc cường đại không thể nghi ngờ, ở phía sau chiếc xe ngựa chín rồng kia còn có một nhóm lớn Ma Long, những con Ma Long này chỉ có cấp tám không thể nào so sánh được với chín con Ma Long cấp chín đang kéo xe kia. Ngồi trên đó là đội hộ vệ của gia chủ La Căn và những người thừa kế trực hệ khác của gia tộc.

- Thiếu gia, gia chủ cùng mọi người đã tới rồi.
La Tư Phúc ở bên ngoài sân lo lắng kêu lên, hiện tại gia chủ đã tới, làm một nửa chủ nhân của thành Tây La Mã nhưng La Căn- Tư Kha Đạt lại vẫn không thấy xuất hiện, điều này làm cho quản gia La Tư Phúc lo lắng không thôi. Nếu Tư Kha Đạt vẫn còn bay múa như trước kia, La Tư Phúc lão sẽ không quản cái khỉ gió gì, nhưng đối với hiện tại thì đã khác. Tư Kha Đạt tu luyện Quang Minh pháp điển tu luyện là một ngày ngàn dặm, chỉ sợ là gia tộc đã tìm được thiên tài vạn năm khó gặp, đây là một điều mà La Tư Phúc không thể không coi trọng. Đương nhiên đối với Tư Kha Đạt, từ một đồ vô tích sự đang trưởng thành một siêu cấp thiên tài, La Tư Phúc cũng đã từng hoài nghi, nhưng là vô luận từ hơi thở hay là linh hồn dao động mà xem thì đều chắc chắn đúng là thiếu gia kia không thể nghi ngờ, La Tư Phúc cũng chỉ có thể tự nói với mình, Tư Kha Đạt trước đây là cố ý ẩn giấu thực lực, có ý đồ lừa gạt mọi người, thực lực bây giờ đạt tới, tự nhiên biến thành nổi tiếng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.