Chương trước
Chương sau
Sau khi Lý Lân rời đi, thạch lâm màu đen khôi phục lại sự yên tĩnh.

Trong vòng một canh giờ, từ dưới thạch lâm màu đen truyền đến tiếng gầm gừ phẫn nộ.

- Vì sao, các ngươi vì sao lại muốn giúp hắn? Tam Sinh tuyền đối với chúng ta cũng có tác dụng rất lớn, thật không ngờ ngươi dễ dàng cho hắn như vậy, còn để cho ta mất đi một đạo tàn hồn.
Người vừa rít gào lớn tiếng chất vấn, nếu Lý Lân còn ở chỗ này chỉ sợ sẽ bị chấn kinh. Thanh âm này vậy mà lại là người vừa bị hắn giết, Chiến Thần.

- Lão Thất ngươi không nên kích động, đây chẳng qua là tàn hồn được ngươi tách ra từ thời thượng cổ, bị giết cũng bị giết rồi, trên thân người này có pháp tắc thời không đầy đủ , bản nguyên thế giới tất có liên quan rất lớn với hắn. Lão đại đã từng thông báo, cần ưu đãi nhiều hơn đối với thiếu niên có khả năng có liên quan đến bản nguyên thế giới. Lão Thất, không lẽ ngay cả lời của đại ca ngươi cũng không nghe sao!
Một giọng già nua khác vang lên. Giọng nói rất bình tĩnh, không bởi vì Chiến Thần phẫn nộ mà có gì bạo động, giống như không phải người mà là một cỗ máy vậy.

Chiến Thần trầm mặc, một lúc lâu sau mới khôi phục bình tĩnh nói:
- Ta bất kể kẻ này có liên quan thế nào đến bản nguyên thế giới, nếu đã luyện hóa tàn hồn của ta, tương lai nhất định sẽ phải trả giá.

- Chuyện tương lai không ai có thể nói trước được! Thiên địa đại kiếp nạn sắp tới, chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng. Đại ca sắp trở về, đến lúc đó nếu chúng ta chuẩn bị không tốt tất sẽ bị trách mắng.
Sau khi thanh âm già nua kia vang lên, khắp thạch lâm đã hoàn toàn yên lặng. Mà thông đạo sâu thẳm từng bị một quyền bá đạo của Lý Lân mở ra đang phát sinh biến hóa, thông đạo càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa. Mặt đất khôi phục hiện trạng như lúc trước, thậm chí ngay cả lá rụng trong thạch lâm màu đen cũng giống trước như đúc.

Trong hư không, Ám Ảnh ngồi xổm trên đầu vai Lý Lân, Bạch Tố Tố đã tiến vào không gian Lục Mang Tinh, lợi dụng lực lượng đặc thù của Tam Sinh tuyền để luyện hóa lực lượng của Chiến Thần, mong muốn sau khi thiên địa tan vỡ có thể đủ khả năng tự bảo vệ mình.

- Lý Lân, thạch lâm màu đen kia có cổ quái, ta cảm nhận được khí tức của phong ấn cổ xưa, dưới thạch lâm chỉ sợ còn có động thiên khác.
Ám Ảnh nhỏ giọng nói.

- Ngươi cũng đã cảm ứng được, nơi đó không chỉ là có động thiên khác, hơn nữa còn có cường giả vô thượng tọa trấn. Bất quá bọn hắn dường như không có ác ý với ta, còn cố ý tiết lộ khí tức Tam Sinh tuyền để cho ta biết. Nếu bọn họ đã không muốn ra mặt, thì ta cũng sẽ không đến quấy rầy.
Lý Lân trầm giọng nói. Có mấy câu hắn còn chưa nói, sở dĩ hắn lập tức rời đi, cũng không phải là không muốn tra xét bí mật dưới thạch lâm, mà là khi hắn đánh chết tàn hồn của Chiến Thần, một cỗ sát niệm vô cùng khủng bố mà mơ hồ từ dưới mặt đất lộ ra, mặc dù Lý Lân không thể xác nhận được thân phận của đối phương, nhưng cũng làm cho hắn phải cẩn thận hơn rất nhiều, bởi vậy ngay lập tức rời đi, không chần chừ chút nào.

- Tại sao vậy? Chẳng lẽ bọn họ biết ngươi? Cho nên mới dành ưu ái cho ngươi.
Ám Ảnh nhỏ giọng nói.

- Không nghĩ ra thì đừng suy nghĩ nữa, đợi tương lai khi thực lực của chúng ta trở nên cường đại hơn, có thể quay lại tra xét một phen.
Lý Lân trầm giọng nói. Nơi ma thổ như vậy, cho dù là thiên địa đại kiếp nạn chỉ sợ cũng không thể hủy diệt được.

Bí mật ở Thương Long đại lục thật sự là quá nhiều, vốn Lý Lân cho rằng chính mình sau khi đột phá đã có tư cách tham dự, nhưng hiện tại xem ra, không bước chân vào Đế cấp, tất cả đều là lời nói vô ích.

Ngay khi Lý Lân sắp tiến vào Trung vực, thiên địa truyền đến một tiếng nổ vang, nguyên khí thiên địa từ dưới mặt đất bay lên, bầu trời trên cao bắt đầu bạo động tuôn ra hào quang khí vận nồng đậm vô tận. Tất cả sinh linh trong thiên hạ lập tức cảm nhận được thần hồn được thả lỏng, dường như tất cả rào cản trong thiên địa đều đã biến mất, trong nháy mắt thần hồn rung lên, bình cảnh võ đạo xuất hiện đã nhiều năm có dấu hiệu được buông lỏng.

Lý Lân thần sắc biến đổi, đột nhiên xuất hiện trong hư không, sau đó đáp xuống, trong lúc vội vã, lựa chọn một ngọn núi, hạ xuống, sau đó vẫy tay mở ra một tòa động phủ giản dị trong ngọn núi đó.

- Lý Lân ngươi làm cái gì vậy? Chẳng lẽ chúng ta đã đến nơi sao? Ta cảm giác thần hồn được thả lỏng, dường như có thể phi thăng.
Ám Ảnh nhỏ giọng, không giải thích được, nói.

- Đây là một lần thiên địa phản phệ đại quy mô xuất hiện trước khi thiên địa tan vỡ, những quy tắc áp chế trên linh hồn tất cả sinh linh đã biến mất, nguyên khí thiên địa cũng điên cuồng được giải phóng ra, đây là một cơ hội tốt để đột phá bình cảnh, đề cao tu vi, Ám Ảnh, ta và ngươi nếu muốn tương lai có thể tung hoành tứ phương, phải nắm lấy cơ hội này, phá vỡ bình cảnh Đế cấp, trở thành cường giả Đế cấp vô thượng.
Lý Lân nói xong, cả người nhanh chóng tiến vào trạng thái ngộ đạo vô bi vô hỉ. Dùng thực lực trước mắt của Lý Lân, tiến vào trạng thái ngộ đạo đã trở nên rất dễ dàng. Thậm chí nếu hắn muốn, hai tròng mắt có thể nhìn thấu, hiển hóa ra quy tắc trong hư không.

Ám Ảnh chớp chớp ánh mắt, cuối cùng co rúc ở trong lòng Lý Lân, rất nhanh thanh âm khò khè khò khè vang lên. Tiểu tử này cũng không biết là có nghe hiểu hay không, thế nhưng tại thời khắc vô cùng trân quý này lại bắt đầu ngủ gật.

Trong thiên địa, tất cả tranh đấu đều đình chỉ khi thiên địa phản phệ tới, tất cả mọi người ngay tại chỗ lâm vào trạng thái tu luyện, cây cỏ chim chóc côn trùng, chim bay cá nhảy, cũng im lặng hưởng thụ lần ban tặng vô tư cuối cùng này của thiên địa.

Sau thời gian mấy hơi thở, trong trời đất sản sinh ra lượng lớn khí tức dao động, đó là khí tức tỏa ra khi có người đột phá bình cảnh võ đạo, mà có thể làm ảnh hưởng đến thiên địa, tối thiểu cũng là khí tức toát ra khi từ Thần cấp đột phá lên cấp Thánh Nhân. Nếu như là lúc bình thường, đột phá lớn như vậy sẽ dẫn tới khảo nghiệm thiên phạt, nhưng ở thời khắc cuối cùng của thiên địa lúc này, thiên địa không còn quy tắc, không còn ước thúc, giống như dùng tất cả sức lực còn lại tạo điều kiện cho chúng sinh tăng mạnh thực lực, để sau đó có cơ hội ứng kiếp sống lại.

Động phủ trong lòng núi, thân thể Lý Lân chấn động, một cỗ khí tức cuồng bạo mênh mông cuồn cuộn tỏa ra. Lý Lân mở to mắt, trong hai tròng mắt không chút cảm tình, việc đột phá đến Thánh Nhân đỉnh phong đã khó có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của Lý Lân. Ngay sau đó hắn lại nhắm chặt hai tròng mắt, toàn lực tiến hành cảm ngộ.

Từ Thánh Nhân đỉnh phong tới Đế cấp là một tầng bình cảnh, mỗi người đột phá đến Đế cấp đều có con đường khác nhau. Kinh nghiệm đột phá của người khác chỉ có thể dùng để tham khảo, không thể làm theo hoàn toàn.

Trên con đường tu luyện, Lý Lân đã tiếp xúc với không ít cường giả Đế cấp, tự thân hắn cũng từng trong thời gian dài lợi dụng Đế Thi để chiến đấu với cường giả Đế cấp, sự hiểu biết của hắn đối với Đế cấp hơn xa người bình thường. Đồng thời bên trong thân thể Lý Lân đã sản sinh ra một luồng Đế uy, luồng Đế uy này chẳng những khiến cho thân thể Lý Lân có được lực công kích vô song, còn có thể trợ giúp rất lớn cho hắn khi đột phá bình cảnh lên Đế cấp. Thành lũy chắc chắn thường bị công phá từ phía bên trong. Đáng tiếc, đột phá bình cảnh Đế cấp không đơn giản như hắn đã tưởng tượng, thành lũy kiên cố kia dưới sự công kích luân phiên của Lý Lân vẫn không mảy may sứt mẻ chút nào, mặc dù có hiệu quả của Đế uy thêm vào cũng vẫn không công phá được.

Lúc này ở biên giới Hỗn Loạn lĩnh, trong tầng tầng đại quân, Vũ vương đang bế quan, trên người bộc phát ra khí thế ngập trời, giống như bá vương vô thượng nghịch thiên sống lại, khí thế cuồng bá mênh mông cuồn cuộn lan lỏa tứ phương.

Trên bầu trời cao xuất hiện một đôi mắt màu tím, đây là đôi mắt của Lôi thần, đã không còn vẻ lạnh lẽo khô cứng như trước, trong lúc thiên địa phản phệ, đôi mắt màu tím dường như cũng nhận được lợi ích, lấy được rất nhiều chỗ tốt khó có thể tượng tưởng, trong đôi mắt có một chút linh quang chớp động.

Ông!

Nguyên khí thiên địa từ bốn phương tám hướng đột nhiên hội tụ vào cơ thể Vũ vương, Vũ vương tựa như một hồ sâu không đáy, cắn nuốt nguyên khí thiên địa vô cùng vô tận. Ý chí bá đạo lan tràn thiên địa, chúng sinh trong phạm vi hàng tỉ dặm đều cảm nhận được luồng Đại Đế uy khủng bố này.

Vũ vương đột phá giống như một tín hiệu, bốn phương tám hướng đều có cường giả cấp Thánh Nhân đỉnh phong đột phá, nhất thời, khí tức Đại Đế mênh mông cuồn cuộn bao phủ thiên địa.

Tất cả mọi người đều đột phá, nguyên khí thiên địa trở nên nồng đậm, bức tường không gian cản trở lại trở nên loãng vô cùng, rất nhiều người đột phá xong liền đứng thẳng dậy, làm công tác chuẩn bị cuối cùng.

Hỗn Loạn lĩnh, Vũ vương xuất hiện, Đế uy tràn ngập, làm cho Chu Hân Như sắc mặt trắng bệch.

Vũ vương thu hồi uy thế, trầm giọng hỏi:
- Ta chưa từng cảm nhận được hơi thở của Hán vương, hắn bây giờ đang ở đâu?

Chu Hân Như lắc đầu, nói:
- Khi điện hạ rời đi cũng không nói là đi đâu, nhưng điện hạ có nói qua, nếu thiên địa phản phệ bắt đầu, lập tức tiến hành kế hoạch thành lũy sắt thép, đưa toàn bộ người của Hỗn Loạn lĩnh vào bên trong Nặc Á.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.