Chương trước
Chương sau
- Hân Như, phủ lĩnh chủ liền dựa vào ngươi, nếu như chúng ta có thể trở về trước khi thiên địa sụp đổ là tốt nhất, nếu chúng ta không thể trở về thì ngươi cứ theo kế hoạch mà tiến hành, khi thiên địa phản quỹ cũng chính là thời điểm bước vào thành lũy.
Thần sắc Lý Lân ngưng trọng nói.

Ở bên dưới lòng đất phủ lĩnh chủ có một phiến không gian thật lớn, một vật to lớn màu đen phát ra hơi thở dữ tợn. Đây là một kiến trúc hình chiến thuyền thật lớn, có tên là Nặc Á, là Lý Lân đã căn cứ vào hai chiếc thuyền song song trong truyền thuyết kiếp trước Nặc Á mà đặt tên, ước chừng có hơn vạn tên luyện khí sư đang ở trên phương chu Nặc Á mà khắc ấn trận pháp, vô số mạch khoáng quý trọng bị dung nhập vào bên trong Nặc Á, làm lớn mạnh thân tàu cùng với thần hồn của Nặc Á.

Đây là một tòa thần khí to lớn, bên trong dung luyện vô số bản nguyên nội thế giới, nếu nói to nhỏ thì nó lớn bằng khoảng một nửa Thương Long đại lục, có khoảng một phần trăm linh mạch, linh dược, linh thụ, linh cầm, linh thú, phân bố dày đặc, mặt khác còn có chín mươi chín phần trăm lại là một cảnh hoang vu.

- Thiết lão, linh mạch đều di chuyển đến 1% khu vực, còn lại những nơi hoang vu làm sao bây giờ? Không có thiên địa nguyên khí bất kỳ võ giả nào đều không thể tu luyện.
Có người luyện khí không hiểu nói.

- Đúng đấy, không làm cho bọn họ, một khi Nặc Á tiến vào trong hỗn độn, bất kỳ một tia nguyên khí thiên địa nào đều là cực kỳ quý giá. Những nguyên khí thiên địa này chỉ có thể để cho người mạnh nhất, những người bình thường là không có tư cách. Hơn nữa còn phải bố trí phản hướng tụ linh trận, đem nguyên khí thiên địa của địa đới hoang vu hướng về thần giới rút ra.
Thiết Hạo Dương trầm giọng nói.

- Làm như thế chẳng phải là dẫn tới tuyệt đường tu luyện của những sinh linh bình thường, như vậy chỉ sợ sẽ không ổn đâu.
Luyện khí sư không hiểu nói.

- Không có gì không ổn, bên trong Nặc Á dung hợp bản nguyên luân hồi của Lục đạo Thiên thư, sinh hoạt tại trong đó sinh linh mặc dù tử vong linh hồn cũng có thể ở bên trong Nặc Á chuyển sang kiếp khác, một khi Thương Long đại lục niết bàn thành công, hoặc là chúng ta tìm được thế giới mới, có thể xuyến thấu qua Lục Đạo Thiên Thư, làm cho những sinh linh này thức tỉnh, đây cũng là biện pháp tốt nhất trước mắt.
Thiết Hạo Dương thần sắc vô cùng ngưng trọng, đấy là một ý tưởng vĩ đại, cho dù trước mắt có không thành công thì vẫn là lưỡng thuyết.

Con đường tương lai là một cảnh xa vời, hiện tại chỉ có dùng hết khả năng chuẩn bị mới có thể làm cho người bình thường sống sót.

Ở bên ngoài Hỗn Loạn Lĩnh, Lý Lân mang theo Bạch Tố Tố đi về phương bắc, hiện tại bức tường cản trở thiên địa đã càng ngày càng trở nên yếu ớt, dưới Tiên Thiên là có thể thoải mái oanh phá hư không, lấy cảnh giới Thần cấp đỉnh cao của Lý Lân lại có thân thể chuẩn cấp Đại Đế xuyên qua hư không thì thật là đơn giản.

Một tiếng ầm vang, Lý Lân mang theo Bạch Tố Tố nhảy vào trong một mảnh sơn cốc, đây là một phiến rừng đá màu đen, chu vi trăm dặm không có một chút màu xanh nào, hơn nữa khi thiên địa đầy những vết rách, chỉ có nơi này đá đen chắc chắn, Lý Lân cũng không có thể dễ dàng phá hỏng được chúng.

- Nơi này là địa phương nào?
Bạch Tố Tố trầm giọng hỏi.

Lý Lân không trả lời hắn mang theo Bạch Tố Tố muốn đi vào bên trong Thạch Lâm.

- Tiểu tử, ngươi đã đến rồi.

Một giọng nói truyền đến, thanh âm mờ ảo khó lường, Lý Lân căn bản cũng không thể nắm chắc chuẩn xác phương vị của đối phương.

- Chiến Thần, xem ra thực lực của ngươi đã khôi phục rất nhiều rồi.
Lý Lân trầm giọng nói.

- Hắc hắc, may mắn tìm được tấm ma đất này, thật ra đã giảm được không ít công phu, tiểu tử, Thiên đế Đại Tần có chết hay không?
Trốn ở chỗ này dĩ nhiên là Chiến Thần, người đã thần bí mất tích ở Đại Tần ngày trước, có thể che chắn được tra xét của thiên địa, nơi này quả nhiên là một ma đất không bị người khác biết đến.

- Thiên đế chưa chết, hiện tại đang cùng chiến đấu với Thiên đạo, Chiến Thần ngươi cũng đã là cường giả Đế cấp, vì sao không đi vây giết Thiên đạo.
Lý Lân trầm giọng hỏi.

- Thiên đạo chẳng qua là một nhân vật nhỏ cuồng vọng tự đại, thực nghĩ từ sau thái cổ sẽ không có người phát hiện ra những tính toán nhỏ nhặt của gã, tuy nhiên bây giờ cũng không phải thời điểm bản tôn ra tay, ngươi đem nữ oa này đến đây là để ta châm đốt Chiến Thần huyết mạch cho nàng phải không?
Chiến Thần bình tĩnh hỏi.

- Không sai, dù sao thì ngươi cũng đã không dùng đến lực lượng này nữa rồi, không bằng thành toàn cho thê tử của ta.
Lý Lân trầm giọng nói.

- Không sai, tiểu nha đầu này một bộ phận huyết mạch bị mở ra, hiển nhiên trước đây từng đạt được kiện vật năm đó ta lưu lại. Nhưng mà bản tôn vì sao lại phải làm như vậy, lực lượng bản tôn năm đó lưu lại quả thật không cẩn, nhưng cũng không có cho không nữ nhân của ngươi.
Chiến Thần cười lạnh nói.

Đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của Chiến Thần, Lý Lân lấy từ trong cơ thể ra một giọt máu tươi, tán phát ra đế uy khủng bố.

- Đây là máu huyết trong nội thể Đế Thi và cũng là điều kiện giao dịch trước đây của chúng ta.

- Chỉ một giọt máu Đế Thi mà thôi, ngươi cho là bản tôn thật dễ chấp nhận thế này sao?
Chiến Thần cười lạnh nói.

Sắc mặt Lý Lân trong nháy mắt trở nên âm trầm, hắn đột nhiên thu hồi giọt máu lại, ngay tại trong tiếng cười lạnh của Chiến Thần, hắn ầm ầm đánh một quyền vào mặt đất rộng lớn, trên tay Lý Lân bộc phát ra Đế uy cực kỳ mỏng manh, nhưng cũng đủ để đánh sạch hắc thạch trên mặt đất trong phạm vi một cây số.

- Lớn mật, tiếu tử ngươi đang ở đây để chọc giận ta sao?
Thanh âm của Chiến Thần mờ ảo, nhưng trong đó đã tràn ngập phẫn nộ.

- Hừ, bớt làm ra vẻ huyền bí đi, nếu ngươi thật sự có năng lực giết ta chỉ sợ ngươi sớm đã mạnh mẽ cướp đoạt rồi.
Lý Lân lạnh giọng nói, từ lúc ban đầu hắn cảm nhận được hơi thở của Chiến Thần, hắn phát hiện được Chiến Thần lúc này đang cực kỳ suy yếu, bây giờ nhìn thấy tấm Thạch Lâm màu đen này, hơn nữa tiến vào bên trong kỳ lạ cùng với Chiến Thần đang cố ra vẻ huyền bí, Lý Lân đã phán đoán ra Chiến Thần lúc này đang ở trong trạng thái không tốt, thậm chí đang có khả năng bị vây ở nơi này.

Chiến Thần trầm mặc.

- Muội ở bên ngoài chờ.
Lý Lân nói với Bạch Tố Tố, Chiến Thần là cường giả Đế cấp trung kỳ, cho dù không phải là tu vi cấp Chí Tôn, tất nhiên cũng nên cực kỳ tránh tiếp cận. Hiện tại gã ra trạng huống như thế này, nhưng chưa chắc không phải không có lực đánh một trận, Lý Lân không thể để cho Bạch Tố Tố, người trên thân có huyết mạch Chiến Thần tiến vào.

Bạch Tố Tố có vẻ lo lắng, nhưng cũng không nói thêm gì, bởi vì nàng biết rằng, nếu Lý Lân đã quyết định cái gì là sẽ không dễ dàng thay đổi.

- Thạch Lâm u tĩnh không hề có phát sinh một chút hơi thở nào của thế giới sắp hủy diệt, Lý Lân chậm rãi đi trước, thần sắc có chút bình tĩnh.

- Tiểu tử, ngươi cũng đã biết, ngươi đang gây hấn với một cường giả Đại Đế đỉnh phong đấy.
Giọng nói của Chiến Thần vang lên.

- Điểm cho thê tử của ta huyết mạch Chiến Thần, nếu không hôm nay ta sẽ không từ bỏ ý đồ.
Lý Lân trầm giọng nói, lời nói của hắn làm cho Chiến Thần phẫn nộ gào lên, làm Chiến Thần thượng cổ, mặc dù bị phong ấn năm tháng vô tận, nhưng vẫn có tôn nghiêm của cường giả Đế cấp đỉnh cao.

Xoẹt một tiếng!

Hung kích xuất hiện, Lý Lân luân phiên ra tay, nổ nát một tòa núi đá màu đen. Nơi này quả nhiên tà dị, là một mảnh núi đá màu đen thế nhưng lại chảy ra một tia máu tươi, cực kỳ tà dị.

- Tiểu tử, ngươi chọc giận ta.
Chiến Thần rít gào, âm ma khủng bố trực tiếp nhảy vào trong thức hải của Lý Lân, hóa thành một thanh đao vô cùng lạnh lẽo chém vào thần hồn của Lý Lân.

- Hừ
Lý Lân hừ lạnh một tiếng, Lục Mang Tinh xoay tròn xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn, trong thức hải xuất hiện một khối lốc xoáy công kích, tinh thần Chiến Thần trong nháy mắt bị cuốn trong một không gian không biết dẫn đi hướng nào.

- Bớt ra vẻ huyền bí, ngươi bây giờ chỉ sợ làm gì cũng không làm được nữa rồi. Tuy rằng không biết được tấm ma đất này có lại lịch như thế nào, nhưng mà nó hiện tại đang thay thế bản thể của ngươi, nếu ta đem núi đá diện tích khoảng một trăm dặm này đánh nát, đủ để tạo thành thương tổn trí mạng đối với ngươi.
Lý Lân lạnh giọng nói, từ sau lúc tiến vào mảnh Thạch lâm này Lý Lân liền giám thị phát hiện chỗ nào cũng có, tấm Thạch Lâm màu đen này đúng như là một vật còn sống.

- Ngươi…!
Chiến Thần trầm mặc, Lý Lân quả thật đã đoán đúng trạng thái, Chiến Thần hiện tại quả thật không tốt, thần hồn tan vào trong mảnh Thạch Lâm màu đen trăm dặm này không thể thu hồi, không cần nói giết Lý Lân, hiện tại ngay cả ngưng tụ lực hồn thể gã cũng đều không làm được.

- Chiến Thần, điểm cho thê tử ta huyết mạch Chiến Thần thì ta có thể rút đi, nếu không ta cũng chỉ có thể thô bạo đánh nát tất cả đám Thạch Lâm màu đen này, bức bản thể của ngươi ra.
Lý Lân trầm giọng nói.

Sự trầm mặc khó tả bao phủ xung quanh Thạch Lâm, ước chừng ba phút Chiến Thần suy sụp mở miệng nói:
- Ta sẽ đáp ứng ngươi, nhưng ngươi cho ta năm giọt máu huyết Đại Đế.

Lý Lân lắc đầu nói:
- Ngươi bây giờ không có tư cách đặt điều kiện, hơn nữa một giọt máu huyết của Đại Đế ta cũng không cho ngươi nữa.

Chiến Thần nổi giận, màu đen càng lay động kịch liệt hơn, phảng phất như có cường giả từ trong mặt đất đen lao tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.