Chương trước
Chương sau
- Con chó nhỏ Vực Ngoại, mật chó thật to a!
Trên mặt Vũ Vương hiện lên một tia sát khí khiên cho người ta sợ hãi . Hỗn Độn cổ đỉnh bảo vệthế giới mới, cả người hóa thành ngũ sắc cổ đỉnh, nhảy vào chỗ sâu nhất của Hỗn Độn, đụng nát một mảnh lớn Hỗn Độn, một thân hình nhếch nhác bị đụng bay ra ngoài.

Đó là một hoàng giả trung niên khoác hoàng bào trên người, kiểu tóc kỳ lạ mắt sâu mũi cao, liếc mắt đã nhận ra không giống với mọi người.

- Ngươi là ai, trong loại thế giới cấp thấp như Thương Long đại lục làm sao lại có cường giả như ngươi?
Đối phương hoảng hồn. Trong lòng có chút hối hận, dám ở trong Hỗn Độn sáng lập thế giới mới tối thiểu cũng là cường giả tiếp cận hoặc đạt tới cấp Chúa Tể. Đáng tiếc hắn từ đầu đã xem nhẹ, cho rằng làm ra hành động như thế chỉ là cường giả Đế cấp. Dù sao hắn cũng biết Thương Long đại lục sắp đi đến hồi kết, thổ dân của Thương Long đại lục cũng chỉ muốn tìm ra con đường sống.

- Dám vào lúc này khiêu khích ư, cho dù ngươi thuộc tộc thượng đế cũng cần phải suy xét kỹ lưỡng.
Vũ Vương cười nhạt, lần này ra tay, sát khí khủng bố giống như hào quang trách nhiệm bao phủ xung quanh hoàng giả trung niên Vực Ngoại.

Hoàng giả trung niên sắc mặt càng khó coi, nhanh chóng lấy ra một quyển sách cổ xưa vừa dày vừa nặng, sách ào ào thay đổi, vô số kim quang hóa thành một pho tượng Chiến Thần màu vàng, tay cầm một cây mâu thần cổ xưa tới thảo phạt Vũ Vương Chí tôn.

- Khải kỳ lục của Thượng đế Vực ngoại, đáng tiếc ngươi cũng chỉ là hàng phế phẩm!
Vũ Vương Chí tôn cười nhạt. Ra tay không lưu tình, mặc dù chỉ là hoán đổi thân, nhưng chiến lực khủng bố cũng đủ kinh thiên động địa.

Xì một tiếng, kim giáp Chiến Thần lại bị xé rách một cánh tay, ngay sau đó ở hoàng giả Vực ngoại nhìn với ánh mắt sợ hãi, « Khải kỳ lục» do kim giáp Chiến Thần ngưng tụ thànhbị Vũ Vương Chí tôn xé rách đã trở thành chất dinh dưỡng cho vào trong thế giới Thương Long đại lục mới .

- Tân thế giới muốn hình thành cần có chất dinh dưỡng, là giáo hoàng của Vực Ngoại thân có niệm lực của vô số dị tộc , vừa vặn bổ khuyết cho thế giới mới.
Trong mắt Vũ Vương Chí tôn lóe ra tinh quang, nếu không phải là vì đối phương có hữu dụng, hắn không cần động thủ vào lúc này. Dù sao hắn cũng chỉ là một luồng tàn hồn, cường độ giao đấu như thế sẽ rút ngắn được thời gian tồn tại của hắn..

Xoạt một tiếng, rõ ràng cho thấy cổ bảo Khải kỳ lục bị Vũ Vương chí tôn xé rách, sau đó trên người hoàng giả Vực ngoại phát ra một vầng sáng rực rỡ, đạo thánh quang này cùng vận khí của đại lục Thương Long có chút giống nhau, nhưng xem kỹ hơn lại không giống. Vận khí không có thuộc tính, chỉ là biểu hiện cho vận thế của sinh linh. Mà kim quang trước mắt đã lại tràn ngập hơi thở thần thánh, giống như sự ra đời của thần linh.

- Nhân danh thượng đế, đày người vĩnh viễn dưới địa ngục!
Giáo hoàng dị giới mở miệng, một luồng sát khí đen vô hình hướng về phía Vũ Vương Chí tôn.

- Ngôn xuất pháp tùy, Bất quá tiểu đạo nhĩ!
Vũ Vương cười nhạt, thần đỉnh phát ra một tiếng nổ vang, một trận sóng âm hướng về bốn phương tám hướng, mảnh lớn Hỗn Độn bị vỡ nát, hóa thành một phiến hư không, luồng khí màu đen hung ác cũng bị sóng âm này làm cho tan biến.

Giáo hoàng Dị giới biến sắc, xé bỏ Khải kỳ lục, uy lực thánh ngôn của hắn bị giảm mạnh, thậm chí xem ra lực của đối phương vẫn nhỉnh hơn hắn.

Vũ Vương Chí tôn lại ra tay, làm cho trong Hỗn Độn mở ra một không gian to lớn đẩy dị giới giáo hoàng vào bên trong, cắn nuốt. Ý đồ của hắn muốn tế sống Giáo hoàng Dị giới.

Khải kỳ lục bị Giáo hoàng Vực ngoại tự bạo tàn phá, một đạo tấn công khủng bố phát ra từ bên trong. Dễ như trở bàn tay, giam cầm của Vũ Vương chí tôn bị phá nát, thậm chí thiếu chút nữa thì ngay cả hắn cũng bị đạo công kích này gây thương tích.

Vũ Vương Chí tôn biến sắc, không nghĩ trong Khải kỳ lục bị tàn phá vẫn ẩn chứa một kích toàn lực của cái tên gọi là Giáo hoàng Vực Ngoại kia. Nếu như không phải khả năng của hắn, e rằng lần này đã bị giáo hoàng trước mắt này âm mưu giết rồi.

Sắc mặt Giáo hoàng Vực ngoại hoàn toàn thay đổi, vinh quang của Giáo hoàng cũng khó mà tịnh hóa con người trước mắt, đối phương chẳng nhẽ đã đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết rồi sao?

Nghĩ đến đây, Giáo hoàng rùng mình một cái, cả người không dám ở lại đây, nhanh chóng xoay người bỏ chạy hướng về phía sâu của Hỗn Độn.

- Muốn chạy sao!
Đã đánh tới như thế này, Vũ Vương Chí tôn quyết không cho đối phương chạy thoát. Người này là Chí Tôn sơ cấp, cũng được coi là siêu cấp cao thủ một phương, nếu lần này không giết hậu họa về sau sẽ rất lớn. Hai thế giới là tử địch, đại chiến trong tương lai là điều không thể tránh khỏi, Vũ Vương mặc dù là tàn hồn, nhưng cũng lấy thiên hạ làm trọng. Truy kích Giáo hoàng Vực ngoại thực lực đang suy yếu, tương lai Thương Long đại lục có thêm cơ hội sống sót.

Vũ Vương đánh ra một mảnh ánh sáng chói lọi,trong vòng ngàn dặm Hỗn Độn, nháy mắt sôi trào lên, Hỗn Độn quay cuồng, Giáo hoàng đã đang lao ra ngoài vậy mà lại vòng lại, giống như bay thẳng về phía Vũ Vương Chí tôn.

- Đảo loạn thời không, bản lĩnh thật đáng sợ!
Những người chứng kiến cuộc chiến thần sắc khiếp sợ, thủ đoạn như thế quả nhiên không hổ danh là cường giả trong truyền thuyết.

- Không thể nào!
Giáo hoàng Vực ngoại khiếp sợ, nhưng rất nhanh hiểu được e rằng đối phương chỉ có được năng lực đảo loạn thời không. Cũng hiểu được bây giờ chạy trốn chưa hẳn có thế thành công.

- Niệm lực quả nhiên có phần môn đạo, xem ra Vực ngoại mấy năm nay thật sự phát triển rất nhanh.
Vũ Vương nói nhỏ, ra tay lại có chút không rõ ràng. Pháp tắc khủng bố không ngừng phá bỏ niệm lực của Giáo hoàng, giống như đao cắt thịt, làm hao mòn thực lực đối phương từng chút một. Hắn thăm dò niệm lực màu vàng này, từ trong cho đến bên ngoài.

- Thượng đế vạn năng, có nghe được tiếng gọi của chúng nhân, cầu xin người hãy giáng lâm làm cho quang minh tồn tại vĩnh hằng.
Giáo hoàng hô to, lấy bí pháp triệu hồi thượng đế vạn năng.

Ông!!

Hỗn Độn đột nhiên xuyên thủng đạo kim quang, kim quang hóa thành thân ảnh, thoạt nhìn là một vị nam tử Vực ngoại thoạt nhìn nho nhã dị thường, hai tròng mắt toát lên vẻ từ bi nhìn xa trông rộng, cả người giống như đại diện cho năng lượng trời đất, khiến mọi người phục tùng.

- Ta là đầy tớ trung thành của người, hoàn thành nguyện vọng của người... Là ngươi!
Lời nói của thượng đế giống như Thần Côn còn chưa dứt, đột nhiên nhìn sang gương mặt tuấn tú đang cười lạnh của Vũ Vương Chí tôn, câu sau muốn nói cũng không cách nào thốt thành lời.

- Thật sư là Thần côn, không ngờ năm đó trong đại chiến Chí Tôn ngươi vẫn sống sót được.
Vũ Vương Chí tôn cười nhạt.

Sắc mặt thượng đế lạnh như băng, hồi lâu sau mỉm cười, ôn hòa nói:
- Vũ Vương ngươi chỉ là một tàn hồn, xem ra bản thể của ngươi đã ngã xuống. Cũng vậy, ta lần này tuy là một đạo pháp tắc , nhưng cũng có thể phát huy vài phần thực lực, tiễn ngươi lên đường, giải quyết cho xong ân oán năm đó.

- Hừ! khẩu khí lắm, năm đó đánh cho người quỳ lạy xin tha mạng, bây giờ cứ xem như là tàn hồn cũng có thể giết được ngươi.!
Vũ Vương Chí tôn cười lạnh, động thủ, hóa thành ngũ sắc thần đỉnh.

Một tiếng nổ vang, trong tay thượng đế phát ra thánh quang vô lượng, hóa thành một bàn tay lớn đỡ lấy thần đỉnh do Vũ Vương biến thành, đôi bên vừa ra tay nhưng đã dùng hết toàn lực, tạo ra dao động vô hình, trong vòng ngàn dặm trong Hỗn Độn giống như bị một thế lực lớn xâm nhập, tạo ra một mảnh không gian hư vô trong thế giới Hỗn Độn.

Ầm ầm

Tàn hồn Vũ Vương cùng với Thượng đế giao đấu quyết liệt, thần thông Ngôn xuất pháp tùy của Thượng đế đáng sợ hơn nhiều so với Giáo hoàng, dù cho là Vũ Vương Chí tôn cũng ảnh hưởng làm cho bị thương.

Đôi bên ngang tài ngang sức, bất kể cố gắng như thế nào, cũng không thể áp chế đối phương.

Ầm ầm

Hỗn Độn thần đỉnh đang bảo vệ thế giới mới bắt đầu rung động, quang mang cửu sắc sinh ra từ thế giới mới. Tân thế giới vốn đang điên loạn khuếch trương dần dần đạt đến vô hạn.

Đương___!

Hỗn Độn thần đỉnh phát ra một tiếng nổ lớn, chấn động kịch liệt trong thế giới mới bay ra ngoài, nháy mắt hợp với ngũ sắc thần đỉnh do tàn hồn Vũ Vương tạo ra, lực dung hợp bùng nổ, nháy mắt đánh bay thượng đế.

Thượng đế trong nháy mắt thuấn gian khỏi, chỉ là hơi thở trên thân đã u ám đi vài phần.

- Cái thần đỉnh này là bảo vật quý nhất của nhà ngươi phải không? Không ngờ cũng lưu giữ hoàn hảo cho đến hôm nay.
Thượng đế biến sắc, bởi vì hắn bị người gọi giáng lâm, nên trên người không còn một binh khí nào tiện tay, cùng lắm chỉ có Khải kỳ lục dùng được một chút cũng bị Vũ Vương đánh rồi.

- Vốn chỉ muốn Giáo hoàng Vực ngoại, hiện nay ngươi tự tìm con đường chết. Đi chết đi!
Vũ Vương rống giận, hơi thở Hỗn Độn thần đỉnh tăng vọt, ầm ầm đâm vào chân khí hộ thể của Thượng đế, ngay sau đó Thượng đế đem cơ thể nứt vỡ, khống chế thần hồn các bộ phận cơ thể ý đồ từ trong Hỗn Độn thoát ra ngoài, bị hỗn độn cổ đỉnh do Vũ Vương Chí tôn khống chế nuốt gọn.

Ngay sau đó Hỗn Độn thần đỉnh thay đổi phương hướng, ầm ầm lao về phía Giáo hoàng Vực ngoại.

Giáo hoàng Vực ngoại vì kêu gọi Thượng đế giáng lâm, khí lực tiêu hao rất lớn, Giáo hoàng sau khi giao chiến với Vũ Vương Chí tôn, thần hồn của Giáo hoàng cũng có ảnh hưởng lớn, mười thành công lực ngay cả bảy phần công lực cũng không phát huy được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.