Chương trước
Chương sau
Ma Phương như muốn phóng theo mà giúp sức.

- Các ngươi đều ở lại, đây là việc riêng của hai chúng ta.

Giọng của Thần tôn và Ma tôn cùng lúc truyền lại.

Cường giả của hai tộc liền dừng bước, mỗi một người trên mặt đều tỏ ra vẻ trầm lắng.

Ầm...! Cả Vô Lượng Ma Vực bị chấn động, vô số những thần lực và ma lực không ngừng hội tụ lại vào trong đại điện. Đại điện sụp đổ, bên trong xuất hiện hai luồng sức mạnh bản nguồn của Thần, Ma.

- Thiên Thiên!

- Băng Băng!

Lý Lân và sinh mệnh chi tổ nhanh chóng phóng tới và bảo hộ cho hai đứa trẻ.

Răng rắc răng rắc!

Tất cả những thần trận ở Vô Lượng Ma Vực đếu nứt ra và vô số những thần quang, ma khí trong đó phóng ra hội tụ vào thân thể của hai đứa bé khiến cho khí thế khủng khiếp từ trong chúng bạo phát cả ra ngoài.

Lý Lân thần sắc rung động, dưới sự giúp sức của sinh mệnh chi tổ, y đã dùng cây sinh mệnh để hút những luồng sức mạnh dung hợp đó. Những thứ này đối với Lý Lân mà nói chính là đại bổ, còn với những đứa trẻ thì lại không có tác dụng gì, thậm chí còn có thể ngăn cản sự trưởng thành của chúng.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, cả Vô Lượng Ma Vực đều đang phát sinh chấn động. Trong hư không truyền đến liên tục những tiếng đao kiếm, từng thanh ma binh khủng khiếp hiện ra, tiếp theo đó là khí thế từ những binh khí này bạo phát ra ngoài mà hóa thành ma thân.

Các cường giả của Ma tộc hưng phấn reo lên :

- Cấm chế bị giải trừ rồi, chúng ta hồi phục rồi!

Công chúa Thần tộc nét mặt cũng tỏ ra lo lắng, nàng rút ra một thanh thập tự vàng kim rồi dùng toàn lực tác động vào nó làm mở ra một cánh cửa hư không, từ trong cánh cửa đó những thần binh mặc giáp vàng bước ra. Đại quân của Thần tộc cũng đã đến rồi, thù nhân gặp mặt, cả hai bên đều đỏ mắt lên mà nhìn nhau, nhưng dưới sự trấn áp của Ma Phương và Thần Hi thì vẫn còn án binh bất động.

Ầm một tiếng, hư không tách ra, từ bên dưới mặt đất phát ra tiếng kêu của thần binh, trong đó xuất hiện một thanh quyền trượng vàng kim rơi đến cạnh Băng Băng, thần lực từ trong nó bạo phát ra dữ dội. Ở mặt khác thì một thanh ma đao khát máu cũng xuất hiện và rơi đến cạnh của Thiên Thiên như vậy với ma khí ngất trời.

Sinh mệnh chi tổ nói :

- Đây là binh khí của Thần tôn và Ma tôn năm đó, không ngờ chúng lại bị trấn áp bên dưới mặt đất nơi này.

Lý Lân gật gật đầu, xem ra hai đứa con mình chính là chí tôn của Thần, Ma chuyển thế rồi. Hiện tại bên cạnh Lý Lân toàn là những chuyển thế của cường giả cấp Chí Tôn, duy nhất có mình y là không biết mình thế nào.

Hai đứa trẻ nhắm nghiền mắt lại, sức mạnh Thần, Ma khủng khiếp tiến vào trong cơ thể chúng không hề bị chúng hấp thu mà lại đem toàn bộ cho vào bên trong tiểu thế giới nhỏ bé của mình. Hiện tại hai đứa trẻ đã rất vững trãi, căn cơ vô cùng vững chắc, bản nguồn thế giới trong người chúng sau khi dung hợp hai sức mạnh này vào thì lại càng thêm lớn mạnh. Hiện tại sức mạnh Thần, Ma đã bị hút vào bên trong nội thế giới của cả hai mà tích tụ trong đó. Hiển nhiên cả hai tuy là những đứa trẻ nghịch ngợm, nhưng kí ức kiếp trước của chúng cũng đã dần can dự vào và tận lực làm công tác chuẩn bị cho ngày thiên địa bị hủy diệt.

Ầm một tiếng, hư không trên cao xuất hiện vết nứt, hai thanh binh khí vô thượng bên cạnh hai đứa trẻ liền phóng thẳng lên trời và tiến vào trong vết nứt đó, hiển nhiên là trận chiến của hai tàn hồn, phân thân kia đã triệu hồi chúng đến.

Sinh mệnh chi tổ truyền âm nói :

- Cả hai kẻ đó đã thật sự quyết trận sinh tử rồi, bất kể là ai thắng ai bại thì người còn lại cũng đều không thể tồn tại lâu được nữa.

Lý Lân cũng truyền âm :

- Họ muốn toại nguyện cho hai đứa trẻ của chúng ta sao?

Lý Lân luôn có cảm giác rằng sự việc không hề đơn giản như vậy, từ khía cạnh đơn giản nhất mà xem xét thì hai chí tôn Thần, Ma tuy là người tốt, nhưng cũng không phải tốt đến mức chịu vì người khác mà hi sinh thân mình như vậy.

Sinh mệnh chi tổ trầm giọng nói :

- Không, chúng đã bị bản tôn từ bỏ, cho dù là không điên cuồng như hiện nay thì cũng không thể tồn tại lâu được. Ý thức bản tôn của hai đứa trẻ đang bài trừ kí ức thượng cổ, càng không cần đem theo ý thức độc lập của tàn hồn và phân thân nữa, căn bản khó mà dung nhập lại vào được. Còn về cắt đứt bản tôn, e là chúng không có đủ khả năng và thực lực để làm vậy.

Lý Lân gật gật đầu, y cũng không muốn hai đứa con của mình thức tỉnh kí ức thượng cổ mà trở thành cường giả thượng cổ, do bởi nếu như vậy thì hai đứa trẻ tuy vẫn có huyết mạch của y, nhưng trên thực tế đã không còn được xem là con của mình nữa rồi. Lý Lân thật không muốn con của mình phải gánh vác những cảm thụ khác thường như vậy.

Vù... Vù...!

Hai bóng người xuất hiện trước mặt Lý Lân, đó chính là Ma Phương và công chúa Thần tộc.

Lý Lân giọng đề phòng nói :

- Hai vị muốn làm gì?

Ma Phương nói :

- Tiền bối xin đừng lo lắng, tôi đến là chỉ muốn bảo vệ chí tôn của tôi mà thôi.

- Tôi cũng vậy! Tuy rằng ngài là phụ thân kiếp này của đại tỷ tôi, nhưng sớm muộn gì thì cũng có ngày đại tỷ quay trở lại với Thần tộc, xin ngài lúc đó đừng ra tay ngăn cản.

Công chúa Thần tộc cũng mở miệng nói, cho dù Lý Lân tuy có lai lịch không nhỏ, nhưng trong lời nói của cô ta vẫn ẩn chứa ngạo khí chỉ có nơi mình.

Lý Lân trầm giọng nói :

- Các ngươi muốn can thiệp vào sự lựa chọn của hai đứa con ta à?

Nếu thật sự là như vậy thì Lý Lân thà đánh nhau chứ không bao giờ để con mình ở lại.

Ma Phương phân trần :

- Tiền bối hiểu lầm rồi, chí tôn chính là chí tôn, bất kể huynh ấy có sự lựa chọn như thế nào thì vẫn là chí tôn của Ma tộc.

- Chuyện của các ngươi hãy để cho hai đứa trẻ tự lựa chọn đi. Hiện nay hai tộc Thần, Ma đang giằng co, ta xem hay là tách ra với nhau vẫn tốt hơn, nếu như lỡ có xuất hiện va chạm thì sẽ dẫn đến đại họa đấy.

Lý Lân nhìn những cường giả hai tộc đang giương cung múa kiếm ở phía xa thì có chút bất đắc dĩ nói, việc hai người này còn đứng ở đây làm y cảm thấy vô cùng không thoải mái.

Ma Phương hỏi :

- Chuyện này bọn vãn bối hiểu rõ, có điều Ma Phương có một chuyện chưa được rõ, tiền bối có thể giải thích cho tôi không?

- Nói đi!

Ma Phương trầm giọng hỏi :

- Chí tôn thần binh Lục Huyết Ma Đao của tộc tôi có phải do tiền bối chữa trị lại không? Hoặc là chính là sinh mệnh chi tổ tiền bối chữa trị?

Lý Lân và Triệu Ngọc Anh hai mắt nhìn nhau rồi hỏi :

- Tại sao lại hỏi như vậy?

Ma Phương chau mày, hắn cảm thấy có chút kì quái nên không nhịn được mà hỏi :

- Bởi lẽ bao gồm cả Thần Thánh Quyền Trượng trong đó thì hai thanh thần binh này trong thời thượng cổ đã hoàn toàn bị hỏng. Một bộ phận trong chúng còn bị những chí tôn Vực Ngoại xem như là chiến lợi phẩm mà mang đi mất, nếu như không phải do tiền bối ra tay lấy lại thì còn người nào có thể làm được nhữn việc này nữa?

Lý Lân và sinh mệnh chi tổ lại nhìn nhau, trong mắt họ tràn đầy nghi hoặc. Hai thanh thần binh thượng cổ uy danh lẫy lừng này đã bị một kẻ thần bí nào đó sửa chữa và trấn phong tại Vô Lượng Ma Vực, trong đó nhất định là có bí mật động trời gì đó. Tiếc là hai thanh thần binh này vừa xuất hiện đã nhanh chóng nhận chủ làm cho tất cả không cách nào nghiên cứu về chúng được.

Lý Lân trầm giọng hỏi :

- Ma Phương, ta muốn biết một chuyện, năm đó Thần tôn và Ma tôn sao lại chết? Lẽ nào giống như trong truyền thuyết nói, họ đã tạo ra trận Thần, Ma quyết chiến mà cùng chết với nhau?

Lý Lân cho là chuyện này không đơn giản như vậy. Nên biết là hai đại chí tôn Thần, Ma đều đã trải qua cuộc chiến thượng cổ, trăm trận vẫn sống và hiểu rất rõ sự tồn tại mạnh mẽ của những cường giả Vực Ngoại, vậy thì sao họ lại làm việc thiếu đầu óc là kéo nhau cùng chết chung như vậy chứ?

- Chuyện này tôi cũng không rõ, có điều đại ca tôi năm đó ra đi để tìm Thần tôn tính sổ là có thật, hơn nữa chúng tôi cũng đều rất rõ về trận chiến này của họ. Sau đó thì tộc của chúng tôi đã bị cường giả Thần tộc cường hành luyện hóa thành thần binh và phong ấn ở trong Vô Lượng Ma Vực này.

Ma Phương nói và liếc mắt sang nhìn công chúa Thần tộc.

Công chúa Thần tộc trầm giọng nói :

- Tộc tôi xác thật là có tham gia hành động, do bởi lúc đó Ma tộc thế mạnh, muốn thống trị cả Thương Long đại lục này nên Nhân tộc mới liên lạc Thần tộc, Linh tộc và các chủng tộc lớn khác cùng nhau xuất binh trấn áp Ma tộc. Cuối cùng thì đạt được thành công thắng lợi.

Lý Lân trầm giọng nói :

- Có nói như thế nào thì Nhân tộc vẫn là chủ lực, từ sau khi thời thượng cổ đến hậu kì thì cũng là thời kì quật khởi nhất của Nhân tộc, nghe nói khi đó Nhân tộc có vô số những tuyệt đại thiên kiêu xuất hiện và thực lực của họ rất kinh người. Linh tộc tuy là có di truyền của Yêu tộc, nhưng dẫu sao thì lạc đà ốm đói cũng còn to hơn cả ngựa, lại có thêm Thần tộc thì Ma tộc thật sự có đủ năng lực để thống trị thiên địa sao?

Trong thời thượng cổ thì các đại chủng tộc này cũngtham gia cuộc chiến với cường giả Vực Ngoại và bị hao tổn rất nhiều thực lực, Ma tộc cũng không ngoại lệ. Sinh mệnh chi tổ cũng đã từng nói qua là Ma tộc khi đó cũng có những anh hùng ra trận để kháng cự với cường giả Vực Ngoại. Chí tôn Ma tộc cũng đã từng chiến đấu với không chỉ một cường giả Vực Ngoại và mấy lần suýt chút mất mạng. Chí tôn đã như vậy thì lẽ nào Ma tộc không ai tham chiến cả sao? Và nếu đã tham chiến thì nhất định họ không thể gây ra nội loạn trong tình thế các chủng tộc cân bằng lực lượng như vậy, điều này thật không khoa học và trong đó nhất định là có âm mưu gì đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.