Lý Lân bất đắc dĩ gật đầu, hắn quả thực muốn rời khỏi. Hắn không cô độc như người cha tiện nghi của hắn, sau lưng hắn còn có thân nhân bằng hữu, so với thiên địa đại kiếp, Lý Lân càng hy vọng có thể ở cùng một chỗ với bọn họ. Hắn đi ra từ trong Đế thi, đưa Đế thi vào trong mộ địa thần kỳ trong không gian Lục Mang Tinh, cũng nổi lên một tòa tích tụ sinh cơ. Thiên đế Đại Tần nói đúng, ỷ vào ngoại vật nhất thời thì được, cả đời là không thực tế. Hơn nữa Lý Lân từ khi Đế khi khôi phục sinh cơ nhìn thấy con đường sống lại của Đế thi, cho dù cường giả Đế thi này thân phận thế nào, sớm muộn cũng có một ngày hồi phục, đến lúc đó Lý Lân tất nhiên sẽ mất đi Đế thi, trở lại bộ dạng nguyên bản của bản thân. Cách nghĩ này khiến Lý Lân bỏ đi ỷ lại với Đế thi.
Xông ra khỏi Man Hoang cổ địa, Lý Lân lần đầu đứng ở Hắc Thủy Vương Thành, hắn không mang mọi người ở Hắc Thủy Vương thành đi, mà lưu lại một truyền tống trận nối thẳng tới Vô Cực thành Hỗn Loạn Lĩnh. Coi như một đường sinh cơ cho sinh linh Vương thành, sau đó nhanh chóng bay về phía Yên Kinh Đại Tần.
Mục đích của hắn là Tần gia, khiến Lý Lân buồn bực chính là Tần Tuyết Linh vẫn đang bế quan, còn về phần nuôi dưỡng hài tử, Tần gia lão tổ nói không rõ ràng. Lý Lân không tùy tiện quấy rối, mà để lại một bức thư và không gian truyền tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1888026/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.