Chương trước
Chương sau
Vũ vương nhìn hắn một cái, cuối cùng cũng gật đầu.

Lý Lân lấy hung kích ra, toàn thân bộc phát ra khí tức khủng bố.

- Thần cấp hậu kỳ? Ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao ta cảm nhận được khí tức quen thuộc như vậy!

Lão già biến sắc, không phải vì thực lực của Lý Lân, mà là khí tức quen thuộc trên người hắn.

- Chúng ta là hàng xóm, chỉ là trước kia chưa gặp mặt, hôm nay đúng là nên thân cận một phen!

Lý Lân cười nói. Trên người hắn bộc phát ra chiến ý bừng bừng, nháy mắtliền động, thân hình giống như tia chớp, hung kích mang theo xu thếkhông thể cản bổ tới.

- Tiểu tử càn rỡ!

Lão già rống giận, hai tay vung lên, đánh ra một quyền ảnh cực lớn.

Ùng một tiếng, lão già bị đẩy lui, trên khuôn mặt già nua lộ vẻ khiếp sợ.

Lý Lân cũng không chịu nổi, thân hình bị đánh bay ra ngoài, hung kích thiếu chút nữa rời khỏi tay.

- Thân thể viên mãn! Khốn kiếp!

Lão giả tức giận nói, lúc trước thấy cảnh giới võ đạo của Lý Lân còn thấp, ra tay còn chút coi thường, bởi vậy mới chịu thiệt.

- Không hổ là cường giả Thần cấp viên mãn! Tiếp nào!

Lý Lân rống lớn, hai người lại lao vào nhau, hư không xuất hiện từng vết nứt thật lớn, không gian phong bạo cuộn trào tứ tung.

Vũ vương vung tay, giam cầm cả mảnh không gian, phòng ngừa hai người đại chiến lan xuống dưới mặt đất. Đồng thời dùng thần thức quét qua toàn bộ Thiên Cương Lĩnh.

Mấy thân ảnh vù vù vọt tới, những người này đều là cường giả Thần cấp,mấy người cầm đầu lại càng là Thần cấp hậu kỳ, xem như là cao thủ mộtphương.

- Các ngươi là ai?

Người vừa tới hô lớn, nhìn Lý Lân cùng giao thủ với lão già, cả đám phẫn nộ nhìn Vũ vương.

Vũ vương không phản ứng tới mọi người, thần thức quét ngang qua, cuối cùng tập trung lên một người trung niên mặc cẩm bào.

- Tìm được rồi, không nghĩ tới lại dễ dàng như vậy!

Vũ vương lộ ra chút ý cười.

Người trung niên bị Vũ vương nhìn vào, thần sắc khẽ biến đổi, trên thựctế thì trong lòng hắn rất căng thẳng. Cường giả mặc vương bào trước mắtnày thật không đơn giản, trọng yếu nhất là, đôi mắt của người này giốngnhư nhìn thấu chính mình.

- Không có khả năng, người thế giới này sao có thể nhìn thấu ngụy trang của ta!

Người trung niên tự an ủi mình.

Vũ vương đột nhiên xuất thủ, một cái bàn tay cự c lớn màu vàng chộp vàongười trung niên. Tên này kịch liệt biến sắc, trong lòng càng thêm bấtan, nhưng thực lực hắn cũng cực kỳ cường đại, thực lực Thần cấp hậu kỳtuyệt đối không phải là kẻ yếu không có lực hoàn thủ.

Ùng ùng…

Mấy vị cường giả Thần cấp khác cũng đồng loạt ra tay, bọn họ cảm nhậnđược khí thế bá đạo không thể ngăn cản trên người Vũ vương, gần như nháy mắt liên hợp cùng nhau mà ra tay.

Vũ vương lộ ra nụ cười lạnh lùng, ra tay không chút lưu tình. Hắn vũđộng hai tay, một cái tiểu đỉnh màu vàng xuất hiện trong lòng bàn tay.Sau đó hắn mạnh mẽ đẩy tới, cái tiểu đỉnh đột nhiên phóng ra kim quang,thể tích nhanh chóng tăng vọt.

- Đỉnh Trấn Thiên Hạ!

Đại đỉnh tỏa ra hơi thở hủy diệt, hơn mười vị cường giả Thiên Cương Lĩnh hoàn toàn bị bao phủ dưới đỉnh.

Đối mặt với một kích kinh khủng này, mọi người đều muốn chạy trốn, tiếclà đại đỉnh không chỉ trấn áp bọn họ, ngay cả không gian nơi bọn họ đứng cũng bị giam cầm.

Ùng một tiếng, trong không gian bị bao trùm, máu tươi xương nát bay tứtung, hiển nhiên dưới một kích này, có người bị vỡ nát nhục nhân, thầnhồn câu diệt.

- Dừng tay!

Phương xa, lão già tóc bạc đang giao chiến với Lý Lân thấy Vũ vương hạthủ đoạn độc ác như thế, trên mặt phát ra sát khí khủng bố, công kíchcũng sắc bén thêm vài phần.

Áp lực lên người Lý Lân tăng lên, nhưng hắn giống như keo con voi, cănbản không để lão già có thời gian rút ra tiếp viện. Lý Lân biết, Vũvương hạ thủ đoạn ác độc như thế, hiển nhiên đã phát hiện được cường giả Vực ngoại ở trong đó.

Quả nhiên, sau một giây, một tia sáng màu lam từ dưới đại đỉnh lao ra, đại đỉnh màu vàng cực lớn cũng bị rạn nứt.

- Đã nhịn không được mà lòi ra rồi sao? Ta còn tưởng là ngươi còn có thể ẩn dấu một lúc nữa chứ!

Vũ vương cười lạnh nói, hắn lăng không đứng giữa không trung.

Phía dưới, bụi mù tán đi, một thân ảnh hùng tráng xuất hiện trong đốngmáu thịt. Làm người ta rung động là hắn đang cắn nuốt máu thịt của “đồng bạn”. Đang chiến đấu với Lý Lân, trong lúc lam quang bùng nổ thì lãogià kia cũng ngừng lại, lão lộ vẻ ngây ngốc nhìn thân ảnh khủng bố màghê tởm phía dưới.

- Phụt!

Trong đồng máu thịt vọt ra một thân ảnh tràn đầy máu tươi, sắc mặt âm trầm nhìn ba người trên hư không.

Đối phương lộ ra hình dáng, Lý Lân liền kinh ngạc không thôi. Sống mũicao, đôi mắt màu lam, thân thể hùng tráng, nhìn thế nào cũng giống người phương tây ở địa cầu. Chỉ là ánh mắt lại khác biệt rất lớn, hơn nữa,trong đôi mắt kẻ này tràn ngập khí tức xâm lược trắng trợn, làm người ta rất không thoải mái.

- Thần cấp đỉnh phong, xem ra Vực ngoại cũng xuống dốc rồi!

Vũ vương trầm giọng nói.

- Ngươi là ai? Làm sao phát hiện được ta?

Xem ra đối phương đã ẩn núp trong thời gian không ngắn, nói ngôn ngữ đại lục Thương Long rất chuẩn.

- Một thằng nhãi con mà thôi, phát hiện ngươi rất khó sao?

Vũ vương ngạo nghễ nói. Khóe miệng Lý Lân không nhịn được mà nhếch lên,từ đầu tới cuối đều là ta bỏ ra thật lớn sức lực a. Đối với hành độnggiả bựa của Vũ vương, Lý Lân thật sự không biết nói gì cho phải.

Người Vực ngoại lộ vẻ âm trầm, trong lòng sinh ra khủng hoảng không hiểu.

- Nếu đã đến đây, vậy thì đừng đi nữa. Bản vương rất ngạc nhiên, trăm vạn năm này, Vực ngoại đã phát triển tới trình độ nào rồi!

Vũ vương âm trầm nói. Sau đó hắn ầm ầm ra tay, thần đỉnh từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ áp xuống.

Cường giả Vực ngoại kêu lên một tiếng, quanh thân bộc phát ra khí tứckinh khủng, thân thể đã hùng tráng kia lại tăng lên gấp đôi. Cơ bắp màuđỏ toàn thân dường như tràn ngập lực lượng không thể ngăn cản. Trên thân người này lộ ra bộ lông màu xám, ngón tay hóa thành lợi trảo sắc bén.Hắn vọt lên phía Thần đỉnh, rầm một tiếng, giống như là sao hỏa đụngphải trái đất, thần đỉnh màu vàng bị đánh phá, cường giả Vực ngoại cũnglộ ra sắc mặt tái nhợt, trên khuôn mặt điên cuồng kia cũng lộ ra vẻkhiếp sợ.

- Thân thể thật cường hãn!

Hai mắt Lý Lân hiện lên tinh quang.

- Người Vực ngoại làm thế nào mà lẻn vào tông ta, đáng chết, lúc trước lão phu luôn bị lợi dụng.

Lão giả đứng bên cạnh Lý Lân ảo não nói.

- Thiên Cương Lĩnh chủ, bây giờ không phải là lúc ảo não, chúng ta phảibắt giữ kẻ này, coi như là Thiên Cương Môn các ngươi bù lại.

Vũ vương nói to. Dù sao hắn không khôi phục trạng thái cao nhất như thời thượng cổ, muốn bắt giữ đối phương trong thời gian ngắn cũng không dễdàng, một khi để kẻ này đào tẩu, tất nhiên là hậu họa vô cùng.

Lão già lộ vẻ ngưng trọng, nhưng không thể không gật đầu. Các thế lựcthượng cổ theo nhau trở lại, nếu lão không nhân cơ hội này để gạt bỏquan hệ với người Vực ngoại, e là sẽ có nguy hiểm diệt tông. Mặc dù cácđại thế lực Đại lục Thương Long một lòng đối chọi với cường giả Vựcngoại, nhưng nhân tính đều ích kỷ, nếu dưới tình huống không ảnh hươngtới đại cục, có cơ hội căn nuốt người khác để lớn mạnh mình thì sẽ không có ai chịu buông tha. Nếu bị vây công, tích lũy vô số năm của ThiênCương Lĩnh sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.

- Ta cũng tới!

Lý Lân hét lớn, nắm hung kích xông vào chém giết.

Rầm rầm rầm…

Ba đại cao thủ Thần cấp vây công một cường giả Vực ngoại, dù đối phươngcó thân thể khủng bố, công pháp quỷ dị cũng đã không cách nào chiếnthắng.

Rầm một tiếng, thân thể của cường giả Vực ngoại bị hung kích của Lý Lânchém thành hai khúc, máu tươi nhiễm đỏ một mảnh hư không.

Vũ vương cùng Thiên Cương Lĩnh chủ nắm lấy cơ hội, cùng nhau lợi dụngthần thông dung luyện nửa khúc thân thể cường giả Vực ngoại.

Luyện Thần Hồ từ trên đỉnh đầu lao tới, trong hồ phát ra hấp lực, linhhồn màu xanh của cường giả Vực ngoại bị hút vào bên trong.

- Trước đừng giết, bản vương muốn rút ra trí nhớ của hắn!

Vũ vương nói gấp.

- Vậy thì cũng nhau tế luyện đi!

Lý Lân cũng hiểu được tầm quan trọng trong đó, đồng ý cùng Vũ vương dung luyện linh hồn cường giả Vực ngoại.

Thiên Cương Lĩnh chủ tiến lên, muốn giúp đỡ, nhưng cuối cùng lão cũngdừng chân. Cường giả Vực ngoại bị bắt giết, hai người Lý Lân rút ra thần niệm, càng dễ dàng chứng minh sự thanh bạch của Thiên Cương Môn. Hiệntại lão nhúng tay vào, e lại sinh ra biến cố. Dù sao thái độ của haingười Lý Lân còn chưa rõ ràng, bắt cường giả Vực ngoại rồi, hay là còncó đánh chủ ý đánh tới Thiên Cương Môn?

Sau một lúc lâu, trong Luyện Thần Hồ phát ra một tiếng rống không camlòng, thần hồn của cường giả Vực ngoại bị hai người mạnh mẽ luyện hóa,thần niệm của đối phương cũng bị rút ra. Đương nhiên đối phương cũnghiểu được ý tưởng của hai người Lý Lân, vì vậy, trước khi bị luyện hóa,hắn đã muốn tự hủy ký ức của mình.

Vũ vương đánh ra một đạo bí pháp, trí nhớ hỗn loạn trong thần hồn nhanh chóng sắp xếp lại.

- Đây là bí pháp của Đại Tần, có thể dựng lại trí nhớ đã bị hủy. Dùkhông thể chắc chắn có thể hoàn chỉnh như trước, nhưng cũng không kémbao nhiêu, những tin tức này cũng đủ cho chúng ta rồi!

Vũ vương nói rất tự tin, một màn trước mắt quả thật chứng minh lời của hắn.

Nhưng rất nhanh, hắn cùng Lý Lân đều lộ ra sắc mặt ngưng trọng.

- Còn tưởng là cá lớn, không nghĩ tới chỉ là con tép riu!

Lý Lân thở dài, có chút bất đắc dĩ nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.