- Trời ạ, ngay cả ta có vũ nhục ngươi hay không cũng không không rõ, chẳng lẽ ngươi cũng là một linh hồn ngốc?
Lý Lân bi thảm đầy mặt kích tướng nói.
- Ngươi...
Tượng phật màu đen bị làm cho tức chết đi được, nửa ngày yên lặng xuống, hiển nhiên là lười tiếp tục nói chuyện với Lý Lân.
- Được rồi, Thích Già, nói cho ta biết ngươi vì sao bị phong ấn ở trong thanh cự kiếm này?
Thần sắc Lý Lân khôi phục đứng đắn. Hắn phát hiện chất liệu gỗ của thanh cự kiếm này có chút đặc thù, dựa vào lực lượng của Lý Lân vậy mà khó có thể thương tổn mảy may đối với nó, hơn nữa cự kiếm rất nặng, cũng không kém cỏi chút nào so với hung kích, phải biết rằng hung kích là dùng một tòa núi Vực Ngoại Tinh Thần Thiết lớn luyện chế mà thành, thân mìnhnặng như núi non. Lý Lân không rõ cự kiếm là dùng tài liệu gì luyện chếthành, chỉ cần phần chắc chắn với sức nặng kia đã khiến cho Lý Lân cựckỳ coi trọng.
- Đây là một khối nguyên thạch hỗn độn tạo ra, chắc chắn không dưới VựcNgoại Tinh Thần Thiết. Nhưng thứ này không thích hợp luyện chế thànhthần binh, bởi vì nguyên thạch hỗn độn khuyết thiếu sinh cơ, cũng khôngthể sinh ra bất kỳ linh tính nào. Cũng chỉ có người sử dụng man lực mớisẽ lựa chọn loại tài liệu đó để luyện chế binh khí.
Thích Già mở miệng, nhưng không có nói mình vì sao bị phong ấn ở trong đó.
- Ta đây có thể lấy nó để luyện vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887985/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.