Vũ Vương cũng không rời đi, mà hai mắt phức tạp nhìn Tần gia.
Cả đế đô đều yên lặng, tất cả cường giả nhìn thấy cảnh này đều yên lặng theo dõi, chờ đợi phản ứng của Vũ Vương.
- Tiểu cô nương, hạ thủ quá độc ác đó?
Vũ Vương mở miệng, giọng nói không lớn, nhưng tràn đầy uy nghiêm vô thượng, giống như quân vương cao cao tại thượng đang vỗ về con dân của mình.
- Cái này gọi là ác sao? Ta còn cho rằng giết hắn mới có thể chọc ngài nổi giận.
Tiếng của Tần Tuyết Linh truyền tới, không hề có một chút sợ hãi nào.
- Tiểu nha đầu thiếu giáo dục, đây là thái độ nói chuyện với trưởng bối sao?
Sắc mặt Vũ Vương trầm xuống, uy thế trong lời nói càng thêm nặng nề.
- Ta là vị hôn thê của tam thái tử, ngài là đại thái tử, địa vị cao hơn ta bao nhiêu?
Tần Tuyết Linh trầm giọng hỏi. Đối với Vũ Vương, Tần Tuyết Linh mới tiếp xúc lần đầu, nhưng từ việc hắn để Thụy Vương chịu thua thiệt mất hết mặt mũi mới ra tay giải vây, Tần Tuyết Linh đã không có ấn tượng tốt với hắn. Vũ Vương rõ ràng mượn cớ phát uy, mà mục tiêu khẳng định không phải mình.
- Miệng lưỡi lanh lợi lắm, xem ra bản vương phải giáo huấn ngươi tử tế rồi.
- Nàng là thê tử của ta, ngươi dám!
Một tiếng hét lớn từ phương xa truyền tới, một đạo thân ảnh như thiểm điện xông vào đế đô, lời vừa dứt đã tới trước cửa Tần gia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887982/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.