Chương trước
Chương sau
Lý Lân gật gật đầu nói:

- Không nghĩ rằng cái tên Ngụy Duyên này cũng có tài, cái doanh trại này được kiến thiết rất hợp với đạo nhà binh.

Lý Lân khẽ cười nói.

- Có điều điện hạ không biết, doanh trại quân đội này cũng không phải là bọn Ngụy Duyên xây dựng, mà là một vị tiền bối Hắc bào, nghe nói đó làsư phó Bạch tướng quân.

Mạc Phi Linh nói.

- Là ông ta? Chả trách!

Trong đầu của Lý Lân hiện lên một ý nghĩ, người mặc hắc bào này thật làmột người trong truyền thuyết, làm được hết thảy những chuyện này cũnglà chuyện đương nhiên.

- Xem ra ông ta tám chín phần mười là cha vợ đã mất tích hơn hai mươinăm trước, chỉ có điều là vì sao ông ta không chịu trở về, ngay cả cùngvới Tần Tuyết Linh nhận nhau cũng không chịu.

Trong lòng Lý Lân cảm thấy rất khó hiểu, loại chuyện này phải hỏi chínhbản thân ông ta. nhưng đối phương hiện tại rõ ràng đang muốn trốn bọnhắn, muốn tìm ra một cao thủ tinh thông độn thổ như vậy thật là không dễ dàng gì.

Sau nửa canh giờ rửa mặt chải đầu xong, Hương Lân mới theo Tần Tuyết Linh bay tới.

- Lý Lân, ngươi, cái tên này trở về từ lúc nào, thậm chí ngay cả một tiếng gọi cũng không thèm gọi.

Hương Lân đĩnh đạc nói, tính cách nàng vốn tùy ý, đối với Lý Lân lại càng phải như vậy.

- Ngươi cũng quá vô lương tâm, nếu vừa rồi không phải ta ra tay cứungươi thì ngươi đã đâm đầu vào trong lò luyện đan rồi, ngươi sẽ khôngthật sự định dùng tính mạng của mình để luyện đan chứ.

Lý Lân tức giận nói.

- Ngươi đã cứu ta? không thể nào.

Hương Lân rõ ràng đã rất chú ý tới đan dược mà không chú ý đến loại chuyện nhỏ nhặt này.

Lý Lân buồn bực, hắn sớm biết rằng chuyện gì cũng không nói được rồi.

- Đúng rồi nghe nói ngươi đã đi ra ngoài thành rồi, có thể còn sống trởvề được thật không tổi. Ngoại giới có vui vẻ không? Ngươi có đi vàotrong trung vực không? Nơi đó cao thủ như mây, Võ Hoàng đầy đất, TiênThiên không bằng chó, nơi đó mới thực sự là thánh địa tu luyện.

- Ta mấy năm nay luôn luôn ở trong Trung vực, lần này trở về cũng là muốn dẫn mọi người đi vào trong Trung vực.

Lý Lân trầm giọng nói

- Đi vào trong Trung vực? Chỉ dựa vào thực lực của Hán vương phủ bây giờ sao? Ngươi không nói đùa đấy chứ.

Hương Lân rõ ràng không có quá nhiều hiểu biết đối với ngoại giới, tưtưởng còn dừng lại ở vài năm trước. Năm đó nàng là một khuê nữ rất mựckhôn khéo, hiện tại đã hoàn toàn trở thành một trạch nữ khoa học gia.

- Ở trong Trung vực ta đã có một mảnh địa bàn, đi vào trong Trung vực ta có thể cung cấp cho ngươi những điều kiện tốt nhất, rất nhiều linhdược, thậm chí còn có rất nhiều thủ hạ dược sư.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Ngươi đang ở đây lừa dối ta, nhất định là ngươi đang lừa dối ta. Mấynăm mà có thể tại trong Trung vực giành được một mảnh cơ nghiệp, ngươiđịnh lừa quỷ à.

Hương Lân căn bản không tin tưởng.

- Tuyết Linh, muội hãy nói chuyện với nàng, nha đầu kia trong bộ óc hiện tại đã bị han gỉ hết rồi.

Lý Lân đối với Tần Tuyết Linh nói.

Tần Tuyết Linh mỉm cười gật gật đầu, nàng thật thích Hương Lân nhanh mồm nhanh miệng, bởi vậy nàng kéo tay Hương Lân, đem chuyện đã xảy ra trong Trung vực một lần kể lại cho Hương Lân nghe, Hương Lân vô cùng sửng sốt nhìn về phía Lý Lân, ánh mắt như đang nhìn một con quái vật.

- Những lời Lý Lân vừa nói đều là sự thật, hiện tại hắn đã trở thành cao thủ Thần cấp, đã trở thành lãnh chủ tối cao của Hỗn Loạn Lĩnh.

Hương Lân cảm thấy đầu óc mình thật sự có chút không đủ dùng.

Lý Lân ngạo nghễ gật đầu, tuy rằng trong đó có rất nhiều nhân duyên maymắn giúp đỡ, nhưng giành được thành tựu là một sự thật đang tồn tại.

- Thật tốt quá, rốt cục ta đã có thể trở về Trung Vực. Lý Lân chúng takết hôn nhé, sau đó ngươi cùng ta, chúng ta cùng về nhà một chuyến thếlà mọi sự đại cát.

Hương Lân hưng phấn kêu lên.

Lời nói của Hương Lân trong nháy mắt làm cho Lý Lân, Tần Tuyết Linh cùng với Mạc Phi Linh đám người trợn tròn mắt.

- Ngươi cùng với ta kêt hôn?

Lý Lân nuốt nước bọt vẻ xấu hổ nói, Hương Lân tuy rằng cũng là một đạimỹ nữ, nhưng hai người thật sự có một chút không có sức cuốn hút vớinhau. Huống chi vị hôn thê chính quy của Lý Lân lại đang ở tại nơi này,những lời này của Hương Lân thực sự đang hại chết hắn.

Quả nhiên, bởi vì những lời nói của Hương Lân mà ánh mắt Tần Tuyết Linh đang nhìn về phía Lý Lân đã trở nên cực kỳ nguy hiểm.

Hương Lân nói ra làm cho Lý Lân rơi vào hoàn cảnh xấu hổ, hắn nhức đầu nói:

- Hương Lân, đừng nói giỡn, không vui chút nào!

- Ai nói giỡn, ta là nói thật!

Hương Lân nghiêm mặt nói.

- Chúng ta vốn không có quan hệ kia, ta coi ngươi là bằng hữu, là hảo huynh đệ!

Trên trán Lý Lân đã túa ra mồ hôi lạnh, trước kia chỉ toàn hắn đùa giỡncon gái người ta, nào đã bị rơi vào tình cảnh ngược lại như thế.

- Ngươi nghĩ gì thế? Không phải là nghĩ bổn cô nương thích ngươi đó chứ? Đừng tự kỷ đi chú mi, bổn cô nương không có hứng thú với nam nhân, kếthôn cùng ngươi chỉ là muốn gạt bỏ gông xiềng trên người!

Hương Lân liếc xéo Lý Lân một cái, một bộ ý nói ngươi nghĩ lầm rồi.

Mọi người trợn mắt, tất cả đều rất cổ quái nhìn. Lý Lân cũng nhẹ nhàngthở ra một hơi, vì ngay lúc nãy, một luồng thần niệm quỷ dị từ dưới lòng đất truyền lên, Lý Lân không thể thờ ơ, nhưng hiển nhiên, bây giờ nghĩlại, tia thần niệm kia có thể là của cha vợ Tần Tranh. Nếu không trả lời cho tốt, e rằng liền xảy ra chuyện lớn. Năm đó ở tại Tần phủ, Lý Lân đã hiểu rõ tính cách của vị cha vợ này rồi, đây tuyệt đối là một người độc ác sát phạt quyết đoán.

- Thật xin lỗi, chuyện này ta không thể giúp ngươi, ta có vợ rồi, dù là giả cũng không thể thành hôn cùng ngươi!

Lý Lân ra dáng nghiêm chỉnh đáp.

- Thật nhỏ mọn! Đây là vợ ngươi sao? Quả nhiên là đại mỹ nhân, theo ngươi thật sự đáng tiếc!

Hương Lân nhìn Tần Tuyết Linh, lộ vẻ tiếc hận. Lời nàng làm cho Lý Lân đổ đầy mồ hôi, nữ nhân này càng nói càng đáng ghét.

Tần Tuyết Linh bật cười, phụ họa nói:

- Ta cũng thấy rất mệt mỏi, hơn nữa kẻ này còn là một cây củ cải hoa tâm!

- Đây là nguyên nhân chính làm ta chán ghét nam nhân. Trong gia tộcchúng ta, nam tử chẳng những hưởng thụ tài nguyên tốt nhất, còn có thểcó ba vợ bốn nàng hầu, nữ tử lại chỉ có thể gả cho một người xa lạ, điều này quá không công bằng!

Hương Lân nói.

Lý Lân rốt cuộc hiểu rõ, Hương Lân là một người độc lập độc hành, là một người theo chủ nghĩa nữ quyền. Nữ nhân như vậy, dù lớn lên xinh đẹpcũng sẽ không có nam nhân nào chịu nổi. Nghĩ lại Lý Lân cũng có thểhiểu, Hương Lân có thể đào hôn mà trốn đi xa vạn dặm, loại tính cách này cũng có thể giải thích rồi.

- Thuật luyện dược của ngươi bây giờ đạt tới trình độ nào rồi?

Lý Lân hỏi, trong mắt Lý Lân, nàng là một luyện dược sư, tiếp theo mới là nữ nhân cùng bằng hữu.

- Hiện tại ta có thể tùy ý luyện ra đan dược lục phẩm, xem như là Tông sư luyện dược rồi!

Hương Lân ngạo nghễ nói.

Lý Lân gật đầu, nói:

- Vậy thì tốt rồi, ta còn tưởng mấy năm qua ngươi không có tiến bộ gì nữa chứ!

- Hiện tại Hương Lân cô nương đã là Võ Hoàng đỉnh phong, cũng sắp đột phá tới Võ Tôn , tuyệt đối là cao thủ số một ở nơi này!

Mạc Phi Linh nói xen vào.

Lý Lân không nói gì, dưới lòng đất này có cất dấu một cường giả Thầncấp. Hắn đương nhiên nhìn ra thực lực của Hương Lân, nhưng mà Hương Lânkhông giống Bạch Tố Tố, thực lực nàng tăng lên theo luyện dược, Lý Lâncũng không quá rõ ràng. Có cây sinh mệnh, hắn cũng không sử dụng nhiềuđan dược, lấy tốc độ tăng lên thực lực của hắn, bất kỳ đan dược nào cũng không thể so sánh. Nhưng không thể không nói tới sự trọng yếu của luyện dược sư, vận khí của ngươi không có khả năng tốt mãi như thế, luôn cóthời điểm trở lại bình thường, lúc đó, đan dược mới lộ ra tác dụng củamình. Dù Lý Lân không dùng, tăng lên thực lực của thủ hạ cũng vô cùngtốt. Đây cũng là nguyên nhân chính làm cho Lý Lân đi vào Hỏa Diệm Sơnđầu tiên khi mới vào Hắc Thủy vương thành.

- Đến Trung Vực rồi ta sẽ giúp ngươi giải quyết phiền toái. Tuy khôngbiết gia tộc luyện dược sau lưng ngươi là mạnh mẽ thế nào, nhưng bằngvào lực lượng của Hỗn Loạn Lĩnh tuyệt đối có thể bảo vệ an toàn chongươi!

Lý Lân nói.

- Đây là ngươi nói đó, tương lai cũng đừng hối hận! Rốt cuộc có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái này rồi, thật sự tốt quá đi!

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Hương Lân lộ ra nụ cười giảo hoạt.

Nhưng vào lúc này, tiểu thế giới mở ra một cánh cửa, một đội đại quântản mát ra lệ khí từ bên ngoài tiến vào. Đội ngũ vài trăm người nhưnghành động lại vô thanh vô tức, chỉ với kỷ luật như thế cũng đủ khiến cho Lý Lân gật đầu.

- Điện hạ!

Ngụy Duyên mang một thân áo giáp đi tới trước người Lý Lân, quỳ một chân trên mặt đất, thể hiện sự cung kính của một thuộc hạ.

Lý Lân sửng sốt, trong lòng không khỏi nổi lên một tia phức tạp. Hắnkhông cự tuyệt Ngụy Duyên, sau lưng Ngụy Duyên, tám trăm người ầm ầm quỳ xuống, toàn bộ quá trình không chút rối loạn.

- Các ngươi cực khổ rồi, đứng lên đi!

Lý Lân nhẹ nhàng vung tay, lục quang vô tận bao phủ lấy mọi người, sauđó, thương thế trên mấy người liền khôi phục với tốc độ mắt thường cóthể thấy, sinh mệnh lực hao tổn cũng triệt để khôi phục lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.