Sự điên cuồngcủa cây sinh mệnh làm Lý Lân không khỏi giật mình, nhưng khi y lo âunhìn cac cao thủ Thần cấp của Liễu gia thì trong lòng đã yên tâm hơnphần nào, đối phương hiển nhiên không phát hiện ra được sự điên cuồngcủa cây sinh mệnh, và cũng không phát giác ra sự tiêu hao về sức mạnhcủa bản nguồn sinh mệnh.
Lý Lân mở lời nói :
- Chư vị, không biết có thể để tại hạ ở nơi này để cảm ngộ bản nguồnsinh mệnh không? Tại hạ đảm bảo sẽ không làm chậm trễ nhiều thời giancủa các vị.
Trung niên áo trắng, Liễu Phong trầm giọng nói :
- Không được, đây là cấm địa của tộc ta, người ngoài không được vào trong đó.
Lý Lân nói :
- Nhưng hiện nay tôi cũng đã vào đến đây rồi. Tôi biết nơi đây là cấmđịa quan trọng của quý tộc, tôi hứa sẽ không tơ hào gì đến tinh khí sinh mệnh mà chỉ muốn mượn bảo địa này một thời gian để cảm ngộ bản nguồnsinh mệnh mà thôi.
Sau khi biết thân phận tam thái tử đế triều thượng cổ của Lý Lân thìhiển nhiên không còn cứng miệng như trước nữa. Đế triều thượng cổ khôngchỉ là một thế lực mà còn là đại biểu cho thời đại huy hoàng nhất củalịch sử Nhân tộc.
Liễu Phong lại nói :
- Không được, lão tổ đã cự tuyệt liên minh với Tần quốc của các ngươi,Liễu gia ta sẽ không trở thành đồng minh với các ngươi đâu, xin hãy lậptức rút lui và thả những người trong tộc của ta ra.
Lý Lân cau mày có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887949/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.