Lý Lân cũng không quấy rầy nàng, dù sao loại chuyện này quyết định vẫn là chính nàng.
- Lý Lân, trong lòng ngươi rốt cuộc là đang có cái chủ ý quỷ quái gì?
Tần Tuyết Linh đến bên người Lý Lân thấp giọng truyền âm nói.
Lý Lân liếc nàng một cái cũng truyền âm nói:
- Ta có thể có cái chủ ý quỷ quái gì bây giờ, còn không phải là mau mauthoát thân, chẳng lẽ ngươi vẫn muốn tiếp tục xâm nhập trong huyệt độngtối như mực kia để tìm kiếm đường ra mà căn bản là không có hay sao?
- Tuy vậy ngươi cũng không thể lừa nàng đâu nha?
Trong lòng Tần Tuyết Linh biểu hiện đồng tình, nàng cảm giác là Lý Lânđang ngụy biện, nếu Trúc Văn Thiến thật sự làm theo lời nói của Lý Lân,chỉ sợ việc mang Long Hoàng trở về sẽ trở nên càng xa không hẹn, nếukhông muốn nói là vĩnh viễn không thể thực hiện được.
- Được rồi ta đồng ý với ngươi.
Trúc Văn Thiến sảng khoái đáp ứng, ngược lại lại làm cho Lý Lân cảm thấy ngoài ý muốn.
- Văn Thiến tỷ tỷ, ngươi thật sự đáp ứng sao?
Tần Tuyết Linh có chút ngạc nhiên nói, lời nói của Lý Lân rõ ràng có ýtứ kéo dài, Trúc Văn Thiến không thể không nghe ra, cho dù là ngườitrong cuộc thì tối mà người ngoài cuộc thì sáng thì cũng chỉ có hạn độthôi mới đúng.
- Không sai, ta biết Lý Lân không muốn ngồi chờ chết cùng ta ở chỗ này,ta cũng vậy, ta cũng hiểu được hắn có tâm tư muốn cùng Long tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887914/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.