Chương trước
Chương sau
- Tùy tiện!

Thánh Quân bình thản nói.

Hàn Tín quay đầu nhìn về phía Lý Lân, sau đó đánh ra một đạo kim quang nhập vào mi tâm Lý Lân.

Lý Lân tin tưởng Hàn Tín sẽ không hại hắn, đương nhiên sẽ không chốngcự. Nhưng nháy mắt khi kim quang nhập vào mi tâm hắn, một luồng tin tứckinh khủng như nước lũ nhảy vào bên trong thần hồn của Lý Lân.

Lý Lân biến sắc, hai mắt mê muội, thiếu chút nữa từ giữa không trung rơi xuống. Cuối cùng thúc giục Lục Mang Tinh mới thuấn di đến trên mặt đấttrước khi hoàn toàn hôn mê.

- Ngươi vậy mà lại giao truyền thừa Trận gia cho hắn?

Trong mắt Thánh Quân rốt cục hiện lên một chút dị sắc.

- Ngươi cũng đã nói, truyền thừa Trận gia tuyệt không thích hợp ta. Vậtđó thay vì sống uổng ở chỗ ta, còn không bằng giao cho hắn.

Hàn Tín trầm giọng nói.

- Đó cũng không phải quyết định tốt, tên tiểu tử đó cũng không thích hợp truyền thừa Trận gia.

Thánh Quân mở miệng nói.

- Ai biết được, hắn sẽ xử lý thích đáng.

Lý Lân muốn thành lập đế quốc thượng cổ, mặc dù ý nghĩ này cực đoan xavời, nhưng lần này nhìn thấy Lý Lân, Hàn Tín lại cảm thấy Lý Lân có thểlàm được. Có lẽ Lý Lân không có lòng dạ thượng vị giả nên có, cũng không có khí chất hoàng giả trời sinh. Nhưng cá tính của hắn, phúc duyên củahắn khiến cho hắn có thể ở trong thời gian cực đoan tụ tập được đủ mộtđám người tín nhiệm. Hàn Tín tin tưởng, sau một đoạn thời gian, thànhtựu của Lý Lân tuyệt đối không thể hạn lượng.

Hàn Tín bước chân vào bên trong cánh cửa do Hoàng Tuyền ngưng tụ, ThánhQuân thu hồi Hoàng Tuyền, nhìn một nam một nữ hôn mê phía dưới. Trầm mặc nửa ngày, sau đó lắc mình biến mất không thấy gì nữa.

Cùng lúc đó, ở một phía khác nơi Thần cấp Long tộc, thần sắc Ngao VôTình lãnh khốc nhìn lượng lớn cường giả Long tộc phủ phục phía dưới.

- Hóa Long Trì ở nơi nào?

Ngao Vô Tình trầm giọng nói.

Lời nói của Ngao Vô Tình làm cho sắc mặt tất cả cường giả Long tộc đại biến.

- Bẩm báo Tổ Long đại nhân, Hóa Long Trì bị Ngao Tử Mặc phản nghịch Long tộc cướp đi, chúng ta vô năng, cô phụ sự tín nhiệm của Tổ Long đạinhân.

Cả người Thanh trưởng lão quỳ rạp trên mặt đất, vẻ mặt xấu hổ nói.

- Hừ! Quả nhiên là một đám phế vật. Ngay cả Hóa Long Trì cũng trông không nổi, cần các ngươi có tác dụng gì?

Trên mặt Ngao Vô Tình hiện lên một chút sát khí nhàn nhạt.

Tất cả cường giả Long tộc đều cảm nhận được sự rét lạnh phát ra từ trong xương. Đây chính là Tổ Long đại nhân bọn họ chờ mong sao? Hiện tại xemra ý tưởng trước đây của bọn họ buồn cười cỡ nào.

- Ngao Tử Mặc?

Trong hai tròng mắt của Ngao Vô Tình hiện lên một chút thanh quang quỷdị. Sau đó hai tay ầm ầm phá nát hư không cắm vào trong đó. Trong khithu hồi hai tay, ở trong tay cô thế mà giam cầm một Thần Long màu tímđiên cuồng giãy dụa.

- Là Ngao Tử Mặc?

Sắc mặt mọi người đại biến, ánh mắt nhìn về phía Ngao Vô Tình tràn đầyvẻ khiếp sợ. Long tộc chưa bao giờ thiếu cường giả Thần cấp, huống chinhững người này đều là cường giả cán Thần cấp, có hiểu biết rất sâu đốivới Thần cấp lĩnh vực, nhưng những cường giả Long tộc Thần cấp đó sosánh với Ngao Vô Tình quả thực là cặn bã. Nếu trước đó còn có người hoài nghi Ngao Vô Tình không phải Long Tổ mạnh nhất sống lại, hiện tại thấymột màn như vậy hoàn toàn đã tin.

Ngao Vô Tình căn bản cũng không có hứng thú đối thoại với Ngao Tử Mặc,ngọc thủ đột nhiên nắm chặt, một cái Thần Long bán Thần cấp ầm ầm nổ vỡ, cũng từng tấc từng tấc hóa thành bột mịn ở trong cánh tay kia. Đồngthời, một đạo điểm sáng nhiều màu hóa thành con sông ngũ sắc cực lớn vờn quanh bên người cô, cũng ngưng tụ thành một hạt châu ngũ sắc ở trước mi tâm Ngao Vô Tình.

Trên khuôn mặt lãnh ngạo của Ngao Vô Tình hiện lên một chút vẻ kíchđộng, nhưng khi hạt châu hoàn toàn ngưng tụ, thần sắc trên mặt Ngao VôTình đột nhiên cứng đờ. Đột nhiên nói với chúng long phía dưới:

- Vì sao Hóa Long Trì chỉ có một nửa?

Đối mặt chất vấn của Ngao Vô Tình, tất cả Long tộc sợ hãi run run, không ai dám tùy tiện mở miệng.

- Long Tổ đại nhân, một nửa còn lại của Hóa Long Trì ở trong tay Cự Long tộc.

Long Hoàng hờ hững mà đứng bên cạnh trầm giọng mở miệng nói.

Ngao Vô Tình lạnh lùng quét mắt nhìn ông ta một cái, sau đó phá nát hư không biến mất không thấy gì nữa.

- Long Hoàng đại nhân, Long Tổ đại nhân làm sao vậy?

Nét mặt già nua của Thanh trưởng lão khó coi nói. Hiển nhiên biểu hiệncủa Ngao Vô Tình đã làm cho nhóm trưởng lão Long tộc lo sợ bất an.

- Không cần phải gấp, Long Tổ sẽ không dừng ở trong tộc, Thanh trưởnglão, các ngươi một lần nữa sửa sang lại Long tộc thần giới, trước khichúng ta chưa về, đừng có mở ra nữa.

Nói xong Long Hoàng đồng dạng phá nát hư không biến mất không thấy gì nữa.

Lý Lân từ từ khôi phục ý thức, hắn cũng không lập tức mở to mắt, mà làtrước hết cảm thụ tứ phương, toàn thân để phòng, xác định không gặp nguy hiểm sau đó mới từ từ mở to mắt. Đây là một thói quen của Lý Lân, chodù là ở trong một không gian an toàn là Lục Mang Tinh, Lý Lân cũng vẫnduy trì cường độ đề phòng cao như thế.

- Ngươi đã tỉnh.

Một giọng nói bình thản truyền đến, Lý Lân quay đầu nhìn lại, trên mặt lộ ra một vẻ kinh ngạc.

- Trúc cô nương, tại sao ta lại ở chỗ này? Nơi này là nơi nào?

Lý Lân nhìn xung quanh đánh giá, trên mặt tràn đầy một thần sắc mê hoặc.

- Nơi này là động tổ long, đây là cấm địa của Thần Long tộc.

Trúc Văn Thiến cất tiếng nói, trên mặt thần sắc phức tạp dị thường.

- Động tổ long? Nếu là cấm địa làm sao chúng ta lại đi vào được? Chúng ta đã đi vào bằng cách nào?

Lý Lân nhìn những cấm chế ở cửa động không thể giái thích được, cất tiếng hỏi.

- Nói ra thì dài dòng, các ngươi tại sao lại hôn mê ở bên ngoài? Nếukhông phải ta đã phát hiện trước, chỉ sợ hiện tại các ngươi đã rơi vàotrong tay Long tộc rồi

-Đúng rồi, Tuyết Linh đâu rồi? Nàng có ở cùng một chỗ với ta hay không?

Lý Lân lo lắng hỏi.

- Ở bên trong, nàng tỉnh lại sớm hơn so với ngươi, đã đi vào bên trong xem xét.

Trúc Văn Thiến hơi bất đắc dĩ nói.

- Thám hiểm? Nha đầu kia quả là cũng quá không có tim phổi rồi, nam nhân của chính mình ngã ở một chỗ thì lại không quan tâm.

Lý Lân buồn bực nói.

- Hừ, ngươi nói cái gì đó, ta còn phải nhìn xem nơi này có đường ra hay không?

Một giọng nói bất mãn từ phía sau lưng Lý Lân truyển tới.

Trên mặt Lý Lân lộ ra thần sắc thả lỏng, hắn xoay người lại nói với Tần Tuyết Linh.

- Ngươi tra xét như thế nào rồi, có đường ra hay không?

Lý Lân tuy rằng không rõ ràng lắm với việc Tần Tuyết Linh tại sao lạinóng lòng muốn tìm đường ra, hiển nhiên là tại lúc chính mình đã hôn mêđã xảy ra chuyện gì khác.

- Không tìm được, động tổ long này thật sự là quá sâu, ta đi đã lâu mà không đến được chỗ sâu nhất.

Tần Tuyết Linh lắc đầu, có vẻ bất đắc dĩ nói.

- Trúc cô nương cô vẫn không nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Lý Lân trầm giọng hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.