Chương trước
Chương sau
Lý Triệt không thể nói gì, hắn đương nhiên biết Lý Lân không có cảm tình gì với Đường Hoàng Lý Chấn Viễn, thậm chí là không có cảm tình gì với toàn bộ Đại Đường. Nếu không có một tầng quan hệ máu mủ, e rằng hắn cũng không được Lý Lân coi trọng. Hiện tại Ngũ hoàng tử đã là Vương Tọa lục phẩm, nếu ở năm đó thì cũng như là cao thủ một phương, nhưng hiện tại Tôn cấp đầy đất, Võ Hoàng không bằng chó, một Vương Tọa nho nhỏ như hắn, ngay cả bảo vệ mình cũng không đủ lực, chứ không cần nói tới gì khác.

Sau khi dàn xếp cho hai người Tư Đồ Thiên Xung vùng Đông Phương Trường Minh vào trong phủ lĩnh chủ, cũng mang Tư Đồ Thiên Xung vào không gian Lục Mang Tinh gặp Tần Tuyết Linh. Khi Tư Đồ Thiên Xung thực lực nửa bước Võ Hoàng lại gặp hai tên đồ đệ Tôn cấp, sắc mặt cực kỳ đặc sắc. Nhưng Tần Tuyết Linh thì rất hưng phấn, như vậy mới dần làm mất đi ngăn cách thầy trò do thực lực cách biệt. Về phần Đông Phương Trường Minh, sau khi nghe nói hai đệ tử của mình ra ngoài lịch lãm, trên mặt lộ vẻ lo lắng. Lúc trước hai người quay lại học viện Thần Ma, tự nhiên cũng đã gặp qua lão, cũng đã biết hai nàng đã là cao thủ Tôn cấp, nhưng đối với nguyên tố chi tổ thì không biết gì, thực lực của bọn họ còn chưa cách nào tiếp xúc với những bí mật thượng cổ này.

Khác với Vô Cực Thành yên bình, trong vòng trăm dặm quanh Thiên Cương Lĩnh, quân đoàn Bất Tử cùng đại quân Thiên Cương môn đang triển khai đại chiến kịch liệt. Trần Trinh thống lĩnh quân đoàn Bất Tử triển khai trận chiến đầu tiên là đánh lén, địch nhân không kịp phòng bị, bị đánh tan một chi đại quân, khí thế bị thương nặng. Mà Trần Trinh thì trận đầu chiến thắng, tin tưởng tăng cao.

Thiên Cương lĩnh xuất binh gấp gáp, sau khi chịu phải thiệt thòi, lập tức đình chỉ tiến quân, các chi đại quân nhanh chóng co lại. Tư thế thất bại rút lui này lại làm cho Trần Trinh có cảm giác không không biết ra tay thế nào.

Sau vài lần xuất binh đánh thử, đối phương đều không nhúc nhích, giống căn bản không để ý tới khiêu khích của hắn. Loại biểu hiện này căn bản không phải là một đám ô hợp, đại chiến còn chưa mở ra, trong lòng Trần Trinh đã bị che lên một tầng bóng ma.

Sau khi khiêu khích vài lần không kết quả, không khí trong quân đoàn Bất Tử dần trở nên táo bạo, nhất là vì lúc trước thoải mái chiến thắng đối phương, khiến cho lòng tin của quân đoàn Bất Tử trở nên bạo phát. Mỗi ngày sáu đại thống lĩnh đều tìm Trần Trinh xin đánh, giống như bọn họ vừa xuất quân thì đối phương sẽ liền hỏng mất vậy.

Loại giằng co này cũng không duy trì bao lâu, bên phía Thiên Cương lĩnh bắt đầu có động tác mới, bọn họ tập trung cao thủ Tôn cấp trở lên, tạo thành một mũi nhọn công kích, phát động công kích mãnh liệt về quân đoàn Bất Tử.

Đối mặt với tình huống này, Trần Trinh chỉ có thể lựa chọn tránh đi phong mang, đồng thời điều động đại quân tiên phong, công kích những bộ phận yếu nhất của đối phương.

Đại quân Thiên Cương lĩnh phản ứng cực nhanh, thấy công kích kia vừa tới liền quay đầu, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai mà xuất hiện trước mặt quân đoàn Bất Tử.

Công kích không thể ngăn cản ầm ầm đánh vào trong quân đoàn Bất Tử, mấy chục vạn quân không kịp hừ một tiếng đã bị công kích khủng bố đánh thành bột mịn, phòng tuyến của quân đoàn Bất Tử bị mạnh mẽ xé ra một vết rách

- Cửu Long Khốn Thiên trận! Trần Trinh hét lớn, chín con cự long phóng lên cao, bởi vì chỉ được linh mạch bình thường duy trì, uy lực của Cửu Long Khốn Thiên trận yếu hơn so với khi ở Trấn Thiên Tông, nhưng làm binh trận cao cấp của binh gia thượng cổ, tạm thời ngăn cản công kích của đối phương thì vẫn có khả năng.

Tiếc là Trần Trinh còn chưa kịp thả lỏng thì Cửu Long Khốn Thiên trận đã trở nên không ổn định, khí tức cường giả Thần cấp từ trong đại trận tràn ngập mà ra, hiển nhiên có người trong đại trận sử dụng vật phẩm cấm kỵ có phong ấn công kích của Thần cấp.

Đối mặt với kết quả này, sắc mặt Trần Trinh trở nên khó coi.

- Quân đoàn trưởng, không thể liều mạng, thực lực của đối phương quá mạnh! Một gã tham mưu nói, tên này đúng là một trong mấy người đứng bên cạnh Trần viện trưởng.

Trần Trinh gật đầu, trầm trọng hạ lệnh cho đại quân triệt thoái, chuẩn bị bỏ qua liều mạng cùng đối phương, tìm kiếm địa hình thuận lợi để tái chiến.

Trải qua huấn luyện hơn nửa năm, quân đoàn Bất Tử đã không còn là một đám ô hợp. Nhưng đại thắng lúc trước hoàn toàn tương phản với tình hình lúc này, làm cho tinh thần bọn họ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Quân đoàn Bất Tử đều là cao thủ, tốc độ lui lại cực nhanh. Bọn họ vừa biến mất ở phía chân trời, Cửu Long Khốn Thiên đại trận cũng ầm ầm sụp đổ, chín linh mạch gào thét một tiếng, ảm đạm nhập vào trong lòng đất.

Bên phía Thiên Cương lĩnh sĩ khí đại tăng, bắt đầu triển khai truy kích, trong lúc nhất thời, cả vùng trời đều là võ giả.

Phía trước, Trần Trinh không ngừng nghe báo cáo về tình hình phía sau, đây là thủ đoạn đặc thủ của bộ đội trinh thám trong quân đoàn Bất Tử, là công cụ truyền tin do Lý Lân căn cứ vào linh hồn phân hóa cùng với tri thức điện tử kiếp trước tạo thành.

- Lệnh thống lĩnh số một, số hai quân đoàn Bất Tử mang toàn bộ binh mã tiến về ngọn núi phía trước thành lập trận địa ngăn cản, không tiếc bất cứ giá nào, phải trụ vững một canh giờ. Trần Trinh nói lời này, làm cho hai thống lĩnh biến sắc, đây gần như là nhiệm vụ không cách nào hoàn thành, dù sao thực lực của đối phương vượt xa bên ta. Cao thủ Tôn cấp lấy mười vạn mà tính, quả thật là một quân đoàn có thể xé rách bất kỳ phòng ngự nào.

Trần Trinh cũng không để thống lĩnh số một cùng số hai có cơ hội cự tuyệt, trầm giọng nói: - Còn lại mọi người theo bổn soái quay vòng bọc đánh (móc lốp ),mục tiêu là bộ chỉ huy. Lần này chúng ta phải cùng nhau gạt bỏ bộ chỉ huy của đối phương, mất đi bộ này, đám ô hợp còn lại, không cần chiến cũng tự tan rã.

Chiến lược của Trần Trinh cũng không tính là cao minh, nhưng theo thế cục trước mắt, đây là biện pháp duy nhất có thể thay đổi thế cục chiến tranh. Có thể làm cho một đám ô hợp phát huy ra chiến lực khủng bố như thế, có thể nói rõ người thống lĩnh có uy thế cực nặng. Huống chi, theo tình huống từ khai chiến tới giờ, Trần Trinh còn chưa phát hiện lực lượng của Thiên Cương môn, kẻ nắm giữ thực sự của Thiên Cương Lĩnh. Điều này làm cho Trần Trinh cảm thấy cực kỳ ngưng trọng.

Tốc độ truy kích của đối phương cực nhanh, có thể nói, bộ đội của thống lĩnh số một cùng số hai vừa mới tạo ra đại trận phòng hộ, đại quân cường giả Tôn cấp của đối phương đã tới gần.

Ùng ùng…

Lực lượng khủng bố đánh vào, trận pháp do bộ đội hai thống lĩnh liên hợp tạo thành liền ầm ầm vỡ tan, cường giả Tôn cấp nhảy vào trong quân đoàn Bất Tử.

- Binh trận! Lên!

Theo tiếng rống của thống lĩnh số hai, trong toàn bộ quân đoàn Bất Tử phát ra sương mù quỷ dị, một con linh xà dài trăm trượng từ trong hư không vọt ra, mang theo lực lượng khủng bố lao vào trong đại quân của Thiên Cương lĩnh.

Đây chính là Linh Xà binh trận, sau khi Hàn Tín bày ra thành công, toàn bộ quân đoàn Bất Tử đều vẫn nghiên cứu làm thế nào để phát huy lực lượng của binh trận này. Hàn Tín ngủ say, làm cho quân đoàn Bất Tử mất đi trận đồ đầy đủ. Nhưng quân đoàn Bất Tử cũng không đình chỉ nghiên cứu, Lý Lân dựa vào trí nhớ bày ra trận đồ mới, sau đó quân đoàn Bất Tử không ngừng tập luyện thí nghiệm, dần trở nên hoàn thiện. Linh Xà trận mới có lẽ không cường đại bằng Linh Xà đại trận mà Hàn Tín nắm giữ, nhưng cũng là một binh trận mới đầy đủ. Uy lực cũng không thể khinh thường. Trọng yếu nhất là, trải qua nghiên cứu, Linh Xà binh trận có thể biến hóa số người bày trận, nhiều ít gì cũng được. Bộ đội của Thống lĩnh số một cùng số hai đã nắm giữ được binh trận với quy mô mười vạn người. Uy lực của nó không kém gì Võ Tôn cửu phẩm đỉnh phong. Có lẽ đối phó với cường giả bán Thần thì không được, nhưng đối phó với bộ đội hỗn loạn cấp Võ Tôn này thì không gì phá được.

Về phần vì sao lúc trước không sử dụng Linh Xà binh trận, là vì thống soái đại quân Trần Trinh còn chưa hiểu biết hết về quân đoàn Bất Tử. Hơn nữa, Trần Trinh cũng không có người thân cận trong quân đoàn Bất Tử, làm ra quyết định tự nhiên cũng có điểm sai lầm.

Đại chiến giằng co làm cho Trần Trinh đang ẩn núp tràn đầy kích động. Trong quân đoàn Bất Tử lại có thể nắm giữ Binh trận tới mức độ này, nếu như mình biết trước, vậy thì tuyệt không có thất bại này. Trần Trinh có chút ảo não, ảo não vì mình xúc động, nếu lúc trước hắn kiên nhẫn tìm hiểu quân đoàn Bất Tử, trận chiến này tuyệt đối không gian nan như thế.

- Các vị thống lĩnh, bổn soái biết các ngươi không tin phục với vị trí đoàn trưởng quân đoàn Bất Tử của ta, nhưng hiện tại đại chiến sắp nổ ra, bổn soái hi vọng các vị có thể chân thành hợp tác, cùng nhau bảo về nhà của chúng ta! Trần Trinh lớn tiếng nói.

Bốn vị thống lĩnh khác gật đầu, nhưng muốn thay đổi quan niệm, không phải nói vài câu là được. Tối thiểu, các vị thống lĩnh quân đoàn còn chưa thể, vì ai cũng kẻ ngạo khí mười phần.

Làm truyền nhân chính thống của Binh gia, Trần Trinh nắm giữ nhiều phương pháp đơn giản mà hữu hiệu, như là che dấu khí tức mà đi, đại quân mấy trăm vạn hành động nhưng đối phương cách đó không xa lại không thể phát giác, bởi vậy cũng thấy được sự lợi hại của thủ đoạn này.

Rất nhanh, bọn họ đã vòng qua chiến trường, đến phía sau đại quân Thiên Cương lĩnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.