Ngao Vô Không cũng không biết nói gì thêm, hắn cũng không rõ là sự tự tinnày của Lý Lân là từ đâu đến. Nhưng với những hiểu biết của hắn về những lão cứng đầu trong Long tộc thì cơ hội thành công của việc này gần nhưlà một con số không tròn trĩnh.
Lý Lân trầm giọng hỏi :
- Đúng rồi, nếu như có huyết mạch của Cự Long thì cần phải vào đầm Hóa Long của Cự Long tộc phải không?
Ngao Vô Không sửng sốt, giọng đầy kinh ngạc hỏi Ngao Vô Tình :
- Lẽ nào trong người ngươi có huyết mạch của Cự Long, ngươi chính làngười đã kế thừa huyết mạch của Thần Thánh Cự Long trong truyền thuyếtsao?
Không thể không nói đến việc Ngao Vô Không đã từng gây ra quá nhiềuphiền phức, nhưng hắn cho đến hiện nay vãn bình yên vô sự. Nguyên do của việc này ngoại trừ vận mạng hắn may mắn ra thì đầu óc lanh lẹ của hắncũng là một điều đáng chú ý. Chỉ bằng một câu nói của Lý Lân mà hắn đãđoán ra ngay được thân phận thật sự của Ngao Vô Tình.
Ngao Vô Tình liếc Lý Lân một cái như thầm trách y quá nhiều chuyện. Sau đó nàng trầm giọng trả lời Ngao Vô Không :
- Không sai, ta chính là người đã kế thừa huyết mạch của Thần Thánh Cự Long.
Ngao Vô Tình vừa nói, khí tức của nàng vừa thắt ẩn thoắt hiện, cũngtrong khoảnh khắc này, Ngao Vô Không cũng như đang nhìn thấy được mộtcon Thần Thánh Cự Long nửa vàng nửa xanh đang thoắt ẩn thoắt hiện vậy.
Ngao Vô Không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887879/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.