Chương trước
Chương sau
- Tông chủ, mọi chuyện xem ra còn nghiêm trọng hơn thế này nhiều, hãy nhìn quân đội phía dưới mà xem!

Viên Thiên Cương trầm giọng nói.

- Quân đội, quân đội làm sao?

Tông chủ Trấn Thiên tông nhướng mày, nhìn chiến trận chỉnh tề phía dưới, đang dần ngưng tụ khí tức cường đại, vẻ phẫn nộ bị thay thế bởi sự kinh ngạc.

- Đây là chuyện gì? Sao đám người này lại nghe lời như thế?

- Ta cũng không hiểu được, cái đám tán tu này ta đã điều tra qua, đều là một lũ kiêu ngạo vô cùng. Trong chuyện này liệu có âm mưu gì không?

Viên Thiên Cương khẽ hỏi.

- Tiếp tục điều tra đi, sự tình khác thường ắt có vấn đề, hy vọng không phải kết quả tệ nhất.

Tông chủ Trấn Thiên tông vẻ mặt rất khó chịu nói.

Đại quân dị biến tự nhiên dẫn tới sự chú ý của các đại thiên tông, nhưng bọn họ có điều tra thế nào thì cũng chỉ nhận được một kết quả duy nhất, đó là đám người này vì cảm động cái ân tái sinh của Lý Lân cho nên nguyện giao phó tính mạng của mình cho hắn.

Nếu như chỉ là một người thì căn bản không ai để ý, nhưng ở đây là hơn ngàn vạn người, tình huống quả là có chút nghiêm trọng. Thậm chí là các cao thủ trực hệ của các đại thiên tông cũng vậy, điều này khiến cho các đại tông môn khủng hoảng không thôi.

- Đừng làm loạn trận cước, hết thảy ngọn nguồn đều nằm trên người Lý Lân, chúng ta chỉ cần khống chế tốt mọi việc, thì hẳn sẽ có cách vãn hồi đường sống.

Tông chủ Nguyên Thiên tông lên tiếng.

Mọi người bất đắc dĩ gật đầu, nhưng lo lắng trong lòng thì không thể nào tiêu trừ được, ánh mắt nhìn về phía đại quân càng thêm thâm thúy.

Trong nháy mắt đã qua bảy ngày, Cửu Long Khốn Thiên đại trận bao phủ đại quân vạn tộc thượng cổ đã lung lay sắp đổ, chín linh mạch biến thành cự long không ngừng phát ra từng trận rên rỉ, phía trên long thân khổng lồ xuất hiện chằng chịt vết rách.

Thần sắc trên mặt mọi người cũng cực kỳ ngưng trọng, đồng thời mệnh lệnh từ đại trướng của trung quân ban bố ra cũng càng ngày càng khẩn trương, nhiệm vụ huấn luyện cường độ cao cho dù là võ giả cấp Võ Tôn cũng cảm thấy ăn không tiêu, Tiên Thiên, Võ Hoàng bị huấn luyện tới mức như bị lột da. Luyện Đan Sư của các đại Thiên Tông bị Lý Lân cưỡng chế điều động tập hợp lại, chế tạo lượng lớn linh dược cung ứng cho đại quân dùng để khôi phục thể lực và thương thế. Ở trong không gian Lục Mang Tinh của Lý Lân, loại linh dược khôi phục thể lực và tu vi này gần như mỗi thời mỗi khắc đều trưởng thành, cây Sinh Mệnh khổng lồ cung cấp lượng lớn tinh khí sinh mệnh, hơn nữa trong không gian Lục Mang Tinh thời gian dường như bị rút ngắn một ít, làm cho thời gian trưởng thành của linh dược càng nhanh. Chính là vì những điều này, Lý Lân đặt ra quy định huấn luyện càng ngày càng hà khắc.

Trong đại trướng trung quân.

Lý Lân thần sắc vô cùng ngưng trọng, đã bảy ngày rồi, bên trong hỗn độn vẫn không có tin tức gì truyền ra. - Không biết nguyên tố chi tổ và Tuyết Linh rốt cuộc người nào thắng!

- Vương phi đại nhân nhất định sẽ thắng. Dao Cơ cũng không rõ lắm lúc trước xảy ra chuyện gì, ý nghĩ của nàng rất đơn thuần, hy vọng Vương phi có thể thắng lợi. Về phần nguyên tố chi tổ chính là do bốn người trưởng công chúa dung hợp mà thành thì trừ ba đương sự Lý Lân, Hàn Tín và Tinh Linh thánh nữ ra, những người khác không ai biết.

- Dao Cơ, truyền mệnh lệnh của ta, đại quân đình chỉ tất cả huấn luyện, an tâm chờ đợi đến lúc xuất chiến. Thông qua Hàn Tín, Lý Lân đã xác định rằng Cửu Long Khốn Thiên đại trận này đã sắp hỏng rồi. Đương nhiên, nếu trả một giá lớn là hy sinh linh mạch, thì vẫn còn có thể kiên trì đến ngày thứ mười.

- Dạ! Ngay tại lúc này bên người Lý Lân rất thiếu người có thể tín nhiệm, trăm ngàn võ giả tuy rằng bởi vì sinh tử phù mà chịu sự khống chế của hắn, nhưng để coi là trung thành một lòng thì còn rất xa vời. Bởi vậy trước mắt Lý Lân sẽ không coi bọn họ là tâm phúc. Trừ trăm ngàn đại quân ra, bên người Lý Lân duy nhất có thể sử dụng chỉ có Tân Sửu cùng Dao Cơ. Tân Sửu có nhiệm vụ khác, nên đi theo bên người Lý Lân chỉ còn lại có Dao Cơ.

Mệnh lệnh của Lý Lân khiến cho khí thế trên sân huấn luyện trở lại bình thường, tất cả mọi người yên lặng ngơ ngẩn ở lại trong quân doanh. Bọn họ hiểu được, đình chỉ huấn luyện tức là đại chiến sắp bắt đầu.

Mỗi người tâm thần đều có chút bồn chồn, bọn họ cũng không phải con rối, nhưng trong tiềm thức đã có một tia trung thành với Lý Lân. Bởi vì áp lực trầm trọng mà đại quân vạn tộc thượng cổ gây ra, khiến cho một tia tiềm thức này nhanh chóng mọc rễ nẩy mầm, ảnh hưởng đến hành động của mọi người. Đương nhiên, loại tiềm thức này còn không đạt tới mức làm cho bọn họ hoàn toàn trung thành với Lý Lân, dù sao cái gì đều cũng cần phải có thời gian, loại chuyện thuộc về ý thức này lại càng cần thời gian tích lũy.

Tông chủ các đại tông môn, mười mấy vị cường giả cấp bán Thần cũng xuất hiện trên không của đại quân. Cửu Long Khốn Thiên đại trận cần ba mươi vị cường giả cấp bán Thần chủ trì, bởi vậy còn lại hơn mười người cường giả cấp bán Thần cũng không có nhiệm vụ gì. Lý Lân cũng chưa từng hạ mệnh lệnh gì cho họ. Chính là vì tồn tại những cường giả cấp bán Thần này mà các đại tông phái mới có thể nhẫn nại chờ đợi đại chiến đến tận bây giờ, cũng dung túng, bỏ qua hành động của Lý Lân. Nếu không chỉ dựa vào lực ảnh hưởng mà lúc trước Lý Lân biểu hiện ra, chỉ sợ đã sớm bị các đại tông môn một đao giải quyết tai hoạ ngầm.

Sắc mặt khó coi nhất tất nhiên là đoàn người Trấn Thiên Tông, lúc trước bọn họ đồng ý hội tụ linh mạch tự nhiên là ôm tâm tư khác, dù sao có nhiều thứ đã di chuyển đến đây nhưng để muốn rời đi cũng sẽ không dễ dàng. Nhưng linh mạch còn chưa có được, toàn bộ sơn môn cũng đã bị Lý Lân tàn phá thành một mảnh đống hỗn độn như vậy, mặc dù đại chiến đến gần, thần sắc bọn họ cũng không hòa nhã với Lý Lân.

Đối với việc này Lý Lân căn bản không coi vào đâu, chiến tranh thất bại tất cả mọi người đều phải chết, khác nhau chỉ là chết sớm hay chết muộn mà thôi. Còn sau khi chiến tranh thắng lợi, ai thu thập ai vẫn còn chưa biết được!

- Thần tông chủ, thu hồi đại trận chứ! Lý Lân thanh âm lãnh ngạo nói.

Cửu Long Khốn Thiên đại trận đột nhiên rung động dữ dội, chín linh mạch cự long rít gào một tiếng, vũ động thân thể tràn đầy vết rách, chui vào trong lòng đất.

Một cỗ khí thế kinh khủng từ bên trong quầng sáng bộc phát ra. Trăm tên cường giả cấp bán Thần ầm ầm vọt ra.

- Giết sạch Nhân loại! Tiếng rít gào phẫn nộ vang vọng toàn bộ Hỗn Loạn lĩnh.

Cường giả cấp bán Thần đi đầu, đằng sau là đại quân vạn tộc chi chít , cảnh tượng như thế khiến cho tông chủ các đại Thiên tông da đầu tên rần.

- Tới tốt! Trong mắt Lý Lân lóe ra quang huy rực rỡ, sau đó vung tay lên, đại quân nhanh chóng hành động. Đang lúc mọi người ánh mắt khó hiểu, trăm ngàn đại quân hóa thành một cự xà khổng lồ thân hình kéo không biết bao nhiêu vạn dặm.

- Linh Xà Thí Thiên!

Thanh âm lãnh khốc của Lý Lân vang lên. Trăm ngàn đại quân bắt đầu dung hợp khí thế, khí thế khủng bố ầm ầm bộc phát ra. Một cự xà dài vạn dặm chậm rãi thành hình, Lý Lân thả người rơi xuống, trực tiếp nhập vào bên trong đầu rắn. Đại xà linh hoạt tự nhiên giống như sinh vật sống, một tiếng rít gào, toàn bộ Thương Long đại lục như cùng vang lên một tiếng sấm rền.

- Binh... Binh trận, binh trận..... binh gia...thượng cổ! Bất kể là Nhân tộc hay là cường giả vạn tộc thượng cổ cũng đều biến sắc.

- Trời ạ, ta không phải đang nằm mơ chứ! Thật sự thành công, đây chỉ là một đám ô hợp, không phải đội quân tinh nhuệ bách chiến sao! Nhân tộc nhất phương có người hiểu biết về binh trận thượng cổ không thể tin, hô lên.

- Lý Lân rốt cuộc là loại người nào, vì sao có được nội tình như thế, chẳng những tinh thông trận pháp binh gia thượng cổ cao cấp, thậm chí ngay cả binh gia Binh trận cũng nắm giữ. Binh trận trăm ngàn đại quân, uy lực của nó chỉ sợ đã vượt qua Thần cấp. Viên Thiên Cương đứng sau tông chủ Trấn Thiên Tông, vẻ mặt rung động nói.

- Cái này chẳng lẽ là thủ đoạn của Lý Lân, đáng chết! Tông chủ Trấn Thiên Tông tức giận nói.

- Tông chủ, chúng ta làm sao bây giờ? Viên Thiên Cương trầm giọng nói.

- Ngươi đi liên lạc với tông chủ hai đại Thiên Tông khác, chờ đợi tiêu diệt vạn tộc thượng cổ xong, phải vận dụng nội tình giết Lý Lân, kẻ này không được giữ lại. Tông chủ Trấn Thiên Tông trầm giọng nói.

Viên Thiên Cương gật gật đầu, năng lực Lý Lân biểu hiện ra ngoài cùng nội tình của hắn rốt cục đã vượt qua cực hạn mà tam đại Thiên Tông có thể dung thứ, đối với loại nguy hiểm không thể đối kháng này, chỉ có gạt bỏ đi mới có thể an tâm chắc chắn.

Bên phía vạn tộc thượng cổ cũng đầy rung động, lần đầu tiên dâng lên cảm giác vô lực. Năm đó, thực lực vạn tộc thượng cổ so với bây giờ còn mạnh hơn, nhưng đối mặt binh gia của đế quốc Nhân tộc đuổi giết, phải chật vật rút khỏi Thương Long đại lục. Không nghĩ tới bây giờ khôi phục thực lực ngóc đầu trở lại, thượng cổ đế quốc đã không còn, nhưng binh gia Binh trận vẫn còn truyền thừa xuống.

- Quân sư, có biện pháp xử lý Binh trận của đối phương không? Tộc trưởng Hổ tộc trầm giọng nói. Bọn họ có tâm lý sợ hãi Binh trận phần lớn đều là do đọc điển tịch trong tộc, dù sao những năm tháng lúc trước đối kháng với Nhân tộc đã quá lâu, cho dù là tộc trưởng các tộc đối với tình hình của Nhân tộc cũng giới hạn chỉ là nghe nói qua về uy danh của thượng cổ Binh trận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.