Chương trước
Chương sau
- Cửu Long khốn thiên đại trận, là trận gia phong khốn vô thượng trong truyền thuyết sao?

Trong hai mắt tông chủ Thần Thiên tông lóe lên một chút tinh mang.

Lý Lân kinh ngạc nhìn hắn một cái, sau đó gật đầu:

- Xem ra Thần tông chủ cũng hiểu về đại trận này, ta hy vọng nếu ngài không ngại thì Cửu Long khốn thiên đại trận này sẽ do ngài chủ trì.

Những gì Lý Lân nói đã khiến cho một chút nghi hoặc cuối cùng trong lòng tông chủ Thần Thiên tông hoàn toàn tan biến, thậm chí ánh mắt nhìn Lý Lân càng thêm ra một phần cảm kích.

Bởi trong tam đại Thiên tông thì Thần Thiên tông am hiểu nhất chính là trận pháp, cũng thường thu thập được những trận pháp binh gia thượng cổ không trọn vẹn. Cửu Long khốn thiên đại trận tự nhiên cũng có, nhưng chỉ là một phần không trọn vẹn mà thôi, hắn không nghĩ tới là trong tay Lý Lân lại có Cửu Long khốn thiên trận đồ đầy đủ, lại còn muốn mình làm người chủ trì nữa.

Tông chủ Thần Thiên tông hưng phấn vì lời của Lý Lân nhưng lại khiến cho tông chủ Trấn Thiên tông có chút nhíu mày, nhưng tên kia đã đồng ý rồi cho nên không tiện lên tiếng phản đối gì nữa.

Chiến trường đã chuẩn bị kết thúc, trăm ngàn đại quân của Nhân tộc bây giờ còn sống không đủ mười vạn, mà những người sống sót này đều là cao thủ cấp Võ Tôn, cũng chính là trụ cột đối kháng của Nhân tộc.

- Chỉ cần giết chết bọn chúng, Hỗn Loạn lĩnh hẳn sẽ mất đi căn cơ.

Hổ tộc trưởng hiện lên một chút phấn chấn.Hắn không quan tâm trận đại chiến này bên ta tổn thất bao nhiêu, hắn chỉ cần thắng lợi, bởi chỉ có thắng lợi thì mới có thể đạt được những gì mình muốn, mới có thể chủ động hơn trong tương lai.

Vù..!

Một đạo thân ảnh hiện ra trước mặt mọi người, đó là tộc trưởng Đại Bàng tộc mới rời đi. Lúc này trong tay hắn đang nâng một tấm gương màu thủy lam, từng đạo quang mang quỷ dị tản mát.

- Vậy mà mượn được sao!

Sắc mặt Hổ tộc trưởng trầm xuống, cũng không có mấy hảo cảm đối với Đại Bàng tộc, bởi Hổ tộc là một chủng tộc kiêu ngạo, mà Đại Bàng tộc càng cao ngạo hơn, hơn nữa Côn Bằng tộc không thèm để tâm tới Hổ tộc, thế mà lại thoải mái với Đại Bàng tộc, cho nên Hổ tộc đã chuyển đối tượng ghét bỏ sang Đại Bàng tộc.

Đương nhiên việc này tộc trưởng Đại Bàng tộc cũng không thể biết được, hắn chỉ làm theo như lời quân sư bảo, thúc giục luân hồi kính để điều tra thực hư sau khi Nhân tộc tự bạo ra sao.

Một lúc sau, sắc mặt của hắn thực sự là rất khó nhìn.

- Quân sư, ngươi đoán không sai, Nhân tộc thực sự đã dùng một thứ gì đó như bất tử phù triện, bọn họ tự bạo thì chân linh cũng không đi vào trong luân hồi, một cỗ lực lượng thần bí nào đó đã giữ lại.

Tộc trưởng Đại Bàng tộc lên tiếng.

- Có thể thấy được nó là thứ gì không? Có thể phá hủy được cỗ lực lượng đó hay không?

Quân sư trầm giọng nói.

- Lực lượng quỷ dị này được giấu ở trong hư không vô tận, không thể phát hiện ra được.

Tộc trưởng Đại Bàng tộc trả lời.

- Để ta thử xem!

Một vị nam tử trung niên tóc vàng lên tiếng, người này là tộc trưởng Hoàng kim sư tử tộc, tuy lúc trước thất bại trong việc cạnh tranh thủ lĩnh với Hổ tộc, Sư tộc vẫn tham gia, nhưng lại không xuất lực nhiều, điều này khiến cho thống lĩnh Hổ tộc cảm thấy bất đắc dĩ không thôi.

Tộc trưởng Đại Bàng tộc thoáng chút do dự, cuối cùng vẫn đưa Luân Hồi Kính cho tộc trưởng Sư tộc.

Tộc trưởng Sư tộc thúc dục năng lực của Luân Hồi kính, sau đó từ mi tâm hiện lên kim quang, một cái thụ nhãn hoàng kim mở ra, một cỗ kim sắc quang mang tiến vào bên trong Luân Hồi kính.

Một tiếng nổ mạnh, hình ảnh xuất hiện trong Luân Hồi kính bạo phát, một cây xúc tu xuất hiện trước mặt mọi người, sau đó nó vũ động cuốn lấy đạo chân linh nọ, hoàn toàn không để lại dấu vết nào.

- Cái đó... phải chăng là rễ của Sinh Mệnh thụ sao?

Tộc trưởng Vạn tộc biến sắc.

- Đúng như vậy, có thể phá toái hư không, kéo dài trong vô tận chỉ có rễ của Sinh Mệnh thụ mà thôi. Chẳng lẽ Tinh linh tộc đã gia nhập với Nhân tộc sao?

Một đám người đều cảm thấy khó xử vô cùng.

- Ta thấy chưa chắc đâu, Tinh linh tộc là chủng tộc yêu hòa bình, không có khả năng gia nhập trận phương nào hết. Ta thấy muốn xác định chuyện này cẩn phải điều tra kỹ lưỡng hơn nữa.

Quân sư lên tiếng, dù sao nếu chỉ vì có Sinh Mệnh thụ mà đoán Tinh linh tộc có tham chiến thì quả thực có chút qua loa.

- Tinh linh tộc có được vạn gốc Sinh Mệnh thụ, có thể tránh được sự tra xét của chúng ta thì chỉ có gốc Sinh Mệnh mẫu thụ kia mà thôi. Hiện tại hãy cho người đi tra xét Sinh Mệnh thần giới, xem có phải là do Sinh Mệnh mẫu thụ hay không.

Tộc trưởng Hổ tộc lên tiếng.

Nếu quả như Tinh linh tộc tham chiến, thì vạn tộc thượng cổ phải giải quyết cái ẩn họa là Tinh linh tộc trước. Vì dù sao Sinh Mệng chi tuyền của bọn họ có thể giúp ích rất lớn đối với khôi phục thương thế, mà Tinh linh tộc cũng là đối tượng mà các tộc muốn tranh thủ. Chỉ vì Tinh linh tộc thích hòa bình, Tinh linh nữ hoàng cũng không muốn tham dự vào trận chiến này mà thôi.

- Hổ tộc trưởng, chúng ta có thể dùng cơ hội này để bức Tinh linh tộc gia nhập vào chúng ta.

Quân sư vạn tộc khẽ cười nói.

Đôi mắt tộc trưởng Hổ tộc cũng hiện tinh quang, lập tức gật đầu.

Nhưng vào lúc này, từ phía Nhân tộc đột nhiên dậy đến từng trận oanh tạc đại địa, khiến cho các tộc trưởng biến sắc.

- Nhân loại đang di động linh mạch sao, chúng muốn làm gì đây?

Hổ tộc trưởng tức giận nói.

- Rất có thể là Nhân tộc đã biết mục đích chúng ta tấn công Hỗn Loạn lĩnh, cho nên tập trung linh mạch lại để bảo vệ.

Quân sư vạn tộc trầm giọng nói.

- Vậy cũng tốt, tiết kiệm được cho chúng ta chút sức lực để khỏi phải tìm kiếm linh mạch sau khi tiêu diệt bọn chúng.

Tộc trưởng Hổ tộc cười lớn, những vị tộc trưởng khác cũng hiện lên sự tham lam trên mặt.

Mười đầu linh mạch lớn nhất của Hỗn Loạn lĩnh đều được di chuyển đến, toàn bộ thiên địa nguyên khí trong bán kính của Trấn Thiên tông nồng đậm lên chục lần, vô số thiên địa linh vật dưới sự hun đúc đã nhanh chóng sinh trưởng mạnh mẽ hơn.

- Cửu Long khốn thiên trận, lập!

Sau tiếng hét lớn của tông chủ Thần Thiên tông, chín đầu long mạch tựa như bị kích hoạt, hóa thành cự long, ngửa mặt lên trời mà rít gào. Sau đó từng quầng sáng phóng thẳng tới tứ phương, vây lấy đám người vạn tộc thượng cổ.

- Thế mà lại dám phong ấn chúng ta, thật là không biết tự lượng sức mình thật.

Tộc trưởng Hổ tộc cười lạnh, Nhân tộc chỉ có một nửa cao thủ bán Thần cấp so với họ, chính diện phòng ngự còn khó có thể làm được, huống hồ là dùng lực lượng phong ấn bọn họ.

- Xem bản tôn phá hủy nó đây!

Tộc trưởng Hoàng kim sư tử tộc rít lên một tiếng, kim quang đại phát. Hào quang tựa như kim tiễn, phóng thẳng lên quầng sáng tạo thành từ Cửu Long, quầng sáng bị kích đến chỉ gợn lên một trận sóng, chứ không hề vỡ vụn như mọi người tưởng tượng.

Tộc trưởng Sư tộc biến sắc, khó tin nói:

- Không thể nào, năng lực làm tan biến mọi cấm chế Hoàng Kim thiên quang sao lại không có tác dụng chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.