Chương trước
Chương sau
Cuối cùng, khi nguyên tố ngũ hành cuộn trào tới nơi đặt quan tài nữ thi thần bí kia, năng lượng mà vạn vật có thể hấp thụ này lại không thể thẩm thấm vào trong quan tài. Thậm chí còn có một lực lượng cấm chế bắt đầu khởi động, gạt bỏ bản nguyên ngũ hành tới gần.

Cứ như vậy mà trôi qua ba tháng. Lão tổ nguyên tố luôn giằng co với ma hồn giữa không trung liền ầm ầm sụp đổ, khí tức biển nguyên tố ngũ hành cũng trở nên ảm đạm rất nhiều. Theo lão tổ nguyên tố vỡ tan, thế giới năm màu liền chia ra năm phần, ngưng tụ thành năm viên minh châu năm màu khác nhau. Sau đó, bảy thân ảnh từ trong đó liền bị ném ra ngoài, đúng là Lý Lân, Hàn Tín cùng với ngũ nữ. Sau đó, năm viên minh châu theo nhau nhập vào mi tâm ngũ nữ.

Gràoooo…..

Ma hồn đã cô đọng lại gần như thực chất gầm lên một tiếng, trong nháy mắt đã hóa thành ô quang nhảy vào trong cơ thể Lý Lân. Lý Lân đột nhiên mở to mắt, trong mắt bắn ra tinh quang khiếp người. Giống như phản ứng dây chuyền, Hàn Tín cùng năm nữ theo nhau mở to mắt.

- Ha ha ha! Thương thế trên người lão phu đã khôi phục rồi, vậy mà lão phu đã khôi phục hoàn toàn! Quá tốt rồi, thật sự quá tốt rồi!

Hàn Tín điên cuồng mà cười, hồn thể này phát ra khí tức không kém gì nhục thân, thậm chí tướng mạo cũng trở nên trẻ hơn vài phần.

- Tam đệ, hắn là ai vậy?

Thanh Vi công chúa mở miệng nói, chúng nữ đồng thời tò mò nhìn về tên mới xuất hiện này, cũng rất là rung động với thực lực không thể nhìn thấu này.

- Một người bạn! Bị chút kích thích, đừng để ý!

Lý Lân liếc nhìn Hàn Tín còn rất kích động một cái, lạnh nhạt nói.

- Ách! Tiểu tử, lần này cảm ơn ngươi, hiện tại thương thế trên người lão phu đã hoàn toàn khôi phục, tiếp theo là lần nữa cô đọng thân thể. Trong khoảng thời gian này, ta bảo kê ngươi, kẻ nào dám khi dễ ngươi, lão phu đập bẹp đầu kẻ đó!

Tâm tình Hàn Tín vô cùng tốt, căn bản không để ý tới lời châm chọc của Lý Lân. Gã gửi thân trong Lục Mang Tinh vài ngàn năm, thương thế khôi phục cực kỳ chậm. Hiện tại liền khôi phục triệt để, kích động là tự nhiên.

Lý Lân gật đầu nói:

- Bây giờ thực lực của ngươi thế nào? Thần cấp? Thánh cấp?

- Ách! Hiện tại miễn cưỡng mới là Thần cấp sơ giai, nhưng ngươi yên tâm, hiện tại thương thế đã khôi phục, một khi cô đọng thân thể thì ta sẽ tăng lên thực lực với tốc độ cực nhanh!

Trên mặt Hàn Tín lộ vẻ hơi xấu hổ.

- Thần cấp sơ giai, hiện tại thì cấp độ này cũng đủ rồi!

Lý Lân gật đầu, nghĩ tới bộ dáng kia của Hàn Tín, Lý Lân cũng không ôm quá lớn hi vọng với thực lực của gã.

- Lão phu muốn khôi phục thân thể thì còn cần một vài thứ, nhưng thứ này nhờ vào ngươi rồi!

Hàn Tín mở to mắt, tràn ngập chờ mong nói.

- Nếu khó tìm thì đừng nói, ta làm không được!

Lý Lân không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt.

- Huynh đệ, không nên như vậy mà! Ngươi nhìn, hiện tại ta không có thân thể, đi ra ngoài thật sự không tiện. Chỉ cần ngươi có thể giúp lão phu tìm mấy thứ để ngưng tụ thân thể, chờ ta khôi phục thực lực, lão phủ có thể bảo vệ ngươi mười năm!

Hàn Tín nói.

- Mười năm! Ngươi cho ăn mày đấy hử?! Ngươi là cao thủ Thần cấp, lời này cũng dám nói ra miệng!

Lý Lân khinh thường nói.

- Ách, nếu không thì hai mươi năm, lấy tốc độ tăng trưởng thực lực của ngươi, hai mươi năm cũng rất dài rồi!

Hàn Tín cẩn thận nói.

- Nói đùa gì thế, hai mươi năm chỉ là thời gian cao thủ Võ Tôn bế quan một lần!

Lý Lân tỏ vẻ khó chịu nói.

- Nhiều nhất là năm mươi năm!

Hàn Tín đau khổ nói.

- Ngươi nói gì vậy, ngươi đã gọi ta là huynh đệ, vậy thì hai ta chính là huynh đệ. Nếu không chúng ta kết bái đi! Ta cũng không cần ngươi chiếu cố, làm huynh đệ, vì ca ca làm một chút cũng là đương nhiên.

Hai mắt Lý Lân đảo quanh, khẽ cười nói.

- Kết bái?

Sắc mặt Hàn Tín liền méo mó, gã đường đường là cao thủ Thần cấp, lại kết bái huynh đệ với một thanh niên chưa tới hai mươi, làm gã cảm giác có chút không được tự nhiên. Thậm chí còn cảm giác giống như là có người đào hầm để mình nhảy vào.

- Đương nhiên, trước không phải gọi ta là huynh đệ sao? Chẳng lẽ ngươi khinh thường ta!?

Lý Lân xụ mặt, một bộ nếu khinh thường thì cút ngay cho lão tử.

- Không phải, đương nhiên là không phải, kết bái thì kết bái!

Hàn Tín đau khổ nói.

Lý Lân chèn ép, Hàn Tín còn chưa kịp phản ứng đã đáp ứng. Hàn Tín đúng là người đáng tin, nếu đã đáp ứng thì không hối hận.

- Một khi đã như vậy, chúng ta liền lấy thiên địa làm chứng, kết làm huynh đệ khác họ!

Hàn Tín nghiêm túc nói, thấy rõ gã rất thật tình. Nhưng vô luận thế nào gã cũng không nghĩ ra, người huynh đệ còn rất nhỏ yếu này của mình sẽ trưởng thành tới một trình độ không cách nào theo kịp. Thậm chí, vì có tầng quan hệ huynh đệ này, chính gã đã đạt tới cảnh giới chưa từng dám nghĩ.

- Không thể tốt hơn!

Lý Lân gật đầu, dựa theo lời Hàn Tín, bày ra tam sinh, cúng bái thiên địa. Sau khi hai người dập đầu ba cái, tuyên bố hai người trở thành huynh đệ, thiên địa đột nhiên vang lên ba tiếng sấm, dị tượng này làm cho cao thủ Thần cấp tại đại lục Thương Long có chút không hiểu được. Dùng phỏng đoán cũng không tìm được thứ gì đáng nói.

- Đại ca, nghe nói lúc Đại Hán vừa thành lập, huynh đã kết bái với Hán cao tổ Lưu Bang?

Lý Lân tò mò hỏi, làm một đứa con của Hoa Hạ, không ai không hướng tới Đại Hán. Về phần Lưu Bang, Hàn Tín đều là nhân vật phong lưu lưu truyền rất nhiều. Nếu những bằng hữu kiếp trước biết được mình kết bái huynh đệ với quân thần Hàn Tín trong lịch sự, khẳng định sẽ bị dọa khiếp.

- Hán cao tổ a! Thì ra các ngươi gọi hắn là như thế. Tuy Lưu đại ca hơi chút vô lại, nhưng là một người đáng tin!

Giọng nói Hàn Tín có chút hoài niệm.

- Vậy theo truyền thuyết thì chuyện tình sau khi huynh bị Lữ Hậu giết cũng là sự thật?

Tính bà tám của Lý Lân bị đốt lên.

- Lữ Hậu, con mụ ác độc kia!

Trên mặt Hàn Tín đột nhiên trở nên hầm hầm, cuối cùng lại suy sụp nói:

- Đều qua rồi, con mụ kia cũng là người đáng thương!

Thấy Hàn Tín thật sự không muốn nói, Lý Lân không thể không gạt bỏ tò mò trong lòng. Dù sao, kiếp trước trên trái đất kia, đối với hắn đã là một giấc mộng xa vời.

Mấy chuyện này giữa Hàn Tín cùng Lý Lân, ngũ nữ không hiểu được, duy chỉ có Lâm Vãn Tình hơi lộ vẻ mờ mịt nhàn nhạt. Hán cao tổ, Lữ Hậu, rõ ràng đều là người chưa từng nghe qua, nhưng tại sao nàng lại sinh ra cảm giác quen thuộc.

-Huynh đệ, ta đi củng cố tu vi, mấy thứ ngưng tụ thân thể liền giao ngươi rồi!

Nói xong, Hàn Tín lắc mình một cái, mang theo bóng dáng cô đơn trở về trong cửa đá.

- Tam đệ đại thần! Ngươi có nên giải thích một chút hay không?

Thanh Vi công chúa đi tới trước mặt Lý Lân.

- Đại hoàng tỷ, mấy người tỷ đều không giống với trước rồi. Có thể nói cho ta biết về chuyện lão tổ nguyên tố hay không?

Lý Lân hỏi ngược lại. Khi năm nàng bước ra, Lý Lân liền phát hiện ra chỗ khác biệt trên người các nàng, tuy tướng mạo vẫn vậy, nhưng khí chất trên người đã xảy ra biến hóa long trời lở đất. Thậm chí, khi năm nàng đứng chung một chỗ, ngay cả Hàn Tín cũng có cảm giác lo sợ không yên. Đây cũng là nguyên nhân làm cho Hàn Tín không nói gì với năm nàng mà rời đi. Dù sao, hồn thể sợ nhất chính là công kích bằng khí thế uy áp.

- Lão tổ nguyên tố đúng là tồn tại, nhưng chúng ta không phải là lão tổ nguyên tố!

Thanh Vi công chúa nghiêm túc nói.

- Vậy là sao?

Lý Lân không tin lão tổ nguyên tố lưu lại những thứ nghịch thiên như nguyên tố ngũ hành này chỉ là vì để lại cho người khác.

- Nguyên tố tộc thật sự đã vẫn lạc, tàn hồn tiến vào trong luân hồi, lần nữa hóa thành linh hồn mới, chính là năm người chúng ta. Cũng có thể nói, chúng ta đều là linh hồn mới, chính là kế thừa một phần lực lượng của lão tổ nguyên tố.

Thanh Vi công chúa trầm giọng nói.

- Không sai, có thể nói lão tổ nguyên tố là chúng ta bây giờ. Nhưng chúng ta cũng không phải là lão tổ nguyên tố !

Lâm Vãn Tình nói.

- Vậy các ngươi còn là các ngươi sao?

Lý Lân trầm giọng hỏi.

- Bây giờ là, tương lai cũng vậy! Lão tổ nguyên tố đã không tồn tại rồi!

Lạc Khuynh Thành trả lời.

Lý Lân nhẹ nhàng thở ra một hơi, nói:

- Vị Hàn đại ca kia là một vị cố nhân của ta. Về phần những lời chúng ta vừa nói, các ngươi cũng không hiểu đâu. Các ngươi có thể coi như ta cùng hắn cùng chung một ký ức ở kiếp trước.

Thanh Vi công chúa khẽ nhíu mày, nhưng cũng không đi sâu nghiên cứu. Dù sao, mỗi một người đều có bí mật của mình, Lý Lân trẻ tuổi đã có được thực lực như thế, có chút bí mật cũng là bình thường.

- Đại hoàng tỷ, Lâm cô nương, nếu ta không nhìn lầm, hiện tại các ngươi đã có thực lực Võ Tôn. Hơn nữa, còn một phần lớn truyền thừa của lão tổ nguyên tố còn chưa hấp thu!

Lý Lân hỏi tiếp.

Thanh Vi công chúa mỉm cười nói:

- Không sai, lão tổ nguyên tố quả thật có được thực lực kinh thiên vĩ địa. Chúng ta chỉ kế thừa một phần nhỏ trong đó mà đã có được thành tựu như thế, nếu chúng ta hấp thu toàn bộ biển nguyên tố ngũ hành mà hóa thành thực lực của mình, đột phá tới Thần cấp cũng có khả năng.

- Hiện tại thực lực chúng ta còn ở Võ Tôn sơ cấp, cần phải lịch lãm tiêu hóa!

Lâm Vãn Tình nói.

- Chủ nhân, ngài muốn giết kẻ nào, dưới Võ Tôn hậu kỳ đều có thể giết!

Lâm Yên Nhiên lãnh đạm nói, nhưng người khác nghe được liền không rét mà run.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.