Chương trước
Chương sau
Công chúa Thanh Vi bước ra với một khí thế quí phái và vô cùng uy nghiêm làm cho Lý Lân phải khâm phục nói :

- Gã này là đệ đệ của ta, việc hắn cứu chúng ta là có thật. Chúng ta đều là một bản thể nguyên tố, hiện nay nghĩ đến ngũ hành tế đàn khi trước ta vẫn còn có chút kí ức.

Khí thế của đại hoàng tỷ là thứ mà mãi mãi Lý Lân cũng không cách nào sánh bằng được, điều này không phải là do sau này mới có mà đã tồn tại từ trước đó rồi.

Lời của công chúa Thanh Vi làm cho cô gái thần bí này có chút mơ hồ, sau một lúc suy nghĩ thì nét mặt e dè của nàng cũng đã dịu xuống. Nàng bước ra khom người hành lễ với Lý Lân và nói một cách dứt khoát :

- Ngài là ân nhân cứu mạng của tôi, từ ngày hôm nay trở đi tôi chính là người của ngài! Nếu ngài muốn giết người nào thì cho dù là đánh cược cả tính mạng này thì tôi cũng nhất quyết sẽ hoàn thành sứ mệnh.

Lời của cô gái thần bí này làm cho Lý Lân không khỏi ngạc nhiên, không ngờ một sát thủ như nàng lại đưa một quyết định quyết đoán đến như vậy, điều này đối với một sát thủ là hoàn toàn cấm kị. Dẫu sao các sát thủ đều có tổ chức của mình, nếu không phải là trong tình huống đặc thù thì nhất định không thể nào phản bội lại tổ chức được. Thực lực của cô gái thần bí trước đây thế nào thì Lý Lân không rõ, nhưng từ lúc nàng tỉnh lại, Lý Lân đã thông qua các động tác của nàng mà đoán được nàng nhất định không phải là một sát thủ tầm thường. Càng huống hồ sau khi bản nguồn hóa thì thực lực, của nàng đã đạt đến đỉnh cao của Võ Hoàng lục phẩm, với cấp bậc này thì một sát thủ như nàng hoàn toàn có thể uy hiếp được một cao thủ cấp Võ Tôn rồi.

Tần Tuyết Linh và hai người còn lại trố mắt nhìn Lý Lân, trong mắt họ lộ rõ nét khó hiểu, nhất là Tần Tuyết Linh, trong lòng nàng cảm thấy có chút khó chịu.

- Việc này sau này hãy nói tiếp, bốn người các cô đều là nguyên tố bản nguồn nên hãy giao lưu với nhau một chút đi, sau đó ta có việc cần nói với các cô!

Lý Lân khẽ cười rôi dẫn bốn cô gái đến cái hồ nhỏ phía trước cây sinh mệnh.

Dao Cơ vui mừng chạy đến chỗ Lý Lân nói :

- Điện hạ! Người về rồi sao? Các vị vương phi cũng đã tỉnh lại cả rồi à?

- Không được nói bậy, tiểu nha đầu, đến đây để ta giới thiệu mọi người cho cô biết. Đây là đại hoàng tỷ của ta, công chúa Thanh Vi; Đây là Lâm Vãn Tình cô nương, con gái của Lâm tiên sinh bên cạnh phụ hoàng ta; Còn kia là cháu gái của Tần nguyên soái, Tần Tuyết Linh; Còn vị này là...

Lý Lân như ngẩn người ra, đối với cô gái thần bí này thật sự y không biết phải xưng hô như thế nào.

Cô gái thần bí nét mặt vẫn lạnh lùng nói :

- Kính xin chủ nhân ban cho tôi tên gọi!

- Cô không có tên gọi à?

Lý Lân vô cùng ngạc nhiên vì cho dù là sát thủ cũng phải có số hiệu chứ.

Cô gái thần bí nói :

- Tôi trước đây đã chết rồi, sinh mạng mới này của tôi nên giũ bỏ tất cả những gì của trước kia! Chuyên tâm trở thành một thanh đao trong tay của chủ nhân.

Thần sắc Lý Lân nghiêm trang lại, có lẽ là trước khi được y cứu sống thì cô gái này đã trải qua rất nhiều điều đau lòng, nên sau khi được ban cho sinh mạng mới thì cô mới phải chọn cách giũ bỏ đi tất cả mọi thứ trước kia như vậy. Điều này làm cho trong lòng Lý Lân rất đồng tình với cô.

- Nếu cô không chê thì hãy theo họ của ta, gọi là Lý Yên Nhiên được không?

Yên Nhiên chính là tên của muội muội của Lý Lân ở kiếp trước, cũng là người thân duy nhất cùng sống nương tựa với y. Lúc này khi nhìn nét mặt của cô gái thần bí thì Lý Lân không kìm nổi sự nhớ nhung đối với muội muội ở kiếp trước của mình.

- Dạ! Lý Yên Nhiên xin ra mắt chủ nhân!

Lời của Lý Lân đã làm cho Dao Cơ biết là mình đã hiểu lầm rồi. Đồng thời một tiểu nha đầu trưởng thành trong hoàng cung đại Đường như cô cũng đã có nghe qua hai nhân vật truyền kỳ công chúa Thanh Vi và Lân Vãn Tình này.

Dao Cơ nét mặt đầy kích động nói :

- Công chúa điện hạ, Lâm tiểu thư, lúc nãy Dao Cơ nhìn các người có chút quen mặt, nhưng lại không nhìn ra được các người là ai.

Dáng vẻ của nàng giống như là một người đang nhìn thấy thần tượng mà mình yêu thích nhất đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình vậy.

Thanh Vi kẽ cười nói :

- Ngươi là tiểu nha đầu bên cạnh Lý Lân đây mà! Không ngờ ngươi đã lớn đến chừng này rồi!

Lời của Thanh Vi càng làm cho Dao Cơ thêm mừng rỡ, giống như là sự kích động khi thần tượng của mình nhớ đến mình vậy.

Lâm Vãn Tình dịu dàng cười, tuy trước đây nàng thường xuyên ra vào hoàng cung, nhưng cả hoàng cung có đến trên ngàn người, nàng cũng không cách nào mà nhớ hết được. Huống chi là trước đó nàng và Lý Lân cũng không có giao tình gì, dẫu sao một Lý Lân không có gì đặc biệt của trước đây thật khó mà làm nàng chú ý đến, càng không nói đến cô hầu gái bên cạnh y mà làm gì.

- Tiểu nha đầu, ngươi cũng đã cao bằng bổn tiểu thư rồi! Để ta xem thực lực của ngươi bây giờ thế nào rồi.

Tần Tuyết Linh cười tủm tỉm đi đến dùng hai tay bẹo má của Dao cơ. Trong ba cô gái xuất thân hoàng cung này thì có thể nói chỉ có Tần Tuyết Linh là có tiếp xúc qua với Dao Cơ. Và dĩ nhiên là Tần Tuyết Linh đối với Dao Cơ hiện nay cũng có chút quý mến nhau.

- Vương phi đại nhân, người... Người đừng như vậy mà!

Dao Cơ đỏ cả mặt lên nói, nhưng lời của nàng đã làm cho Tần Tuyết Linh cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.

- Tiểu nha đầu không được nói bậy, ai là vương phi đại nhân của ngươi chứ?

Sự phản biện của Tần Tuyết Linh làm cho Dao Cơ có chút mơ hồ và không lí giải được nên nói :

- Lẽ nào vương phi đại nhân không biết là người và điện hạ đã đính hôn rồi sao?

- Cái gì?

Tần Tuyết Linh thất kinh bát đảo, hùng hổ nhìn về phía Lý Lân với một ánh mắt không chút thiện ý nào.

- Mau nói cho muội biết chuyện gì đang xả ra đây?

Lý Lân cau mày có chút khó giải thích nói :

- Không phải muội đã đồng ý chuyện đính hôn của chúng ta rồi sao? Không những vậy mà Tần gia muội còn là người chủ động đề cập đến và đem tín vật đến đưa cho ta nữa.

Lý Lân lấy ra một cái ngọc bội đung đưa trước mặt Tần Tuyết Linh để chứng minh là mình không hề gạt nàng.

Tần Tuyết Linh bỏ tay khỏi Dao Cơ rồi nhanh chóng đi đến chỗ Lý Lân như muốn giật lại ngọc bội mà nói :

- Đây là ngọc bội của mẫu thân muội để lại cho muội, tại sao nó lại nằm trong tay huynh? Còn chuyện đính hôn gì nữa? Sao muội không hề hay biết gì cả?

- Muội không hay biết gì?

Lý Lân cau mày cất ngọc bội lại vào trong người. Đây là tín vật đính hôn, không thể nào tùy tiện mà đưa cho người khác được, cho dù là Tần Tuyết Linh cũng không ngoại lệ.

Tần Tuyết Linh liếc Lý Lân một cái, giọng ngượng ngùng nói :

- Dĩ nhiên là không biết, từ khi rời hỏi hoàng cung đến nay muội không hề có chút tin tức nào về gia gia cả. Huống chi là đồng ý đính hôn với tên xấu xa như huynh chứ!

Công chúa Thanh Vi cũng mở miệng nói :

- Có phải chuyện này bên trong có hiểu lầm gì không?

Lâm Vãn Tình cũng mở miệng chứng minh lời của Tần Tuyết Linh :

- Không sai, Tuyết Linh từ khi đến Thần Ma học viện thì đã không còn liên lạc gì với đại Đường nữa.

- Nhưng ngày đó rõ ràng là Tần nguyên soái đã đích thân đem bức thư đồng ý có thân bút của vương phi đại nhân đến mà, cũng vì lẽ đó nên bệ hạ mới đồng ý làm chủ cuộc hôn sự này.

Lời của tiểu nha đầu Dao Cơ làm mọi người vô cùng kinh ngạc, nhất là hai đương sự Lý Lân và Tần Tuyết Linh.

Công chúa Thanh Vi trầm giọng nói :

- E rằng đây là việc làm của phụ hoàng và Tân nguyên soái rồi.

Tần Tuyết Linh nổi giận nói :

- Gia gia đã đồng ý sao? Ông đã nói qua với ta là sẽ không ép ta vào một cuộc hôn nhân chính trị nào mà.

Sắc mặt của Lý Lân càng lúc càng tối sầm lại, y cảm thấy mình giống như là một gã khờ không hơn không kém, không ngờ rằng vị hôn thê đang nói chuyện cả nửa ngày trời này với y lại là do người khác sắp đặt sẵn mà có. Lý Lân lúc đầu vốn có chút mâu thuẫn về việc Tần Tuyết Linh sẽ là vị hôn thê của mình, nhưng sau khi quyết định bỏ qua tất cả những cảm xúc tình cảm ở kiếp trước, y cảm thấy việc lấy một cô gái xinh đẹp như Tần Tuyết Linh làm vợ cũng là một điều không tệ, lại thêm tính cách của Tần Tuyết Linh vô cùng thẳng thắn và sảng khoái nên Lý Lân cũng có chút yêu thích, đồng thời Tần gia lúc đó cũng có thể nói là đã giúp đỡ y rất nhiều. Do rất nhiều nguyên nhân đó mà Lý Lân mới đồng ý với hôn sự mà phụ hoàng đã ban cho này. Nhưng xem ra hôn sự này thật sự là đã bị người khác thao túng rồi, nghĩ đến đó trong lòng Lý Lân như trỗi dậy một sự phẫn nộ vì đã bị sỉ nhục.

Công chúa Thanh Vi nhìn nét mặt đang rất ư là khó chịu của Lý Lân thì bèn cất giọng hòa giải :

- Tuyết Linh, tam đệ của tỷ có thể xem là một tuyệt thế thiên tài rồi, cả hai người thật rất xứng đôi vừa lứa với nhau. Còn về hôn nhân chính trị gì đó thì chỉ cần sau này có kết quả viên mãn thì không phải là rất tốt rồi sao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.