- Ai! Có lẽ lòng dạ ta còn chưa đủ ác độc!
Lý Lân có thể giết hại vạn tộc thượng cổ không chớp mắt, nhưng đối vớinhân loại hắn vẫn luôn còn một chút không nỡ, đó là lương tri.
Trở lại Yển thành, Lý Lân cũng triển khai hành động. Nếu những thế lựclớn khác đã không coi trọng sự tồn tại của Lý Lân, Lý Lân tất nhiên cóhành động. Đầu tiên, thế lực phản kháng phủ thành chủ là nhóm thứ nhấtbị loại trừ. Nhắc đến điều này, Lý Lân thật ra phải cực kỳ cảm tạ BằngThiên Vũ, một ít thế lực có thực lực mạnh cũng đã bị hắn luyện chế thành con rối. Còn lại những tiếng phản đối lẻ tẻ căn bản không đáng nhắctới. Duy nhất làm cho Lý Lân có chút đau đầu là những tu sĩ lưu lạc đến. Bọn họ đến từ khắp ngũ hồ tứ hải, sau lưng đều có thế lực của mình, đira chỉ là lịch lãm. Mời chào những người này cực kỳ khó khăn, dù sao một cái Yển thành nho nhỏ ở Hỗn Loạn lĩnh thật sự không thấm vào đâu. Nhưng mặc kệ như thế nào, đây cũng là những nhân tố không ổn định.
Cuối cùng Lý Lân quyết định đặt ra luật pháp hà khắc, hắn phải tạo Yểnthành thành một nơi mà luật pháp là trên hết, ở cái thành trấn này người duy nhất có thể muốn làm gì thì làm chỉ có mình hắn. Mục đích của hắnlàm như thế, chẳng qua là tạm thời tìm một nơi an thân, dù sao hắn vàvạn tộc thượng cổ đã đến tình cảnh không chết không ngừng, có lẽ vị sưphụ kia căn bản cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887807/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.