Chương trước
Chương sau
- Muội nói gì vậy, trên thế giới này không có Bằng Thiên Vũ sợ đánh bạc.

Thanh niên côn đồ liếc thiếu nữ một cái, bất mãn nói.

- Đúng vậy, nam nhân có ba trường hợp tuyệt đối không thể nói khôngđược. Một là trên bàn bạc, hai là trên bàn rượu, ba là trên giường củanữ nhân. Huynh đệ vừa nhìn đã là nam nhân chân chính, có thể chịu đượcdụ dỗ của nữ tử người ta.

Lý Lân dâm tiện cười.

Ai biết được lời nói của hắn đã đổi lấy ánh mắt khinh bỉ của thiếu nữlại cũng đổi lấy tán dương của thanh niên côn đồ Bằng Thiên Vũ.

- Nói rất hay, nam nhân có gì không thế nói không được!

Nhìn hai nam nhân ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, sắc mặt thiếu nữ càng thêm khó coi.

Ván bài bắt đầu, sắc mặt của Lý Lân và thanh niên côn đồ đều trở nênngưng trọng, trong mắt họ chỉ còn đối phương, không có người ngoài.

Thiếu nữ kia phát giác Lý Lân lúc chăm chú cũng không đáng ghét như vậy. Nhưng nghĩ đến cử động vô sỉ của hắn trước đó, một chút hảo cảm tronglòng vừa xuất hiện đã biến mất.

Hai võ giả Võ Tôn đỉnh phong tập trung thần niệm khóa chặt Lý Lân, bọnhọ không tin vận may của Lý Lân tốt đến thế. Chỉ có thể là Lý Lân gianlận mà bọn họ không biết.

Kết quả vẫn khiến họ thất vọng, Lý Lân hôm nay dường như là đổ thần phụ thể, một đường áp chế Bằng Thiên Vũ.

Vẻ côn đồ trên mặt Bằng Thiên Vũ biến mất, cả người tiền vào cảnh giới vô bi vô hỉ, trên người có một cỗ khí tức kỳ dị bộc phát.

- Đây là?

Tròng lòng Lý Lân kinh hãi. Bởi vì cỗ khí tức này phát ra lại hơi ảnhhưởng đến lực lượng của Lục Mang Tinh. Lực lượng mà hai vị võ giả Võ Tôn đỉnh cũng không thể nhận thấy được lại có thể bị đối phương ảnh hưởng,đây đủ nói rõ đối phương từ trong bàn bài có được đột phá.

- Pháp tắc, hắn lại dựa vào đánh bài lĩnh ngộ pháp tắc!

Người khác nhìn không hiểu, hai vị võ giả cấp Võ Tôn thế nào lại khôngbiết, trên mặt đều kinh hãi. Pháp tắc là căn bản để Võ Tôn tiến giaiThần cấp. Chỉ có nhập môn pháp tắc, mới có thể phá vỡ vách ngăn Thầncấp, thành cao thủ Thần cấp. Hai vị cao thủ Võ Tôn bị vây tại đỉnh phong mấy trăm năm cũng không thể lĩnh ngộ pháp tắc, một kẻ vừa bước vào VõTôn chưa được mười năm lại lĩnh ngộ được. Người so với người tức chếtngười, trong lòng hai người lần đầu sinh ra cảm giác nản lòng.

Lý Lân không hề biết về pháp tắc, nhưng hắn có thể cảm nhận được áp lựckhó nói từ đó. Lực lượng của Lục Mang Tinh không thể nhẹ nhàng gian lận, khiến tỷ lệ thắng của Lý Lân giảm nhiều. May mà đối phương lĩnh ngộpháp tắc mới chỉ là nhìn lướt qua, chưa thể hoàn toàn ảnh hưởng đến lựclượng Lục Mang Tinh sử dụng. Tóm lại là trên bàn bạc Lý Lân vẫn mộtđường thắng lợi, tiền cược đã đổi thành thiên tài địa bảo. Thậm chí khếđất vốn thuộc về sòng bạc Phú Quý trong Yển thành cũng trở thành vốnbạc. Nếu Bằng Thiên Vũ tiếp tục dùng trạng thái lĩnh ngộ này đánh bạc,kết quả tất sẽ là thua rồi lại thua, thua cả Yển thành cũng không phảilà điều không thể.

Loại tình huống này khiến vẻ mặt tất cả mọi người đều thay đổi, nhất làthiếu nữ chia bài, trong lòng rõ ràng đang rỉ máu, nhưng không thể không tiếp tục cuộc chơi. Cho dù là thua cả Yển thành, cũng không giá trịbằng lần lĩnh ngộ này của Bằng Thiên Vũ. Pháp tắc đó, đó là giấy thônghành bước vào Thần cấp. Chỉ cần đại ca có thể lĩnh ngộ thêm một chút,tương lai khả năng thành cao thủ Thần cấp lại càng lớn.

Hai vị võ giả Võ Tôn đỉnh phong cũng hâm mộ nhìn Bằng Thiên Vũ, thiênduyên, thiên duyên nghịch thiên. Pháp tắc thường chỉ có khi đến Võ Tônhậu kỳ mới có cơ hội lĩnh ngộ, thậm chí rất nhiều cao thủ Võ Tôn cả đờicũng không thể lĩnh ngộ, cuối cùng dừng bước ở Võ Tôn đỉnh phong, thànhmột nắm đất mà thôi. Trư trưởng lão và Ưng trưởng lão thuộc về nhữngngười đã đạt đến Võ Tôn đỉnh phong vẫn không thể chạm đến cánh cửa Thầncấp. Điều duy nhất khiến tâm lý bọn họ cân bằng là, thọ nguyên của bọnhọ còn rất nhiều, còn nhiều thời gian đi tham ngộ pháp tắc. Nhưng hômnay nhìn thấy Bằng Thiên Vũ mới bước vào Võ Tôn chỉ khoảng mười năm lạilĩnh ngộ được pháp tắc bọn họ mong mỏi mà không gặp, quả là đả kích nặng nề. Người so với người đáng chết, hàng so với hàng đáng ném. Hai lãogiả hiện giờ trong lòng đầy ao ước, đố kỵ, khát vọng, hận không thể mộtcước đá văng Bằng Thiên Vũ, tự mình thay hắn cảm ngộ pháp tắc.

Ưng trưởng lão ngồi xếp bằng, thần niệm hoàn toàn thu khỏi người Lý Lân, lại nhân cơ hội cảm ngộ khí tức pháp tắc của Bằng Thiên Vũ.

Trư trưởng lão hai mắt cũng tỏa sáng, một võ giả cấp Võ Tôn cảm ngộthiên địa pháp tắc, đây là cơ hội vô cùng khó được. Bọn họ không nhấtđịnh có thể thu được pháp tắc Bằng Thiên Vũ lĩnh ngộ, nhưng lại có thểlấy đó tham khảo, tích lũy kinh nghiệm cho tương lai lĩnh ngộ pháp tắc.

Lý Lân đặt toàn bộ tâm tư lên bàn bài, đối phương đã không thể chú ýhắn, Lý Lân tự nhiên bắt đầu đại sát tứ phương, các loại thiên tài địabảo nhanh chóng từ trong tay thiếu nữ chia bài chuyển sang tay Lý Lân,sau đó hóa thành hàng đống tiền cược bị Bằng Thiên Vũ thua đi.

Đến cuối cùng thiếu nữ chia bài đã hoàn toàn chết lặng, ánh mắt nhìn Lý Lân đã không còn là sát cơ, mà là cực kỳ phức tạp.

- Xuyên!

Lý Lân cuồng vọng đặt cược hết, để không đánh vỡ đối phương lĩnh ngộ, Lý Lân đã không dám lên tiếng. Nhưng mỗi ván bài là một lần toàn lực, nhân lúc cháy nhà hôi của thế khiến thiếu nữ chia bài phẫn hận không thôi.Nhưng nàng không dám dừng lại, sợ sẽ cắt đứt lần lĩnh ngộ trân quý nàycủa đại ca.

Đánh bài lĩnh ngộ đã đủ kỳ lạ rồi, Bằng Thiên Vũ thua liên tục vẫn cóthể lĩnh ngộ, không thể không nói là độc nhất vô nhị khắp Thương Longđại lục.

Đến cuối cùng thiếu nữ chia bài sắp khóc rồi, vì tài phú và thiên tàiđịa bảo sòng bạc Phú Quý họ kinh doanh đã sắp thua sạch rồi, mà xemchừng huynh trưởng của mình vẫn còn rất lâu mới có thể tỉnh lại.

- Không được, không thể để đại ca bị quấy rối, bằng mọi giá cũng phải tiếp tục đánh!

Vẻ mặt thiếu nữ đầy quyết tuyệt.

- Ai da, các ngươi đã không còn tiền cược rồi, thực đáng tiếc!

Khóe miệng Lý Lân hơi cười truyền âm. Hắn rất không muốn Bằng Thiên Vũtiếp tục cảm ngộ nhưng cũng không dám trực tiếp phá vỡ, bởi vì hắn không chịu được lửa giận của Bằng Thiên Vũ sau khi tỉnh lại.

- Đợi đã! Chúng ta vẫn còn tiền cược!

Thiếu nữ chia bài nghiến răng, lấy ra một ít pháp bảo cực kỳ đặc thù.

- Ồ, mấy thứ này cũng thú vị, nhưng hình như đều là đồ của nữ nhân, một đại nam nhân như ta không dùng được.

Lý Lân liếc mắt, không hứng thú truyền âm.

- Ngươi cũng biết đại ca ta vì đánh bạc mà tiến vào trạng thái lĩnh ngộ, cho dù thế nào, xin ngươi tiếp tục đánh đi.

Thiếu nữ mang vẻ cầu khẩn.

- Vậy thì không được, trên bàn bạc không có cha con, huống hồ ta và cácngươi vốn không quen biết. Hơn nữa huynh trưởng ngươi cũng khẳng địnhkhông muốn ta nhường, nếu không cảm ngộ của hắn sẽ chẳng ra gì cả.

Lý Lân nhắm hai mắt, vẫn như cũ quyết đoán xử lý ván bài với Bằng ThiênVũ, trong lòng cũng có chút cảm thán. Đánh bài lĩnh ngộ, người này phảithích đánh bạc đến mức nào mới có thể trầm mê đến mức độ này. Lý Lân tựhỏi mình làm không được.

- Vậy xin tiếp tục đánh, những thứ này của ta đều là dùng lông của ĐạiBằng thượng cổ luyện chế thành pháp bảo, tuy là cho nữ tử, nhưng giá trị không kém những thiên tài địa bảo kia.

Thiếu nữ trầm giọng nói.

Lý Lân thoáng do dự, miễn cưỡng thu những thứ như áo choàng, nhuyễngiáp, chiến ngoa thu lại, đưa một số lớn tiền cược cho thiếu nữ. Thiếunữ nghiến răng để đến trước mặt đại ca, sau đó mặt tím bầm nhìn BằngThiên Vũ dứt khoát đẩy vào cuộc đổ với Lý Lân.

Lý Lân nhìn như tâm thần hoàn toàn đặt vào ván bài, nhưng thực tế lạiluôn quan sát hai lão giả. Về phần Bằng Thiên Vũ, Lý Lân cảm thấy nhữngthứ dùng đánh bạc để cảm ngộ được không thích hợp với hắn, căn bản không có hứng thú dò xét lĩnh ngộ. Trong lòng hắn tính toán khả năng hiệntại, một lúc sau bất đắc dĩ lắc đầu. Cho dù hắn ẩn giấu sát cơ thế nào,vào lúc xuất thủ vẫn sẽ lộ ra. Mà loại sát cơ này đối với võ giả Võ Tônđỉnh phong không thể nghi ngờ là kẽ hở cực lớn. Cho dù là bản năng võgiả của họ cũng có thể giảm được rất nhiều sát thương. Đã không thể đảmbảo giết chết hai người, vậy Lý Lân ra tay sợ rằng chết chắc. Huống hồmột khi xuất thủ, tất sẽ cắt đứt cảm ngộ của Bằng Thiên Vũ, nhìn thái độ của hai lão giả, lần lĩnh ngộ này rất quan trọng. Lý Lân cũng khôngmuốn nghĩ thêm, ngược lại Thiên Đạo Mịch Tông Thảo hai lão giả muốn đãrơi vào tay hắn. Cho dù là hủy đi cũng sẽ không giao cho hai lão giả.Bản thân chỉ cần có thể thoát thân, an toàn ngày sau cũng có thêm mộtphần đảm bảo.

- Nên làm thế nào để thoát thân?

Cái gọi là thất phu vô tội hoài bích kỳ tội, Lý Lân qua lần đánh bạc này đã thu được tài phú khiến bản thân hắn cũng líu lưỡi. Tinh thạch có thể nói là nhiều như biển, thiên tài địa bảo không dưới trăm món, mỗi mónđều là linh ngọc tiên thảo bên ngoài ít thấy. Căn cứ tính toán của LýLân, những thiên tài địa bảo này sợ là chỉ có trong thế giới của ĐạiBằng tộc thượng cổ. Những thứ này truyền ra đều là phiền toái to lớn.

Ván bài lại tiếp tục, mỗi một phút lại có một món thiên tài địa bảo bịthiếu nữ đổi thành tiền cược, sau đó lại bị Lý Lân thắng đi. Lý Lângiống như một tên vơ vét tài sản, lừa lấy từng chút từng chút của cảicủa thiếu nữ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.