- Thủ Thành ca ca đâu? Vì sao hắn không tới đón ta?
Lạc Khuynh Thành bĩu môi nói.
- Ngươi cho rằng tiểu tử Thủ Thành đó sẽ không đến đón ngươi, chỉ làkhông rõ người từ đâu tới. Tiểu tử này mười phần là đi nhầm hướng rồi!
- Đi nhầm hướng! Bệnh mù đường bẩm sinh của Thủ Thành ca ca còn chưa trị được? Ở Hỗn Loạn Lĩnh cũng có thể lạc đường?
Trên mặt Lạc Khuynh Thành hiện lên chút bất đắc dĩ.
- Lão phu cũng rất là bất đắc dĩ, hiện tại tốt rồi. Ngươi đã đến nơi này, cũng có thể giúp lão phu trông nom Thủ Thành.
Đạo nhân trung niên dường như cũng vì khả năng tìm đường khiến người ta câm nín của nhi tử mà cảm thấy đau đầu.
- Không sao, lấy thực lực Thủ Thành ca ca, ở Hỗn Loạn Lĩnh này cũngkhông gặp nguy hiểm. Đúng rồi, Viên thúc thúc, ta giới thiệu cho thúcvài người.
Lạc Khuynh Thành lôi kéo đạo nhân trung niên đi đến phía đám người Lý Lân.
- Ảnh Tử thúc thúc thì thúc biết rồi, đây là Lý Lân. Người này là đồbiến thái, chỉ hơn ta ba tuổi đã là cao thủ cấp Võ Tôn. Thằng ngốc nàygọi là Ngao Vô Không, xuất thân từ Long tộc. Còn những người này đều làthuộc hạ của Khuynh Thành ở Trung Châu thành, hiện tại cũng theo KhuynhThành đến đây.
Đạo nhân trung niên hướng Ảnh Tử gật đầu, dễ nhận thấy lúc trước bọn họcó quen biết. Chỉ là khi nhìn về phía Lý Lân thì trong ánh mắt cũng cóchút ý vị sâu xa.
- Ngươi chính là Lý Lân, đệ nhất bảng săn giết vạn tộc?
Đạo nhân trung niên khó nén nổi vẻ tò mò. Đối với thân phận của Lý Lân,lấy thực lực Trấn Thiên Tông đương nhiên có thể điều tra ra. Xuất thântừ một trung cấp hoàng triều bên cạnh một cổ địa hoang dã, hiện tại cóđược thực lực này tuyệt đối có thể gọi là nghịch thiên. Dù sao tu vi võđạo ngoại trừ thiên phú còn cần tài nguyên tu luyện duy trì. Cho dù là ở Trung Châu thành, hoàn cảnh tu luyện rất tốt, nội tình đại tông tộc lại càng thâm hậu, nhưng thiên tài yêu nghiệt như Lý Lân vẫn là cực ít.
- Lý Lân bái kiến tiền bối!
Lý Lân đúng mực nói. Dựa theo kế hoạch ban đầu, sau khi Lý Lân đưa đámngười Lạc Khuynh Thành tới Trấn Thiên Tông sẽ rời khỏi đi Thiết gia.Nhưng sau khi từ trên người Trần Thanh Tùng thu được một phần ba quyểnThần Ma quyết thứ sáu, quyết định của Lý Lân phát sinh biến hóa. Ngaytại lúc vạn tộc thượng cổ chưa giáng lâm, Thiết gia tất nhiên vẫn sẽ antoàn, Lý Lân cũng không vội tiến đến. Nhưng Thần Ma quyết đối với hắn mà nói là tình thế bắt buộc, Lý Lân cần phải hiểu tình huống của Hỗn LoạnLĩnh, nhất định phải tìm được sư phụ của Trần Thanh Tùng.
- Hành động lúc trước của ngươi, lão phu cũng đã thấy, ngươi thật khôngđơn giản, bí mật trên người ngươi làm người ta thật sự là nhìn khôngthấu.
Đạo nhân trung niên trầm giọng.
Sắc mặt Lý Lân trầm xuống, hắn từ trên người đạo nhân trung niên cảm nhận được một chút ý tứ cự tuyệt.
- Tiền bối lo lắng vãn bối là một uy hiếp?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
- Thật ra cũng không tính là uy hiếp, nhưng mà ngươi thân là biến sốmệnh cách, trời sinh chính là đầu mối gây họa, chỉ cần ngươi đi tới chỗnào, tai nạn cũng sẽ ở đó. Mà Trấn Thiên Tông bây giờ cũng không thuậntiện xuất hiện chuyện rắc rối!
Sắc mặt người trung niên trở nên bình thản, nhưng lời nói lạnh lùng khiến lòng Lạc Khuynh Thành trầm xuống.
- Nếu tiền bối nói như vậy, vãn bối sẽ không quấy rầy quý tông. Đámngười Khuynh Thành đã tới nơi an toàn, tại hạ cũng xin cáo từ trước!
Lý Lân chắp tay, cực kỳ dứt khoát xoay người, rời đi.
- Đợi một chút!
Lạc Khuynh Thành đột nhiên mở miệng, có chút nôn nóng nhìn đạo nhân trung niên.
- Viên thúc thúc, các người không thể để cho Lý Lân đi, hắn bây giờ làđệ nhất bảng săn giết vạn tộc, một khi đi ra ngoài sẽ lọt vào truy sátcủa cao thủ vạn tộc thượng cổ. Hiện tại Nhân tộc cùng vạn tộc thượng cổđứng trên hai bờ chiến tuyến, chúng ta không thể trơ mắt nhìn Lý Lân bịgiết, hao tổn một phần sức chiến đấu của Nhân loại.
Lạc Khuynh Thành dùng đại nghĩa, danh phận, hy vọng có thể thay đổi ý nghĩ của đạo nhân trung niên.
- Khuynh Thành, bây giờ là thời kỳ bất ổn, thế lực Nhân tộc đều tận lựcchuẩn bị chiến tranh. Nhưng ai cũng không muốn khơi mào trận chiến đầutiên, bởi vì người đó sẽ thừa nhận phản kích mạnh nhất của vạn tộcthượng cổ. Lý Lân cùng vạn tộc thượng cổ có nhân quả rất lớn, rất có thể trở thành cái cớ phát động của vạn tộc thượng cổ. Đây không phải là chủ ý của mình lão phu, mà là ý chí của cả Trấn Thiên Tông. Ngươi vẫn là an tâm đi theo lão phu ở lại bên trong Trấn Thiên Tông. Việc tự mình thành lập thế lực, ta xem, vẫn là quên đi.
Đạo nhân trung niên lắc đầu nói.
- Không cần, Viên thúc thúc, người đã đáp ứng sẽ kiếm cho ta một chỗ thích hợp phát triển lãnh địa.
Lạc Khuynh Thành thấp giọng nói.
- Khuynh Thành không nên náo loạn nữa. Hiện tại cha ngươi đã mất, lãophu sẽ là gia trưởng của ngươi. Huống chi, Thủ Thành ca ca thích ngươinhư vậy, cùng ở bên cạnh hắn không tốt sao?
Ý cười trên mặt đạo nhân trung niên nhạt đi rất nhiều.
Lạc Khuynh Thành nhìn y, trong mắt hiện lên một chút bất đắc dĩ. Một lát sau, rất kiên quyết ngẩng đầu, nói:
- Viên thúc thúc, cảm tạ ý tốt của người. Ta không định gia nhập Trấn Thiên Tông nữa!
Tươi cười trên mặt đạo nhân trung niên cứng lại, có chút không ngờ nói:
- Nha đầu, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không. Nơi này là Hỗn Loạn Lĩnh, không phải Trung Châu thành.
Lạc Khuynh Thành hít sâu một hơi nói:
- Đa tạ ý tốt của Viên thúc thúc, nhưng Khuynh Thành vẫn muốn bản thân tự mình rèn luyện.
Trên mặt đạo nhân trung niên có chút khó coi, nhưng một lát sau trên mặt lại khôi phục nụ cười ấm áp, nói:
- Tiểu nha đầu có phần tâm tư này đi vui đùa một chút cũng tốt. Ta bảoThủ Thành đi cùng ngươi nhé, có hắn ở cạnh, mặc kệ chuyện gì xảy ra cũng có thể cam đoan an toàn của ngươi.
Lần này Lạc Khuynh Thành lại không do dự, rất nhu thuận gật đầu:
- Như vậy làm phiền Thủ Thành ca ca. Viên thúc thúc, người xem có thể sắp xếp cho mấy thuộc hạ của ta một chút trước không?
Trung niên gật đầu, sau đó tay áo vung lên, một nam tử thanh niên khuôn mặt kính cẩn xuất hiện trước mặt y.
- Mang những người này đi Dực Thành bố trí!
Nam tử thanh niên kính cẩn nghe theo, gật đầu, vung tay áo lên, sáu trăm người bao gồm cả Lý Lân lập tức bị nam tử thanh niên thu vào trong nộithế giới, bay về phía xa xa. Tại chỗ chỉ để lại Lạc Khuynh Thành vẻ mặtmờ mịt nhìn mọi người đi xa.
- Đi thôi nha đầu, lão phu mang ngươi đi nhìn phong cảnh Trấn Thiên Tông.
Nói xong, hai người bước trên cầu vàng, đi vào bên trong Trấn Thiên Tông.
Ở trong nội thế giới của thanh niên kính cẩn, đám người Lý Lân vẻ mặt có chút ngưng trọng.
- Tiền bối, đạo nhân trung niên kia là người náo?
Lý Lân trầm giọng hỏi Ảnh Tử.
Khuôn mặt không biểu cảm của Ảnh Tử thoáng co rút, hồi lâu trầm giọng nói:
- Người này là phó tông chủ Trấn Thiên Tông, Viên Thiên Cương, hiệu Diêm Vương Khóc.
- Diêm Vương Khóc? Khẩu khí thật lớn!
Ngao Vô Không khó chịu nói. Từ đầu tới cuối Viên Thiên Cương đó liếccũng không liếc hắn một cái, nhưng lại lấy ngữ khí kiêng kỵ cự tuyệt LýLân tiến vào Trấn Thiên Tông. Cách đối đãi chênh lệch này làm cho NgaoVô Không tâm cao khí ngạo trong lòng có chút khó chịu.
- Năm trăm năm trước, hắn chính là võ giả Võ Tôn đỉnh, hiện tại cảm giác lợi hại hơn. Năm đó, bệ hạ cùng người này quan hệ vừa là địch vừa làbạn. Đây là một nam nhân khó có thể dùng ngôn ngữ để diễn tả. Điện hạtìm tới nương tựa y cũng không biết là đúng hay sai.
Ảnh Tử trầm giọng nói.
- Yên tâm đi, Lạc Khuynh Thành đã không còn là tiểu nha đầu năm đó, nàng đã có được năng lực tự bảo vệ mình. Huống chi, ta thấy Viên Thiên Cương này vẫn nhắc tới một cái tên, Thủ Thành. Chẳng lẽ, con trai Viên ThiênCương tên là Thủ Thành?
Lý Lân tò mò hỏi.
Ở kiếp trước, cái tên Viên Thiên Cương này chính là thần thoại truyềnthuyết. Viên Thủ Thành lại càng không đơn giản, chính là lãnh tụ đạo gia trong truyền thuyết thời kỳ Đại Đường. Như vậy hai cái tên này lấy quan hệ phụ tử xuất hiện, thật khiến Lý Lân kinh ngạc không thôi. Trùng hợpsao?
- Không sao, Viên Thủ Thành kia chính là con trai độc nhất của ViênThiên Cương. Lại còn là cao thủ thanh niên nổi danh ở Trung Châu thành,kỳ thực, thực lực, âm mưu thua kém ngươi là chuyện bình thường, dù saonăm năm trước Viên Thủ Thành mới mười ba tuổi cũng đã là võ giả Võ Hoàng đỉnh.
Dực Thành cách Trấn Thiên Tông không xa, tòa thành này cũng không quálớn, lịch sử cũng không lâu dài, nhưng ở Hỗn Loạn Lĩnh lại là thanh danh tại ngoại, bởi vì Dực Thành có một siêu cấp gia tộc – Viên gia.
Viên gia không giống với gia tộc phụ thuộc Trấn Thiên Tông, mà là thuộcgia tộc trực hệ nắm quyền Trấn Thiên Tông. Gia chủ các đời Viên gia đềuđảm nhiệm chức phó tông chủ Trấn Thiên Tông, vì vậy tông chủ có mạnh mẽhơn nữa, đối với Viên gia cũng có vài phần cung kính. Phần nội tình nàylàm cho Viên gia vô hình trung trở thành siêu cấp gia tộc trong Hỗn Loạn Lĩnh. Mà Dực Thành có thể danh chấn Hỗn Loạn Lĩnh cũng là dựa vào danhtiếng Viên gia.
Tất cả gia tộc ở Dực Thành đều là phụ thuộc Viên gia, tất cả mọi ngườiđều phải nghe theo hiệu lệnh của Viên gia. Đây là một loại uy thế vôhình, trải qua sự hưng thịnh của Viên gia càng ngày càng ăn sâu vàoxương tủy. Ở Dực Thành, người Viên gia thậm chí còn cao quý hơn ngườihoàng triều, bất luận người nào nhìn về phía Viên gia, ánh mắt vĩnh viễn luôn là cung kính, cuồng nhiệt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]