Chương trước
Chương sau
Xoẹt một tiếng, hư không bỗng nhiên bị xé rách, một phù triện kim sắc mang theo một linh hồn kinh khủng từ trong đó xông ra.

Ngao Vô Không phản ứng cực nhanh, ra tay không hề chậm trễ, thực lực Võ Hoàng đỉnh phong không hề do dự toàn bộ đánh ra.

Ầm một tiếng, phù triện kim sắc vỡ nát, đạo tàn hồn kia chỉ kịp phát ra một tiếng kêu không cam lòng, đã bị một quyền của Ngao Vô Không đánh nát. Đồng thời khe nứt phía sau xuất ra một bàn tay ma khí lạnh lẽo, trảo một cái, thần hồn nghiền nát bị lôi lại, rất nhanh đã bị thu vào trong đó.

- Đó là? Ma thai!

Ngao Vô Không sắc mặt đại biến, cả người nhanh chóng xông ra khỏi sơn cốc, nhưng cho dù là khoảnh khắc cuối cùng, cũng đủ khiến Ngao Vô Không chấn kinh.

- Ngao Vô Không! Làm rất tốt!

Thanh âm lạnh lùng điên cuồng kèm theo sát khí vô biên từ trong khe truyền tới, cuối cùng cái khe biến mất, tâm thần khẩn trương của Ngao Vô Không mới dần dần thả lỏng.

- Trời ơi, Lý Lân tên hỗn đản kia dĩ nhiên lại dùng thần hồn khống chế ma thai, hắn muốn làm gì?

Ngao Vô Không xoa xoa tim, cảm thấy bản thân bị dọa giật mình. Một khoảnh khắc kia khiến Ngao Vô Không hiện giờ kinh hãi không thôi. Cự kình lớn nghìn trượng, đại bằng to trăm trượng, cự nhân cao mấy trăm trượng, mãnh hổ dài trăm trượng, thần ưng lớn trăm trượng. Đáng tiếc tồn tại cường hãn trong truyền thuyết giờ chỉ là một đống thi thể đẫm máu. Ngao Vô Không không nhìn ra thân phận của họ, nhưng có thể có được hình thể khổng lồ như vậy, trong vạn tộc cũng tuyệt đối có danh tiếng. Đáng tiếc những người này hiện giờ đã thành thi thể, cũng không còn huy hoàng lúc còn sống.

- Lý Lân hắn điên rồi, lại dám tàn sát nhiều cao thủ vạn tộc như vậy, lẽ nào hắn không sợ tin tức lộ ra, từ đó bị vạn tộc điên cuồng săn giết sao?

Ngao Vô Không luôn cho rằng bản thân đã rất điên cuồng, nhưng hiện giờ so với Lý Lân, đơn giản chỉ như đom đóm so với mặt trăng.

- Biến thái, kẻ điên! Long mẫu trên cao, ta lần này đúng là leo lên thuyền giặc rồi!

Ngao Vô Không muốn khóc mà không ra nước mắt, nếu bản thân trước giờ vẫn chỉ là chuột chạy qua đường người người kêu đánh, thì hiện giờ bản thân sợ đã thành kẻ tiếp tay cho ác ma, vạn tộc một khi biết tin tức, tất sẽ muốn nhanh chóng diệt hắn. Ngao Vô Không rất muốn túm áo Lý Lân hỏi cho ra lẽ, rốt cuộc biết chữ chết viết thế nào không!

Hối hận của Ngao Vô Không cũng không duy trì bao lâu, hắn biết từ khi hắn ra tay với đạo tàn hồn kia, thì cũng là không thể xuống khỏi thuyền giặc, hiện giờ chỉ là mong sao Lý Lân có thể ra tay sạch sẽ, đừng để người ta tìm ra. Nếu không Ngao Vô Không hắn trừ tự sát tiến vào luân hồi ra, không còn đường sống.

Ngao Vô Không không phát hiện, chính giữa Hắc Sơn Cốc có một dòng linh tuyền, mà ở hạch tâm linh tuyền lại có một đạo cấm chế chằng chịt, một viên lục mang tinh lấp lánh huỳnh quang màu lục trôi nổi dưới cấm chế.

Mà trong không gian Lục Mang Tinh, một cự nhân cả người ma khí trầm trầm đang điên cuồng cắn nuốt tính khí trong thi hài. Thi thể cự kình nghìn trượng, đại bằng trăm trượng nhanh chóng héo khô, vô tận tinh hoa huyết nhục và tàn hồn đang giãy dụa cũng đều bị cự nhân cắn nuốt, đến cuối cùng mười mấy thi thể to lớn chỉ còn khung xương mà thôi. Cự nhân không dừng cắn nuốt, tinh hoa trong khung xương cũng bị hút ra từng điểm, khiến thân thể ma khí um tùm của cự nhân càng trở nên ngưng tụ, cũng càng âm trầm.

Sau người cự nhân đã có một đống xương chất thành núi, mỗi bộ hài cốt ít nhất cũng hơn trăm trượng. Những thi hài ở đây còn có một ít thi cốt nhân loại, còn có những khung xương to lớn kỳ cục, những bộ xương này rất không bắt mắt.

Ầm một tiếng, cự nhân dừng cắn nuốt, đôi mắt điên cuồng hiện lên một chút sung sướng.

- Vô biên tinh hồn, đúc ma thân của ta!

Một tiếng rít điên cuồng truyền khắp phiến không gian. Cự nhân trăm trượng bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ. Ở chỗ quả tim của cự nhân có một đứa trẻ cỡ một thước nhanh chóng lớn lên, dường như thân thể to lớn kia chỉ là dinh dưỡng thôi.

Răng rắc!

Xương khớp nhanh chóng sinh trưởng phát ra âm thanh khiến vẻ mặt đứa trẻ tràn đầy đau khổ, nhưng vẻ hưng phấn trong đôi mắt lại không hề suy giảm.

- Có thể, như vậy cũng có thể!

Thanh âm non nớt lại tràn đầy hưng phấn. Người này chính là Lý Lân điều khiển ma thai điên cuồng chém giết thanh niên vạn tộc.

Thần hồn chi lực của Lý Lân bẩm sinh tràn đầy, cảnh giới Võ Hoàng thất phẩm đỉnh phong lại phát tán ra ba động không kém gì thần hồn của Võ Hoàng bát phẩm, mà thực lực thực sự lại đã tiếp cận cao thủ cấp Võ Tôn. Đương nhiên, Võ Tôn này chỉ có thể là Võ Tôn nhất phẩm sơ kỳ, cho dù là như vậy, thực lực ma thai Lý Lân cũng đủ để quét ngang tất cả cao thủ dưới Võ Tôn.

Cao thủ thiên kiêu của vạn tộc xuất thế thủ đoạn lớp lớp, nhưng không hề có ngoại lệ đều trở thành vong hồn dưới trảo Lý Lân, ngay cả thần hồn tinh huyết cũng trở thành tài liệu rèn đúc ma thân cho Lý Lân.

- Còn nửa tháng nữa thì đến kỳ hẹn, ta tất phải làm xong ma thân trước lúc đó, để mưu lấy một đường sinh cơ cho bản thân.

Lý Lân kiên định trước giờ chưa từng có.

Bích Lạc Hoàng muốn hắn điều tra diễn võ trường Thương Thiên khiến Lý Lân cảm thấy nguy cơ của tử vong. Trước đó hắn cho rằng Bích Lạc Hoàng muốn hại hắn, vì vậy không tiếc mạo hiểm trở mặt với Bích Lạc hoàng triều đánh cá với Bích Lạc Hoàng, nhưng khi hắn từ miệng Bát công chúa biết được dị thường của Bích Lạc Hoàng, Lý Lân ngược lại biết được tâm tư của Bích Lạc Hoàng. Ngay cả Bích Lạc Hoàng cũng không nắm chắc bình an vượt qua chuyện này, Lý Lân không tin một con rối thế mạng có thể giúp gì bản thân.

Hắn không thể chết, ít nhất hiện giờ còn không thể chết được, bản nguyên của mấy người Đại Hoàng tỷ và Tuyết Linh tuy có được sinh mệnh chi tuyền áp chế, nhưng chỉ là tạm thời duy trì, khi sinh mệnh chi tuyền hao hết, sợ rằng cũng là lúc họ hương tiêu ngọc vẫn.

Lý Lân đã từng muốn chạy khỏi thành Trung Châu, nhưng nghĩ đến thủ đoạn của Bích Lạc Hoàng và –A Lý Lân- Lộ Tây Pháp ẩn giấu trong thành Trung Châu. Lý Lân đã hiểu bản thân không thể đi. Vì hắn đi rồi thì đừng mong trong thời gian ngắn trở về, cũng có ý nghĩa không thể tiếp tục có quan hệ với sinh mệnh chi tuyền nữa, vận mệnh của đám Đại Hoàng tỷ cũng được định rồi. Vì thế Lý Lân chỉ có thể tìm một con đường sống khác. Phân thân long tộc của Ngao Vô Không đại phát hắn đã từng thấy, cũng bí mật thông qua khế ước chủ tớ lấy một bộ phận trong thần thức Ngao Vô Không, đáng tiếc kết quả không thể khiến hắn hài lòng, dù sao phân thân vẫn là phân thân, bản thể vừa chết, phân thân cũng không thể tồn tại nữa.

Đúng lúc Lý Lân không thể đối kháng, hắn lại ngoài ý muốn lấy được một quyển Thần Ma Quyết từ tay Bát công chúa, đây là một quyển thu được từ hoàng thất Trung Châu, vừa hay trong tay Lý Lân có quyển thứ hai. Bát công chúa cũng không biết từ nơi nào nghe được Lý Lân ngưng tụ được ma thai, lại dùng quyển Thần Ma Quyết này làm giao dịch với Lý Lân.

Từ khi Lý Lân tìm được mấy thủ đoạn để bản thân thoát thân trên Thần Ma Quyết. Theo những gì Lý Lân thu được từ quyển một Thần Ma Quyết, ma thai sau khi ngưng tụ sẽ không ngừng hấp thu ma khí nuôi dưỡng ma thai, cuối cùng trong bản thể lột xác ra một ma thân thuần túy.

Đáng tiếc loại phương pháp này thực quá chậm, ma khí trong hư không quá mỏng manh, Lý Lân nếu muốn chọn dùng loại phương thức này, sợ rằng cũng chỉ có đi Vô Lượng ma vực một trong thập đại cấm địa của Thương Long đại lục mới có thể trong thời gian ngắn hoàn thành. Trừ phương pháp an toàn này, quyển thứ hai Thần Ma Quyết còn có ghi lại một loại pháp môn nhanh chóng, đó chính là thông qua huyết nhục thần hồn của cao thủ võ đạo ngưng tụ ma thân.

Loại ma thân ngưng tụ này tuy không bằng ma thân thuần túy do chậm rãi hấp thu ma khí ngưng tụ mà thành, nhưng lại sát khí xung thiên, chiến lực cực mạnh, chỉ là loại thủ đoạn này cần một lượng lớn huyết nhục tinh huyết của cao thủ. Vào thời kỳ thượng cổ còn dễ nói, dù sao lúc đó vạn tộc tranh bá, thần ma cuồng vũ, cao thủ đầy đường, Võ Hoàng không bằng chó, tính huyết hồn phách đúc lên ma thân cực kỳ dễ dàng, huống hồ Lý Lân thế đơn lực cô, càng không dễ tiến hành. Huống chi trong quyển người viết cũng nhắc nhở người sau lựa chọn tốt nhất là tiến hành tu luyện theo chất lượng. Nói cho cùng tu hành vẫn là đặt ra căn cơ ổn định, đúc ma thân là thủ đoạn duy nhất để hắn tiếp tục sống trong loạn cục.

Cự nhân to lớn biến mất không thấy, tại chỗ chỉ còn một cái kén lớn từ ma khí, từng sợi khí tức cường hãn quỷ dị từ trong kén truyền ra.

Ong...!

Trong không gian Lục Mang Tinh lại xuất hiện một đạo thân ảnh mơ hồ.

- Di, đây là nơi nào?

Khi nhìn thấy khung xương to lớn cách người không xa, vẻ mặt chấn kinh vô cùng.

- Cự kình thượng cổ, cự côn thượng cổ, thiên bằng thượng cổ, ma ưng thượng cổ! Trời ơi, đó đều là cao thủ trong vạn tộc thượng cổ, làm sao lại đều chết ở đây chứ.

Người tới cực kỳ trẻ tuổi, trên mi tâm lại cắm thêm một cây sừng vàng kim, nhìn lại cực kỳ thần bí, nhưng hiện giờ vẻ mặt hắn lại chấn động.

Rắc một tiếng, xương cốt dưới chân đã nát vụn. Đây là thuộc về một chủng tộc cực kỳ mảnh khảnh, ở phần đuôi có sáu cái đuôi, mà lại thành một bộ hài cốt không còn tinh khí, nhưng vẫn cho người ta một loại khí tức mị hoặc.

- Đây... Đây là thi cốt của hồ tộc thượng cổ, mà đã có sáu đuôi, ít nhất cũng có thực lực Võ Hoàng thất phẩm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.