Chương trước
Chương sau
Trong hư không, quanh thân Lý Lân tản ra lam quang trong suốt, một phiến không gian rộng hơn mười mét vuông lơ lửng trong không gian loạn lưu. Ở trong đó, Lý Lân dùng một chưởng phá vỡ mi tâm Thập trưởng lão, giam cầm thần hồn lão.

- Thả ta ra, gia tộc Tây Môn sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!

Thần hồn của Thập trưởng lão điên cuồng giãy dụa, đáng tiếc một cái thần phù màu vàng trên mi tâm bạo phát ra lực cấm chế, một Võ Hoàng tam phẩm như lão không cách nào chống lại.

Lý Lân hoàn toàn không nhiều lời, những lão già sống không biết bao nhiêu năm này thì thẩm vấn không có quá nhiều ý nghĩa, trực tiếp tra xét thần hồn mới chuẩn xác nhất. Đương nhiên, sau khi sưu hồn, Thập trưởng lão sẽ biến thành thế nào thì không phải điều Lý Lân quan tâm.

- Không cần! Ngươi thả ta ra, ta biết gì đều nói hết cho ngươi!

Nhìn ánh mắt lạnh băng của Lý Lân, Thập trưởng lão hiểu được sự lãnh khốc của hắn. Lão không nhịn được mà lớn tiếng cầu xin. Đã đạt tới Võ Hoàng, thần hồn ngưng thật, dốc lòng tu luyện, lần nữa ngưng tụ thân thể cũng không phải là không thể. Huống chi gia tộc Tây Môn giàu có quyền to, đủ để lão khôi phục trở lại trong khoảng thời gian ngắn.

Khóe miệng Lý Lân nhếch lên một nụ cười lạnh, hắn hiểu rõ ý tưởng kéo dài thời gian của Thập trưởng lão. Dù Lý Lân cũng không sợ bọn chúng, nhưng hắn cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian.

Rầm một tiếng, không gian nhỏ kịch liệt đung đưa, đây là vì có người tiếp cận mà phát động công kích.

Thập trưởng lão lộ ra sắc mặt vui vẻ, nhưng nhìn ánh mắt lãnh khốc của Lý Lân, lão lập tức thu hồi vui mừng trong lòng.

- Tìm tới rất nhanh a!

Lý Lân cười lạnh một tiếng, thúc dục lực lượng Lục Mang Tinh làm cho không gian nhỏ trôi giữa không gian loạn lưu mà đi. Trong lòng hắn cũng rất kinh ngạc, trưởng lão đầu bạc có thể tìm được hắn trong không gian loạn lưu nhanh như vậy, thủ đoạn như thế đúng là bất phàm.

Thần thức mạnh mẽ tra xét thần hồn của Thập trưởng lão, trên mặt Lý Lân dần trở nên âm trầm. Dù biết những thế gia hùng cứ một phương này không phải là thứ gì tốt, nhưng khi nhìn thấy những thứ bên trong thần hồn của Thập trưởng lão vẫn làm cho Lý Lân rất tức giận.

Gia tộc Tây Môn thành lập mấy ngàn năm rồi, cao thủ chết trong tay bọn họ nhiều vô số kể, những người đắc tội gia tộc Tây Môn không những thân tử đạo tiêu mà còn liên lụy tới người nhà đau khổ. Dù Lý Lân chỉ thô sơ giản lược xem qua mấy thứ này, nhưng trên mặt đã lộ ra thêm vài phần ghê tởm.

Thập trưởng lão khoảng năm trăm tuổi, trong thần hồn có vô số trí nhớ, nếu Lý Lân bắt đầu tra xét từ đầu thì không biết bao lâu mới xong. Nhưng hắn cũng không hứng thú gì với nhân sinh của Thập trưởng lão cùng với liên hệ của gia tộc Tây Môn, chỉ nhìn sơ một chút rồi tìm kiếm tin tức về mấy người Đại hoàng tỷ.

- Đáng chết, quả nhiên là gia tộc Tây Môn làm!

Rất nhanh, Lý Lân đã tìm được tin tức mình cần, dù sao tự thân ám sát lão sư cùng đệ tử chính thức của học viện Thần Ma, ngay cả gia tộc Tây Môn cũng không thể gánh nổi tội danh này. Bởi vậy, những việc này cực kỳ bí mật, không có mấy người biết được, mà Thập trưởng lão lại làm người thân cận của gia chủ Tây Môn, cũng là người biết rõ tình huống.

- Bên dưới gia tộc Tây Môn lại có động thiên khác! Còn có tồn tại phong ấn cực kỳ khủng bố, xem ra muốn thành công thì phải cẩn thận tìm cách mới được.

Lý Lân thu hồi hai tay, lại ném ra mấy đạo phong ấn lên thần hồn đần độn của Thập trưởng lão. Về việc xử lý lão thế nào thì Lý Lân còn hơi chút do dự.

Gràoooooo….

Một con thần long màu vàng nhạt được Lý Lân gọi ra, đây là sinh linh quỷ dị sinh ra ở tiên đảo, khi Lý Lân lợi dụng Tiên Thiên thuần dương cương khí cùng với Nguyên Linh Châu mà ngưng tụ ra. Hiện tại còn chưa ngưng tụ ra thân thể, nhưng Lý Lân tin tưởng, chỉ cần tìm được máu huyết linh thú cao giai, tuyệt đối có thể làm cho kim long biến từ năng lượng thể thành nhục thể chân chính. Ba con kim long này, bình thường vẫn yên lặng trong đan điển phun ra nuốt vào cương khí, giúp huyền công của Lý Lân vận chuyển nhanh hơn mấy lần, cũng giống như là cộng sinh giữa hai loài.

Oàm…

Thần long màu vàng há mồm nuốt lấy thần hồn đần độn của Thập trưởng lão vào bụng. Sở dĩ làm như vậy là vì Lý Lân không hi vọng Thập trưởng lão khôi phục thần trí mà tự bạo giống như Thập tam trưởng lão. Thiệt thòi một lần là đủ rồi, Lý Lân sẽ không để chịu đau khổ lần thứ hai giống nhau.

Sau đó Lý Lân gọi Hắc Giao đang ngủ say trong không gian Lục Mang Tinh, con man thú có được huyết mạch long tộc thượng cổ này, sau khi cắn nuốt cao thủ thì trí tuệ đã tăng trưởng rất nhiều, hiện tại trí lực đã cao bằng bốn năm tuổi rồi, nghe hiểu lời Lý Lân cũng không quá khó khăn. Sau khi Lý Lân triệu hoán ra, Hắc Giao há mồm nuốt lấy thân thể Thập trưởng lão, đây chính là thân thể Võ Hoàng tam phẩm đỉnh phong, ẩn chứa đại lượng tinh khí cực kỳ tinh thuần.

Ùng ùng…

Không gian nhỏ lại chấn động, trên mặt Lý Lân lộ ra tàn nhẫn, phóng thần thức ra tra xét, liền thấy Bát trưởng lão với đầu tóc bạc chật vật vọt về phía này.

- Lão ta làm thế nào mà xác định được nơi ta đứng?

Dù cách mấy đạo không gian loạn lưu, Lý Lân phát hiện Bát trưởng lão gần như theo đường thằng mà bay về nơi hắn ẩn thân, điều này đủ nói rõ, dù là trong không gian loạn lưu thì Bát trưởng lão cũng có thể nắm bắt phương hướng chính xác.

- Một khi đã như vậy, lão tử sẽ chuẩn bị cho ngươi một phần đại lễ!

Lý Lân cười lạnh nói, hai tay huy động, lực lượng Lục Mang Tinh màu lam ngưng tụ thành một quả cầu năng lượng, sau đó, được Lý Lân thúc dục, quả cầu năng lượng này điên cuồng hấp thu không gian loạn lưu xung quanh. Không gian loạn lưu cực kỳ khủng bố trong mắt người khác nhưng lại giống như nghé con ngoan ngoãn dưới sự điều khiển của Lý Lân, rất là nghe lời.

Một mặt khác, vẻ mặt phẫn nộ của Bát trưởng lão bị thay thế bởi chua xót khổ sở, vào trong không gian loạn lưu, Võ Hoàng lục phẩm đỉnh phong cũng có thể bị nguy hiểm, bọn họ chỉ dùng chân khí tự thân mà chống lại không gian loạn lưu xé rách, chỉ khi đạt tới Võ Hoàng hậu kỳ, lĩnh ngộ được lĩnh vực mới có thể đối kháng không gian loạn lưu này. Đương nhiên, khi đột phá tới Võ Tôn, trong cơ thể tự thành thế giới, dù gặp phải không gian phong bạo cũng sẽ không có nguy hiểm gì. Dù lão có bí pháp truy tung Lý Lân, nhưng cứ tiếp tục như vậy, kẻ đầu tiên không nhịn được chính là lão.

- Cái tên ác tặc đáng chết kia, có gan thì đừng trốn!

Bát trưởng lão lớn tiếng mắng, đuổi theo lâu như thế, lão đã đụng phải không ít không gian loạn lưu, làm cho chân khí của lão tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng. Sở dĩ chưa buông bỏ là vì lão còn cho rằng Lý Lân cũng tiêu hao giống như lão, hơn nữa, cảnh giới võ đạo của Lý Lân đã lộ ra không ít khi chiến đấu, rất có khả năng là đối phương không có cảnh giới cao hơn Bát trưởng lão, cũng chứng mình chân khí của đối phương không hùng hậu bằng mình, bởi vậy, nếu tiếp tục tiêu hao thì khi chiến đấu kẻ thắng lợi cuối cùng nhất định là mình.

- Ồ!? Tiểu tử kia dừng lại rồi? Chẳng lẽ hắn đã bó tay rồi!?

Vốn đã sắp thỏa hiệp bỏ qua, nhưng thấy Lý Lân ngừng lại thì lửa nóng trong lòng Bát trưởng lão lại bùng lên. Theo ý lão, bắt được hoặc giết chết Lý Lân chẳng những có thể báo thù cho Thập Tam trưởng lão, còn có thể để kẻ cầm quyền đương thời của gia tộc Tây Môn thấy rõ sự lợi hại của mình. Một lão quái vật như lão không suy nghĩ đột phá cảnh giới võ đạo, lại đi tính toán tới làm thế nào để biểu hiện mình, khó trách cảnh giới võ đạo của lão thủy chung vẫn kẹt tại Võ Hoàng lục phẩm đỉnh phong.

Đánh nát một phiến không gian loạn lưu, Bát trưởng lão thấy được không gian phía trước của một vòng tròn màu lam đang tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, mà không gian loạn lưu xung quanh giống như là bách điểu triều phụng, yên bình bay xung quanh.

- Bảo bối không gian, không nghĩ tới tên này lại có linh bảo không gian trong người, khó trách có thể kiên trì trong không gian loạn lưu lâu như thế.

Trên mặt nghiêm nghị của Bát trưởng lão lộ ra vui mừng, ở trên đại lục Thương Long, linh bảo rất thông thường, nhưng đa phần là loại hình công kích, loại hình không gian trân quý hơn rất nhiều. Hơn nữa, vòng tròn màu lam phát ra ánh sáng lóng láng rõ ràng không tầm thường, ít nhất linh bảo này cũng thuộc cao cấp.

Phóng thần thức tra xét, không cảm nhận được nguy hiểm, Bát trưởng lão lộ vẻ tham lam bắt lấy vòng tròng màu lam.

Ôngggg….

Vòng tròn màu lam đột nhiên phóng to, dưới vẻ mặt hoảng sợ của Bát trưởng lão, một luồng không gian phong bạo lớn gấp trăm lần so với cái lão gặp lần trước, đột nhiên bộc phát ra, trong nháy mắt đã bao phủ lấy Bát trưởng lão. Áo giáp chân khí của Bát trưởng lão vừa chạm vào liền lập tức vỡ tan, thân thể vô cùng cường hãn thật sự không đáng xem đối với sát khí khôn cùng do không gian phong bạo tạo ra.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, dù cách không gian loạn lưu nhưng vẫn rõ ràng truyền vào tai Lý Lân.

- Lão già này, là do ngươi gieo gió gặp bão!

Lý Lân hơi chút mỉm cười, xoay người bay về nơi Bát trưởng lão ẩn núp.

Ôngggg….

Trong hư không xuất hiện vô số xiềng xích pháp tắc màu đen, nháy mắt đã làm cho không gian do Lý Lân chưởng khống như bị hãm vào vũng bùn, khó mà di động.

- Hư không trận văn, khốn kiếp!

Sắc mặt Lý Lân lộ ra ngưng trọng, hắn liền hóa giải phiến không gian nhỏ này, thúc dục lực lượng Lục Mang Tinh dung nhập vào trong không gian loạn lưu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.