Lâm Vũ Vi lắc đầu, vừa muốn cự tuyệt. Một tiếng hét thảm truyền đến, làm cho mọi người không tự giác nhìn sang.
- Đan điền của ta, đan điền của ta bị phế rồi! Đáng chết, ngươi rốt cuộc là ai?
Tuy thực lực Mao Kỳ chỉ có Thất Phẩm Võ Vương, nhưng Lãnh Băng cũng trọng thương, hơn nữa kinh mạch đứt đoạn, thực lực phát huy ra còn không bằng Mao Kỳ. Nhưng dù sao thực lực của cô vượt xa Mao Kỳ, một khi liều mạng, Mao Kỳ căn bản không dám tới gần. Đó cũng là nguyên nhân vì sao Mao Kỳ chiếm cứ thượng phong lại thủy chung đánh kéo dài.
Đáng tiếc, ngay khi Lãnh Băng kiên trì không nổi nữa, lực công kích giảm mạnh, một thân ảnh khiến cô cực kỳ hưng phấn xuất hiện, chỉ một quyền, chẳng những làm vỡ nát áo giáp chân khí của Mao Kỳ, còn đánh nát đan điền của gã, hoàn toàn phế đi võ đạo của gã.
- Triệu huynh đệ! Huynh ra rồi!
Thần sắc Trương Thanh mừng rỡ. Tần Nguyên ở đối diện sắc mặt lại đại biến, đột nhiên búng tay phát ra tiếng với hư không. Một hư ảnh phá vỡ không gian xuất hiện ở bên cạnh Tần Nguyên.
- Thiếu chủ, xảy ra chuyện gì?
Lão giả thân thiết đầy mặt nói với Tần Nguyên.
- Tộc lão, giải quyết hắn!
Sắc mặt Tần Nguyên rất lạnh, Lý Lân đột nhiên xuất hiện làm cho gã trở tay không kịp. Nhưng may mắn bên cạnh gã có cao thủ đi theo, nếu không khi nháy mắt phát hiện Lý Lân gã sớm đã xoay người đào tẩu.
- Vâng, thiếu chủ!
Lão giả không nói hai lời, một đại thủ ấn chân khí đánh về phía Lý Lân, trong suy nghĩ của lão, người tranh đấu với thiếu chủ thì có bao nhiêu năng lực chứ. Lão giả là cao thủ Võ Hoàng chân chính, diệt sát kẻ như vậy thì chẳng phải đơn giản như nghiền chết một con kiến sao.
Ánh mắt Lý Lân bình thản, cả người không tránh nghênh đón đại thủ ấn chân khí đánh tới. Trước khi đại thủ ấn chân khí vừa đến thân thể, đột nhiên Lý Lân giơ lên hai tay, trực tiếp bắt lấy bàn tay to chân khí đánh tới từ hư không.
- Lão bất tử có thể đi chết rồi!
Một tiếng hổ gầm vô hình, bàn tay to chân khí tựa như thực chất bị Lý Lân quăng lên. Lão giả thúc giục đại thủ ấn chân khí ở trong kinh hãi bị Lý Lân bạo lực áp chế.
Rắc một tiếng, hai tay Lý Lân chuẩn xác bắt lấy cổ lão giả, hơi dùng sức đã lấy đi sinh mệnh lão già kia. Bộ dạng vân đạm phong khinh chấn động mọi người.
- Không thể nào!
Mặt Tần Nguyên hiện lên vẻ không thể tin được, lão giả chính là cao thủ trong gia tộc hắn, thực lực khoảng Võ Hoàng tứ phẩm đỉnh. Thực lực Lý Lân cho dù mạnh cũng không thể nào là đối thủ của co thủ Võ Hoàng tứ phẩm đỉnh, tất cả chuyện điên cuồng này làm người khác khó có thể tin được.
- Triệu huynh, ngươi đã ra!
Trên khuôn mặt lạnh lẽo của Lãnh Băng hiên lên chút xúc động được sống sót sau tai nạn. Cho dù tính tình nàng lạnh như băng, nhưng cũng không phải thực sự coi khinh sinh tử. Hiện tại có người cứu nàng một mạng, trong lòng tự nhiên dâng lên cảm kích vô hạn.
- May mà đuổi kịp, nếu không sẽ khiến tiểu nhân này đắc ý rồi!
Lý Lân lạnh lùng nhìn Tần Nguyên, ánh mắt kia giống như nhìn một xác chết.
- Trốn!
Tần Nguyên nháy mắt hiểu được tình cảnh của chính mình, không chút nghĩ ngợi, quay đầu bỏ chạy.
- Hiện tại muốn chạy, đã muốn!
Lý Lân hừ lạnh một tiếng, tay phải đột nhiên đánh ra một chưởng, chân khí tuôn trào ngưng tụ thành chưởng, đánh về phía Tần Nguyên. Vừa mới rồi, hắn còn vênh váo, ngông cuồng, bây giờ giống như con muỗi bị Lý Lân đập xuống đất.
- Hả?
Lý Lân biến sắc, cả người giống như thuấn di, xuất hiện trước hố sâu mà Tần Nguyên bị đập xuống.
- Thế thân phù, không ngờ Tần Nguyên này còn có thứ tốt như vậy!
Nhìn một tấm ngọc phù phong cách cổ xưa vỡ vụn trong hố lớn, trên mặt Lý Lân hiện lên chút kinh ngạc. Thế thân phù, tên như ý nghĩa, tại thời điểm nguy hiểm có thể cứu chủ nhân một mạng, là một loại phù triện cao cấp, không phải Luyện kỳ sư hậu kỳ Võ Hoàng không thể luyện chế. Hơn nữa thời điểm phù triện vỡ vụn còn có thể truyền tống chủ nhân đi, chính là bảo vật bảo mệnh tốt nhất.
- Đáng tiếc, để cho tên tiểu nhân kia chạy thoát rồi.
Lý Lân không có đuổi theo, ba người phía sau thương thế không nhẹ, mình rời đi dễ sinh ra nguy hiểm. Nhưng lại không công tiện nghi tên tiểu tặc Tần Nguyên kia.
- Triệu huynh, ngươi không có việc gì thật tốt quá. May mà ngươi đuổi tới đúng lúc, nếu không ba người ta nhất định chết chắc!
Trương Thanh khập khiễng đi tới, trên mặt tràn đầy vẻ cảm kích.
- Ngươi nói gì vậy. Dựa vào giao tình của ngươi và ta, đây đều là chuyện nên làm!
Lý Lân cười cười, vẫy tay đánh tới một tinh khí sinh mệnh, làm cho mập mạp uể oải nhanh chóng khôi phục lại tinh thần.
- Loại phương pháp này, Triệu huynh đột phá cảnh giới Võ Hoàng?
Trương Thanh vẻ mặt sửng sốt, khiếp sợ hỏi.
- Ở trong tiểu thế giới may mắn gặp được chỗ tốt, đột phá bức tường cản trở võ đạo!
Lý Lân cười cười, một chút cũng không nói toạc ra. Nhận thức Chiến công tử cùng yêu nghiệt Vệ Thanh Tuyền, những thành tựu ấy Lý Lân thật sự không có gì có thể nói.
- Thảo nào ngươi có thể giết chết lão già Tần Nguyên mới tới. Ngươi thành thật khai ra, thực lực ngươi bây giờ đến trình độ nào rồi?
Trương Thanh tò mò hỏi. Không đột phá Võ Hoàng đã có thể thoải mái giết chết cao thủ Võ Hoàng, hiện tại hắn đã đột phá, trời mới biết thực lực của hắn đạt đến trình độ nào.
- Dưới hậu kỳ Võ Hoàng đều có thể giết!
Vẻ mặt Lý Lân dần dần lãnh khốc, nói.
Ba người Trương Thanh hít một hơi lạnh.
- Không phải người!
- Quái vật!
- Biến thái!
Ba người cho ra ba cái đánh giá khác nhau, Lý Lân sờ sờ cái mũi, chỉ có cười khổ. Đối với tính thật thà của ba người này, Lý Lân coi như là thật lòng kết giao.
- Đúng rồi Triệu huynh, chúng ta ở trong di tích may mắn phá được cấm chế của một tòa tiểu điện, đã lấy được mấy viên đan dược thượng cổ còn sót lại. Trong này có Đạo Hạnh đan bốn viên, Cảnh Giới đan hơn mười viên, tuy ngươi không cần Cảnh Giới đan, nhưng những đan dược này vừa vặn cho bốn người chúng ta mỗi người một viên!
Lãnh Băng nói xong, từ trong túi không gian lấy ra một bình ngọc lớn bằng nắm tay, ném cho Lý Lân.
- Đạo Hạnh đan!
Lý Lân không nhiều lời nữa, đây chính là đan dược ngũ phẩm, có được sức mạnh to lớn khó tin. Đừng xem Lý Lân hiện tại không có nguy cơ về cảnh giới, thậm chí còn cần áp chế cảnh giới để bình phục chân khí mênh mông trong cơ thể, nhưng dù là ai cũng không cách nào cam đoan bản thân trong tương lai sẽ không bị mắc kẹt tại bình cảnh? Mà đến khi đó, giá trị của Đạo Hạnh đan này có thể nói là khủng bố.
- Vô công bất thụ lộc, nếu tiếp nhận mấy thứ này của các ngươi rồi, cũng nên làm một chút chuyện. Bây giờ cách thời điểm ngoại viện mở ra còn một đoạn thời gian, ta hộ pháp cho các ngươi, để cho thực lực các ngươi tiến thêm một bước!
Lý Lân nghĩ nghĩ, chỉ có như thế mới có thể thực sự giúp được ba người.
- Thật sự? Thật quá tốt!
Vui mừng nhất phải kể đến Trương Thanh. Mập mạp là tán tu, cho dù lấy được một viên Đạo Hạnh đan, không có người hộ pháp cũng có chút nguy hiểm. Huống chi Tần Nguyên đã chạy, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Hắn có thể thoải mái mời tới cao thủ cấp Võ Hoàng, đối phó với những người khác có lẽ không được, nhưng đối phó với mình thì rất dễ dàng. Mập mạp hiểu rất rõ, viên Đạo Hạnh đàn này lấy được phải dùng liền. Thất phu vô tội, hoài bích có tôi, đạo lý này ở giới tu luyện có thể nói là đúng ở mọi nơi.
- Đi thôi, trước tiên rời đi đã. Tần Nguyên có thể nghĩ tới, những người khác không hẳn là không có tâm tư này.
Lý Lân đi tới, nhẹ nhàng ôm Lãnh Băng lên.
Trên mặt đẹp của Lãnh Băng hiện lên chút đỏ bừng hiếm thấy, trong đôi mắt lại càng có tia bối rối không che dấu được.
- Triệu đại ca, ngươi đây là chiếm tiện nghi của Lãnh tỷ tỷ a!
Lâm Vũ Vi cười tủm tỉm như tiểu hồ ly.
- Nữ nhân giang hồ còn so đo nhiều như vậy làm gì, nếu không ngươi tới cõng!
Lý Lân liếc nàng một cái, tức giận nói.
- Người ta cũng không dám quấy rầy một vài người anh hùng cứu mỹ nhân! Hắc hắc, chỉ không biết Lãnh đại mỹ nhân có động tâm hay không!
Lâm Vũ Vi trêu đùa.
- Tiểu nha đầu, ngứa đòn!
Lãnh Băng cực kỳ xấu hổ, cho dù tính cách nàng lạnh lùng nhưng vẫn chỉ là một đại cô nương, bị người trêu chọc như vậy làm sao lại không thẹn thùng.
Lâm Vũ Vi vui đùa ầm ĩ ngược lại khiến mọi người thả lỏng thần kinh một chút. Đoàn người xông vào bên trong sơn mạch Ma Thú, tránh đi nơi khí tức khủng bố kia. Ở trong một tòa đồi núi, chọn lấy một động thiên nhiên rộng rãi làm động phủ tạm thời.
- Ở nơi này đi! Lãnh Băng cùng Trương Thanh khôi phục vết thương, tiểu ma nữ ngươi dùng Đạo Hạnh đan trước đi!
Lý Lân liếc nhìn Lâm Vũ Vi bởi vì bị gọi là tiểu ma nữ mà vẻ mặt khó chịu, nói.
Lãnh Băng gật đầu, hiện tại thương thế của nàng có chút nặng, quả thật không thích hợp dùng loại dược hung hãn như Đạo Hạnh đan. Trương Thanh càng không có ý kiến, nhưng mà trong lòng hắn có chút kích động, Đạo Hạnh đan trong truyền thuyết đó! Cũng không biết sau khi mình dùng nó có thể đột phá tới cảnh giới nào.
Đoàn người dừng lại ở chỗ này, một mặt Lý Lân vì ba người hộ pháp, một mặt là làm quen với chân khí tăng vọt trong cơ thể mình. Trong nháy mắt, hai mươi ngày trôi qua, cách thời điểm ngoại viện Thần Ma học viện mở không đến mười ngày. Lý Lân đã có thể thuần thục Tiên Thiên thuần dương cương khí trong cơ thể, sức chiến đấu lại tăng thêm ba thành so với trước kia. Nếu lại có một hồi đại chiến nữa, Lý Lân lại có thể đột phá Võ Hoàng tam phẩm đỉnh, thực lực lại một lần nữa tiến nhanh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]