Chương trước
Chương sau
Hơi thở thật kỳ lạ, có một chút giống như lực không gian bản nguyên, nhưng lại có chỗ khác nhau rất lớn.

Chiến công tử cảm nhận được chân khí màu lam trên người của Lý Lân, thần sắc trên mặt có chút tò mò.

Ầm, ầm, ầm!

Lý Lân đột nhiên tạm dừng, hắn xoay người bổ ra mấy đường đao nhọn sáng loang loáng đánh lui mấy bóng đen đang truy kích tiện đà tiếp tục bỏ chạy về phía cửa ra, hắn đã xác định quyết tâm nhanh chóng vượt qua quan ải, tuyệt đối không uống những thứ lằng nhằng dây dưa này nữa.

- Người này chỉ sợ rằng trên người có bí mật rất lớn, tuyệt đối không thể để cho hắn thông qua khảo nghiệm dễ dàng như thế được.

Chiến công tử nhìn vào nội tại, tuy rằng gã tán thưởng chiến lực của Lý Lân nhưng như thế không có nghĩa là gã có thể dễ dàng tha thứ để cho Lý Lân cùng với gã tranh đoạt bản nguyên tiểu thế giới này, đây là một vùng tạo hóa tiên duyên khó được, Chiến công tử trong tình thế bắt buộc, gã đương nhiên không nghĩ tới thời điểm cuối cùng Lý Lân xuất hiện ngoài ý muốn.

Thời điểm Chiến công tử dùng thần thức quét về phía Vệ Thanh Tuyền, trên mặt gã hiện lên một nụ cười bỡn cợt.

- Tiểu tử, lần này thật là tiện cho ngươi. đọc truyện mới nhất tại luongsonbac.com

Tiếp theo hai tay Chiến công tử vũ động, một vầng sáng hồng nhạt phát sinh từ trong hai bàn tay của gã thong thả biến hóa. Bên trong trận pháp trong nháy mắt phát sinh biến hóa lại càng nhanh hơn.

- Bản công tử đảo loạn trận pháp, hiện tại trong nội bộ đã loạn thành một đoàn rồi, cho dù là ngươi có bí pháp có thể thông qua thì lần này cũng chỉ có khốn cùng ở trong đó.

Chiến công tử nhẹ nhàng thở ra, trên mặt gã lộ ra một chút thần sắc thả lỏng, chỉ còn lại có một trạm kiểm soát cuối cùng này thôi, nhìn lên trên bình đài chỉ còn lại một bộ xương khô trong lòng Chiến công tử không có một chút nào lơi lỏng, có thể xông qua hồng trần để luyện tâm đại trận không có ai có thể là một nhân vật đơn giản, nhưng mà những người này lại phải chết ở chỗ này. Cái tiểu thế giới từ cổ chí kim truyền thừa xuống đến nay vẫn không bị người luyện hóa, điều này nói lên cửa ải cuối cùng này so với mấy cửa ải phía trước còn hung hiểm hơn rất nhiều, mười trượng cuối cùng này chỉ sợ mới thật là con đường tử vong. Gã sở dĩ đã tiêu phí đại lực khí để đảo loạn luyện tâm đại trận chẳng qua là hy vọng Vệ Thanh Tuyền cùng với Lý Lân không thể xông ra tạo thành ảnh hưởng, huống chi Chiến công tử cũng có một chút bí mật, gã cũng không muốn để người khác biết.

Trong luyện tâm đại trận, ngay tại thời điểm Chiến công tử quan sát Lý Lân thì gã thấy Lý Lân có một tia vi diệu cảm ứng, chỉ có điều loại cảm ứng này đã bị sương mù hồng nhạt áp chế nên cảm giác rất là mơ hồ, Lý Lân tuy rằng có hồ nghi nhưng lại không có thời gian dừng lại, mấy bóng đen phía sau sớm đã rút đi, Ngao Vô Tình, Tần Tuyết Lân, một đám người có tướng mạo thần thú, một đám hóa thành một đoàn sắc đen thui, những thần sắc hư ảo mơ hồ đó đang truy kích Lý Lân. Điều trọng yếu nhất là những hắc ảnh này tốc độ cực nhanh, lực công kích cũng khủng bố phi thường, nếu Lý Lân mà không có lực lượng Lục Mang Tinh không ngừng bỏ chạy thì thật sự có khả năng đã bị sáu cái bóng đen mơ hồ này vây quanh mà giết chết rồi.

- Chết tiệt, trong luyện tâm đại trận này quả nhiên còn có sinh linh còn sống, Thiên Huyễn ma nhện ở phía trước cùng với những bóng đen chưa rõ căn nguyên hiện tại rõ ràng là những sinh linh đang còn sống, cũng không biết rằng nều trừ bỏ những thứ này thì có còn những thứ khác nữa hay không?

Lý Lân âm thầm kêu khổ, sáu bóng đen này giống như là những linh hồn trong truyền thuyết, không những có thể làm mê hoặc lòng người mà lại còn có thể làm tổn hại to lớn đến vũ lực phòng hộ của họ, loại năng lực này thật là phiền toái nhất là đối với Lý Lân loại lực lượng này lại lớn hơn, đối với thần thông võ giả mà nói lại càng phải chịu thiệt không nhỏ.

Một tiếng ầm vang, Lý Lân biến sắc, hắn phát hiện ra là thân thể mình đã xông vào trong một biển lôi hồng nhạt, không sai, chính là một biển lôi hồng nhạt.

Thiên địa thần lôi trên cơ bản đều là có màu tím, màu trắng thì cũng có nhưng mà lôi điện màu hồng nhạt này thì là lần đầu tiên Lý Lân nhìn thấy, không đợi cho hắn kịp phản ứng, sáu đạo thân ảnh truy kích phía sau cũng đồng dạng vọt tiến vào.

Ông!

Một cổ khí mê hoặc từ phía trước truyền đến, vài đạo lôi điện màu hồng nhạt hình thành, những hình nhân thong thả đứng ra chặn đường đi của Lý Lân

- Đây là cái quỷ quái gì vậy?

Thần sắc của Lý Lân biến đổi, hiện tại tình cảnh của hắn đang cực kỳ bất ổn. Hiện tại có thể nói là, phía trước thì có cường địch mà phía sau thì có truy binh.

- Liều mạng thôi!

Lý Lân cắn chặt răng, thanh long đao trong tay vung lên, văng vẳng có tiểng Rồng gầm kèm theo ánh đao mãnh liệt quét ngang ở phía trước chặn ngang đường số hình nhân lôi điện kia.

Một tiếng thở phù phù phát ra, những sinh vật lôi điện uy phong lẫm lẫm này thế nhưng lại theo tiếng mà tan ra, hóa ra thành đầy trời lôi điện màu hồng nhạt.

- Ô? Thật là tốt mã dẻ cùi.

Thần sắc Lý Lân trở lại vui vẻ, hắn bất chấp tất cả tiếp tục tìm tòi nghiên cứu, đột nhiên hắn nhảy vào phía bên trong đầy trời lôi điện đã bị đập nát, bỏ chạy về hướng xa xa.

Ê, ê!

Một loại cảm giác tê dại mơ hồ theo tứ chi bách hài xâm nhập vào thân thể Lý Lân, nhưng Lý Lân cũng không để ý, điện giật cũng vốn là cảm giác này, hơn nữa loại tê dại này có chút hơi yếu nên căn bản cũng không tạo thành được ảnh hưởng quá lớn đối với Lý Lân.

- Đều chết đi!

Một tiếng thét nhõng nhẽo từ trong biển lôi phía trước truyền đến, một đường dò rỉ dữ dội, một đôi chân ngọc trần trụi, một hình bóng xinh đẹp từ trong biển lôi hồng nhạt tung hoành xông sát.

- Vệ Thanh Tuyền, không nghĩ rằng nàng cũng đang bị vây ở nơi này.

Thần sắc Lý Lân biến đổi, hắn không nghĩ tới đang trong huyễn cảnh vô biên này mà lại gặp nàng, thật trùng hợp không ngờ vẫn đang còn có người âm thầm thao túng.

Lý Lân đột nhiên nghĩ tới từ trước đến nay xem như có như không kiểu dò sét này, hơn nữa một loại áp lực không hiểu được xuất hiện ở trong lòng, cũng giống như không gian hình thành luyện tâm đại trận đã không giống với trước kia, mà làm sao mà nó không giống thì Lý Lân cũng không thể nào nói ra được.

Vèo vèo!

Ba bóng đen xung sát qua lại, Lý Lân chém ra một đao, ngọn đao mãnh liệt chém về phía một đạo hắc ảnh ở phía trước.

Một tiếng xì xì phát ra, đạo hắc ảnh kia phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, cái thân thể hư ảo trong nháy mắt một phân thành hai, chỉ trong ngắn ngủn mấy hơi thở đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa.

Đột nhiên một biến cố làm cho Lý Lân hoảng sợ, nguyên bản bóng đen hung hãn không sợ chết kia đột nhiên dừng lại biến thành do dự, giống như Lý Lân đột nhiên phát ra một kích kia, cảm thấy một nỗi sợ hãi không nói nên lời.

- Đây là có chuyện gì? Uy lực của một đao vừa rồi so với trước hình như mạnh hơn rất nhiều.

Lý Lân hơi hơi mơ màng giơ lên thanh long đao, nửa thanh tàn đao trong trẻo như nước, trên chuôi đao con mắt rồng vẫn như cũ lộ ra trạng thái nữa khép nửa mở, hắn cảm thấy đặc thù một đao vừa rồi cùng với thanh long đao của hắn là không có quan hệ gì.

- Tại sao có thể như vậy được? Phải thử lại một lần nữa.

Thần sắc của Lý Lân vừa động, hắn lại hướng về một cái ảo ảnh mà phát động công kích.

Lại xì xì một tiếng, ánh đao hiện lên thế nhưng lại chém rụng nửa bàn tay của ảo ảnh, phải biết răng một kích nảy Lý Lân sử dụng lực lượng không mạnh, còn đối với bóng đen vô hình kia thì cũng có được thực lực Võ Hoàng trung kỳ, thủ đoạn công kích thậm chí so với Lý Lân là cũng không yếu hơn bao nhiêu.

A!

Một tiếng hét thảm thiết vang lên, ảo ảnh hình nhân vừa mất đi nửa bàn tay mãnh liệt lui về bờ biển màu hồng nhạt, nó có vẻ như cực kỳ kiêng kỵ đối với Lý Lân, nhất thời không giám tiếp tục công kích vượt qua cảm giám bảo sư, bốn bóng đen còn lại cũng không tiếp tục công kích nữa mà lại gắt gao nhỉn Lý Lân chằm chằm, những dao động mơ hồ này bảo cho Lý Lân biết rằng, mấy cái hư ảnh kia không biết đã có cái quỷ quái gì mà lại làm cho nó kiêng kỵ Lý Lân như thế.

Lý Lân cũng không nói gì, hắn thúc giục chân khí từ trên thanh long đao hình thành mũi đao, hắn cho thức thần của hắn xâm nhập vào trong mũi đao cẩn thận quan sát, Lý Lân kinh ngạc nhìn về biển nước mắt màu hồng nhạt ở phía sau.

Không nghĩ tới, dĩ nhiên là lực lượng lôi điện màu hồng nhạt này chỉ là khi công kích bị lây dính một chút vậy mà còn có uy lực như vậy, thế mà nếu hấp thu nhiều một chút đối phó với những hư ảnh này thì thật là đơn giản.

Nghĩ đến đây Lý Lân hung hăng trừng mắt nhìn mấy đạo hư ảnh, hắn liếc mắt một cái cả người nhanh chóng phóng về phía lôi hải màu hồng nhạt kia, phải nói đây là chỗ mà lôi điện nồng đậm nhất, không thể nghi ngờ chính là nơi mà Vệ Thanh Tuyền đã giết hình nhân lôi điện. Lý Lân biết là vừa rồi mình chỉ có dính một chút thôi mà còn có uy lực như thế, nếu mà cắn nuốt được nhiều hơn đối phó với nhứng hư ảnh này sẽ càng đơn giản, Lý Lân cũng không tin là không biết đã vận hành bao nhiêu năm trong cổ trận mà chỉ có mấy đạo thân ảnh này, nếu như ở phía trước mà có xuất hiện thêm mấy hư ảnh nữa chỉ sợ vấn đề chạy trốn của Lý Lân cũng sẽ không mấy dễ dàng.

- Là ngươi? Làm sao mà ngươi lại đến nơi này?

Vừa bước vào trong tầng mây lôi hải, đang đại sát tứ phương Vệ Thanh Tuyền đột nhiên quay đầu lại, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.