Chương trước
Chương sau
Hôm đó, lời đồn đầu tiên nhanh chóng truyền ra khắp Thiên Đế thành, có người cầm lệnh bài giả của Thần Ma học viện, còn cực kỳ kiêu ngạo đả thương chấp sự của Thần Ma học viện. Đại chấp sự của học viện đã lên tiếng, truy bắt kẻ to gan này. Theo lời đồn, một hình ảnh thiếu niên có tượng mạo anh vĩ cũng truyền khắp Thiên Đế thành.

- Một trong mười đại thiếu niên trong Thiên Đế thành, Tây Môn Thụy công tử cũng đã lên tiếng, ai tìm được thiếu niên này sẽ thưởng một ngàn tinh thạch thượng phẩm, giết chết hắn thì thưởng một vạn tinh thạch thượng phẩm.

Treo thưởng như thế đủ để cho một tên tán tu mua được một phần sản nghiệp kha khá trong Thiên Đế thành rồi. Trong lúc nhất thời, trăm vạn cao thủ tán tu toàn bộ Thiên Đế thành đều hoạt động, tìm kiếm Lý Lân khắp nơi.

Cùng lúc đó, tại trong một tiểu viện xa hoa ở trung tâm Thiên Đế thành, một thanh niên công tử vào áo võ sĩ màu trắng xem tin tức trong tay, trên mắt lộ vẻ hứng thú.

- Thiếu gia chủ! Ngài nhận thức người này!

Một tên lão bộc mất một tay cung kính nói.

- Không biết, nhưng người này có thể tùy ý bắt lấy Tây Môn Thụy, thực lực e rằng đã vượt qua bảng tinh anh. Bản công tử vừa nhìn liền thích, thật sự có hứng thú so chiêu với người này.

Công tử áo trắng hứng thú nói.

- Người này đoạt lấy cơ duyên của Tây Môn gia tộc, sợ rằng sau này không sống tốt. Tây Mông gia tộc có quan hệ không kém trong Thần Ma học viện, luôn càn rỡ ngang ngược tại trong Thiên Đế thành, e rằng thiếu niên này chưa chắc có cơ hội sống sót mà giao thủ với thiếu chủ.

Trong mắt lão bộc lộ ra tinh mang, lão biết ngoại viện Thần Ma học viện sắp mở viện cùng đại bỉ, thiên kiêu đệ tử nội viện đều ra ngoài lịch lãm, chuẩn bị cho trận đại bỉ này. Thiếu chủ nhà mình trở về trước tiên, trong khoảng thời gian này thật sự nhàm chán.

- Không sao! Tây Môn gia tộc ỷ vào gia tộc có một vị làm trưởng lão nội viện trong Thần Ma học viện, người khác sợ chúng chứ bản công tử thì không. Phúc bá, ngươi điều tra tung tích thiếu niên này đi, bản công tử hi vọng đánh với một trận trước khi bọn quái vật kia quay về.

- Vâng!

Phúc bá gật đầu, thiếu chủ nhà mình là võ si, nhưng ánh mắt nhìn người lại cực chuẩn, nếu đã nói người thiếu niên này có thể đánh với thiếu chủ một trận, vậy đủ nói đối phương không đơn giản.

Một tòa tửu lâu cách lầu chấp sự không xa, Lý Lân đã thay hình đổi dạng, có chút im lặng mà nhìn tên mập Trương Thanh trước mắt.

- Mập à! Ngươi không cần đạp chân vào vũng nước bùn này!

- Lý huynh, ngươi nghĩ là ta muốn sao! Ta cũng không nghĩ tới Tây Môn gia lại vì Tây Môn Thụy bị đánh mà ra mặt. Ta cứu ngươi đã liên lụy vào rồi, muốn thoát ra cũng không có khả năng.

Tên mập đau khổ nói, trong lòng thầm mắng mình xen vào việc của ngươi khác. Tuy thế lực của gia tộc Tây Môn không xưng là bá chủ Thiên Đế thành, nhưng tuyệt đối cũng được xem là thế lực nhất lưu, trong tộc có rất nhiều cao thủ đảm nhiệm chức vụ trong Thần Ma học viện. Thế lực như vậy thì một tên tán tu như Trương Thành không thể trêu nổi.

Lý Lân nhún nhún vai, cũng không quá mức để ý. Cái tên đại chấp sự nổi giận mà đến kia cũng chỉ có thực lực Võ Hoàng lục phẩm, cho dù chính diện giao phong thì Lý Lân cũng chưa chắc sọ lão.

- Lý huynh, hiện tại không nên ở lại Thiên Đế thành rồi, không biết Lý huynh có nguyện ý theo tiểu đệ rời thành không?

Buồn bực một lúc, tên mập lộ ra thần sắc do dự hỏi.

- Đi đâu?

Lý Lân tò mò hỏi, tên mập này chịu nguy hiểm như thế, không có khả năng không cần gì.

- Ta biết bên cạnh Ma Thú Sơn Mạch xuất hiện động phủ của cao thủ Võ tôn, rất nhiều tán tu đều tiến tới thám hiểm. Tiểu đệ cũng đã tìm một số người, nhưng vẫn cảm thấy thực lực không được mạnh lắm. Lý huynh có thể đưa tay liền bắt giữ được Tây Môn Thụy, thực lực cao cường, đúng là lựa chọn tốt nhất.

Dù tên mập này không nhìn thấy Lý Lân ra tay, nhưng Lý Lân có thể đả thương Tây Môn Thụy trong lầu chấp sự mà có thể toàn thân trở ra, phần này cũng đã đủ làm cho tên mập tương đối kính trọng.

- Động phủ thượng cổ? Trong Thiên Đế thành có rất đông tán tu, chúng ta có tư cách chia một chén canh sao?

Trên đoạn đường này, Lý Lân đã nhìn thấy không cao thủ Hoàng cấp đi lại, có vài người Lý Lân cũng không dám tùy tiện trêu chọc. Tại mảnh địa vực này, dù là động phủ cao thủ Tôn cấp xuất hiện thì cũng đến phiên những tán tu không có thế lực như bọn họ.

- Lý huynh còn không biết, động phủ thượng cổ này chính là động phủ Võ tôn đỉnh phong, cấm chế bên trong rất mạnh, hợn nữa xuất hiện vô cùng quỷ dị. Hiện tại rất ít người biết tình huống bên trong, tiểu đệ cũng có chút cơ duyên mà biết được vài tin tức. Nếu Lý huynh không có hứng thú, tiểu đệ cũng không miễn cưỡng.

Tên mập có chút thất vọng nói.

Lý Lân hơi trầm ngâm rồi nói:

- Ai nói không có hứng thú, nếu là động phủ Võ tôn đỉnh phong thời thượng cổ, tất nhiên sẽ có bảo bối từ thượng cổ còn sót lại, ta cũng phải nhìn xem một chút.

- Thật sao? Thật tốt quá!

Tên mập mừng rỡ, có một đồng bạn có thực lực cường hãn sẽ tăng lên an toàn hơn rất nhiều.

Lý Lân cùng tên mập đi ra cửa thành, Thiên Đế thành là môn hộ của Thần Ma học viện, không có thế lức nào có gan chiếm lấy. Trật tự trong Thiên Đế thành cũng không quá an ổn, nhất là tại lúc ngoại viện sắp mở viện, càng ngày càng có nhiều thiên tài cao thủ hội tụ về Thiên Đế thành, mỗi ngày đề có rất nhiều cao thủ thông qua không gian truyền tống trận mà đến.

Trương Thanh mang theo Lý Lân ra cửa thành, ở nơi này có mấy thân ảnh đang yên lặng chờ đợi. Nhóm này tổng cộng có năm người, ba nam hai nữ. Một thiếu nữ áo trắng có dáng người cao gầy, tướng mạo rất xuất chúng, chỉ là vẻ mặt quá mức lãnh đạm, giống như băng sơn ngàn năm không tan. Bên người nàng ta là một thiếu nữ áo xanh, khuôn mặt cũng rất xinh đẹp, làm cho Lý Lân không nhịn được muốn nhìn nhiều hơn là, dáng người thiếu nữ này cực kỳ bá đạo, nhưng khuôn mặt lại như con nít rất đáng yêu, đôi mắt to lúng liếng đảo lòng vòng, làm có người ta cảm thấy cực kỳ giảo hoạt. Ba tên nam tử khác thì đều khoảng chừng hai mươi tuổi, dáng người tráng kiện, không nói tới thực lực, chỉ với dáng người này đã không tệ rồi.

- Hai Vương Tọa thất phẩm, ba Vương Tọa lục phẩm, tên mập chết này tìm được người có thực lực không yếu a!

Lý Lân lướt nhìn qua liền rõ thực lực của bọn họ, nhịn không được mà liếc nhìn tên mập một cái. Theo đoạn đường này, hai ngươi coi như là bạn thân rồi. Tuy Lý Lân nhỏ tuổi hơn Trương Thanh, nhưng tâm lý của hắn rất thành thục, mọi cử động đều làm cho người ta cảm giác ổn trọng. Mập mạp biết hắn cường hãn, tự nhiên không vì tuổi mà coi thường hắn, dọc đường đi đều gọi là Lý huynh.

- Chư vị, hiện tại nhân số đã đủ, chúng ta lập tức xuất phát!

Tên mập không có ý tứ giới thiệu Lý Lân cho mọi người, trực tiếp thúc dục mọi người xuất phát.

Những người khác liếc nhìn Lý Lân một cái, không khỏi cau mày.

- Mập mạp, ngươi có lầm không! Khí tức trên người tiểu tử này e rằng ngay cả Vương Tọa tam phẩm cũng không đạt được. Thực lực như thế thì sao chúng ta có thể giao sao lưng cho hắn được!

Một tên nam tử có chút nhanh nhẹn nhảy ra nói.

- Mao Kỳ! Triệu huynh chính là cao thủ luyện thể, thực lực không thua gì Vương Tọa lục phẩm, ánh mắt của Béo ta rất chuẩn, không có bản lĩnh thì ta dẫn hắn tới làm gì!?

- Ồ!? Cao thủ luyện thể, có chút ý tứ!

Mao Kỳ đi tới, chiến ý bộc phát, có chút hưng phấn nóng lòng thử.

- Được rồi, chúng ta không có thời gian dừng lại ở đây, nhanh xuất phát đi!

Nữ tử cao gầy lạnh như băng nói.

Mao Kỳ đang đi tới đột nhiên giống như bóng da xì hơi, có chút nhàm chán nhếch môi, nhưng nhìn vẻ mặt băng lạnh của nữ tử, chỉ có thể nuốt lấy bất mãn vào trong lòng.

- Ta gọi là Lâm Vũ Vi! Chào Triệu tiểu đệ!

Thiếu nữ mặt trẻ con chủ động đi tới, cười hì hì nói chuyện với LÝ LÂN.

- So với cách xưng hô này, ta thích ngươi gọi là Triệu đại ca hơn! Mọi người tốt, bản nhân là Triệu Vô Cực, hôm nay vừa mới tới Thiên Đế thành!

Lý Lân cười cười, vừa gây họa lớn như thế ở Thiên Đế thành, cái tên Lý Lân này có chút mẫn cảm. So với cái tên khó nghe mà mập mạp đề nghị, Lý Lân vẫn sử dụng tên kiếp trước.

- Thôi đê! Ngươi nhìn đi, khuôn mặt con nít thế kia, e rằng năm nay còn chưa tới mười sáu! Bản cô nương đã mười bảy rồi, gọi ngươi một tiếng tiểu đệ thì không thành vấn đề chứ!

Thiếu nữ cười cười ngẩng mặt lên, không biết khuôn mặt trẻ con của mình càng thêm đẹp, đương nhiên không bình luận tới dáng người của nàng.

Lý Lân không nói gì, dựa theo tuổi ở kiếp này, hắn đúng là mới mươi lăm tuổi, so với thiếu nữ còn nhỏ hơn một chút. Nhưng là nam tử khỏe mạnh có tâm lý thành thục, gọi một cô bé như vậy làm tỷ tỷ đúng là quái dị nói không nên lời.

- Lãnh Băng!

Nữ tử cao gầy trong treo nhưng lạnh lùng lãnh đạm nói ra tên mình, tính cách như vậy làm cho khuôn mặt béo mập của tên mập như bị kéo ra. Cái tên này đúng là danh phủ kỳ thực, hoàn toàn đủ lạnh.

- Ta gọi là Triệu Đại Thạch, Vô Cực huynh đệ, chúng ta cùng là một nhà a!

Tên nam tử có một cái sẹo trên mặt đi tới, hào sảng nói.

- Tại hạ là Tần Nguyên!

Tên nam tử cuối cùng mở miệng nói, chỉ là ánh mắt gã nhìn về Lý Lân có chút kỳ lạ.

Nhận thức xong thì mọi người cũng không có hàn huyên gì, Lãnh Băng dẫn đầu đi ra khỏi thành, theo hướng Ma Thú Sơn Mạch mà đi.

- Mập mạp chết bầm, bà cô ta nói cho ngươi biết một tin xấu, tin tức động phủ Võ tôn thượng cổ đã lộ rồi, e rằng lần này có không ít người tới.

Lâm Vũ Vi đi tới bên người Trương Thanh cùng Lý Lân nói.

- Đây cũng là chuyện bình thường, tuy chúng ta may mắn mới được tin tức, nhưng cũng không hoàn toàn nghiêm mật. HUống chi trong Thiên Đế thành còn có Thiên Cơ Các, chỉ cần có tiền, tìm hiểu mấy tin tức này căn bản quá đơn giản.

Mập mạp bất đắc dĩ cười khổ nói.

- Hừ, bản cô nương lại nghe nói đây là cơ hội cuối cùng để ngươi tham gia khảo thí gia nhập Thần Ma học viện, nếu thất bại thì chỉ có thể rời đi. Ngươi vội vả tiến vào động phủ thượng cổ kia, tất nhiên là bên trong có vật gì hấp dẫn ngươi!?

Lâm Vũ Vi hơi nhíu mày, trong mắt lóe ra ánh sáng giảo hoạt.

Trương Thanh cũng không dấu diếm gì, trầm giọng nói:

- Ta nhận được tin tức, bên trong động phủ kia có Cảnh Giới Đan, chỉ cần có được một viên Cảnh Giới Đan, ta có thể đột phá đến Vương Tọa lục phẩm, tiến vào Vương Tọa hậu kỳ. Cơ hội thông qua khảo thí tại Thần Ma học viện cũng cao hơn, ta tuyệt đối không thể buông tha.

- Cảnh Giới Đan? Là loại đan dược tăng lên cảnh giới mà không có tác dụng phụ? Ta nói thứ này có tác dụng rõ ràng đối với võ giả Vương Tọa trở xuống. Dù là Võ Hoàng cũng có hiệu quả, chính là bảo đan đột phá bình cảnh. Tin tức của ngươi có chính xác không?

Mao Kỳ kinh hỉ vọt tới.

- Tin tức này là ta nghe nói lấy được từ thần hồn của ma thú may mắn vào trong đó, về phần cụ thể có hay không thì ta không thể xác định!

Trương Thanh bất đắc dĩ nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.