Vì sao lại có yêu cầu này với thần, thời gian trăm năm quá dài, thần không thể trăm năm không trở lại!
Lý Lân lắc đầu, cự tuyệt ý của Đường hoàng.
- Ngươi không yên lòng về Hắc Thủy Vương Thành? Ngươi thực sự coi trọng phần cơ nghiệp đó vậy sao?
Đường hoàng trầm giọng.
- Nơi đó có nữ nhân và bằng hữu của thần, thần tự nhiên coi trọng.
Lý Lân không hề lui bước.
Đường hoàng bình tĩnh nhìn hắn, hồi lâu mới thở dài, nói:
- Ngươi đã cảm thấy trăm năm thời gian quá dài, vậy trẫm lui một bước, lúc nào chiến lực của ngươi đạt tới Võ Tôn cấp bậc mới có thể trở lại. Ngươi thấy thế nào?
- Chiến lực Võ Tôn? Sợ rằng trăm năm thời gian căn bản không đủ!
Lý Lân đau khổ, đến Hoàng Cấp rồi muốn đột phá mỗi bước đều cực kỳ gian nan, càng đừng nói tới chiến lực đột phá cảnh giới Võ Tôn. Lại thêm Tiên Thiên Nhất Khí Quyết Lý Lân tu luyện, càng về sau càng thêm huyền ảo. Lý Lân đến hiện giờ vẫn không thể đột phá vách ngăn Võ Hoàng, không phải hắn không đủ nỗ lực, mà là vẫn khó có thể nhập môn Tiên Thiên Nhất Khí Quyết tầng thứ ba Luyện Thần Phản Hư. Công pháp ghi lại quá huyền ảo tối nghĩa, không có cảm ngộ nhất định căn bản không thể tu luyện.
- Trẫm chính vì muốn tốt cho ngươi, trăm năm sau này Đại Đường phải toàn lực nghênh chiến tứ phương thế lực, trẫm có thể đảm bảo trong khoảng thời gian này không nhúng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887640/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.