Chương trước
Chương sau
Lão giả thần sắc ngưng trọng, một lĩnh vực màu xanh từ trong tay phát ra, trực tiếp đẩy lĩnh vực do song kiếm Tần Vương hình thành trở về.

Cuối cùng, lão giả hướng ánh mắt về phía Thừa Càn thái tử, nam nhân Bát phẩm Vương Tọa này rốt cuộc có bản sự gì để ngăn trở mình. Trải qua mấy người trước khiến hắn đối với nam tử khí chất bất phàm trước mắt cũng không dám khinh thường.

Quanh người Thừa Càn thái tử lóe lên quang mang trận pháp, tiếp đó không trung truyền tới một cỗ khí tức chân khí chấn động. Khí tức quanh thân Thừa Càn thái tử cũng theo những chân khí đó tăng vọt.

Cửu phẩm Vương Tọa sơ kỳ, Cửu phẩm Vương Tọa trung kỳ, Cửu phẩm Vương Tọa hậu kỳ, Cửu phẩm Vương Tọa đỉnh phong, bán bộ Võ Hoàng, Nhất phẩm Võ Hoàng sơ kỳ, Nhất phẩm Võ Hoàng trung kỳ... Khí tức khủng bố tăng lên đến Tứ phẩm Võ Hoàng đỉnh phong mới dừng lại.

- Điều... này làm sao có thể!

Đại Diễn Tông phó giáo chủ trợn mắt. Đây là bao nhiên đoạn, làm sao mà thực lực có thể trong nháy mắt tăng lên nhiều giai đoạn như thế chứ.

Ong...!

Thừa Càn thái tử một đao chém ra, một cỗ đao mang sáng láng trước giờ chưa từng có đánh về phía lão giả.

Tay áo lão giả rung động, cương khí bá đạo như hai cái bàn mài mài nhỏ cỗ đao mang kia.

- Trận pháp sao? Không ngờ Đại Đường còn có người lĩnh ngộ trận pháp cao như ngươi!

Vẻ mặt lão giả lộ vẻ chấn kinh. Trách không được bốn người có thể trở thành tứ phương thái tử của Đại Đường, quả thực mỗi người đều không đơn giản. Đơn độc chống lại bất cứ người nào, lão giả đều có thể dựa vào thực lực bản thân nghiền áp, thế nhưng chống lại bốn người lại có chút quá sức, khắp nơi chịu kiềm chế.

Huyết sắc trường thương của Vũ vương, song kiếm lĩnh vực của Tần Vương, sát cơ vô hình của Sát Sinh Vương, đao mang sắc bén của Thừa Càn thái tử. Bốn người phân ra bốn phương, đồng thời phát động công kích, Bát phẩm Võ Hoàng cũng bị vây khốn khó nhúc nhích.

Phía bắc, thái sư của Thần Lang hoàng triều là một lão giả già yếu, thế nhưng thủ đoạn lại cực kỳ sắc bén, tám vị Võ Hoàng áo đen tinh thông hợp kích chi thuật lại bị áp chế. Cũng không biết lão đầu nghĩ gì trong lòng, rõ ràng có cơ hội giết chết người áo đen, đánh đến tế đàn, nhưng mấy lần lưu thủ, cũng không biết mục đích cuối cùng là gì.

Gầm...!

Khí vận chi hải to lớn bắt đầu cuồn cuộn, hắc sắc thần long vốn chỉ lộ ra nửa người từ từ lộ ra cả thân mình, lợi trảo thứ năm cho thấy thân phận cao quý. Đôi mắt rồng tràn đầy tinh quang khiếp người.

Tiếng gầm trầm thấp thể hiện cự long đã triệt để hồi phục.

Ong...!

Một đạo trảo mang sắc bén từ trong khí vạn chi hải xuất ra, trực tiếp trảo về phía Đại Diễn Tông phó giáo chủ đang bị tứ phương thái tử vây khốn ở phía đông.

- Không tốt!

Đại Diễn Tông phó giáo chủ sắc mặt đại biến, bất chấp tứ đại thái tử công kích mạnh mẽ phá toái hư không, trốn vào trong không gian loạn lưu.

Ầm một tiếng, trảo ấn trảo phá hư không, trực tiếp tiến vào sâu trong hư không.

Một tiếng hét thảm truyền đến, một cánh tay nhiễm máu từ trong hư không văng ra.

- Lưu lại một cánh tay, lần sau dám tới, để lại mạng mình!

Khí vận thần long trên biển mây nói tiếng người, trong giọng nói tràn đầy bá khí vô song.

Biến cố đột ngột khiến tất cả mọi người sợ hãi, thái sư Thần Lang hoàng triều đang giao thủ với tám Võ Hoàng áo đen phản ứng cực nhanh, nhanh chóng phá vỡ vây công của tám người, dứt khoát phá toái hư không mà đi, thân vương Hỏa Phượng hoàng triều phía nam cũng phát hiện sự tình không ổn, quay người chạy trốn. Chỉ có thiên sư áo đen của La Tư hoàng triều ở phía tây không lập tức rút lui, đôi mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm Lý Lân.

- Quay lại đi! Nếu không hôm nay ngươi không đi được đâu!

Lý Lân trầm giọng nói. Cũng không phải Lý Lân hắn hảo tâm cỡ nào, mà là khí tức từ trên cao đã nói rõ cho hắn, lão tổ tông không có ý tiếp tục ra tay.

- Đại Đường Hán Vương, lão phu nhớ kỹ ngươi! Sớm muộn sẽ có một ngày chúng ta hoàn thành trận chiến ngày hôm nay!

Lão giả áo đen trầm giọng nói.

- Bản vương cũng chờ mong ngày đó!

Lý Lân chiến ý tung bay. Nơi này là sân nhà của Đại Đường, có khí vận thần long giữa không trung thực lực cao thâm đang nhìn chằm chằm, thiên sư của La Tư hoàng triều cho dù cảnh giới vượt xa Lý Lân cũng không dám tiếp tục mạnh mẽ ra tay. Về phần cuộc chiến kia, thiên sư áo đen cũng rất bất đắc dĩ. Lý Lân dựa vào thân thể chống lại hắn, khiến võ đạo chi tâm của lão giả áo đen xuất hiện một khe hở, nếu không thể bù đắp nó, con đường võ đạo của hắn đã bị ảnh hưởng to lớn. Lời của thiên sư áo đen cũng có thể coi là một loại cảnh cáo, tương lai Lý Lân rời khỏi Đại Đường sẽ có thể gặp phải công kích của hắn.

Thiên sư áo đen đạp phá hư không rời đi, Lý Lân bay về trên đỉnh núi, lẳng lặng đợi biến hoán tiếp theo.

- Chuyện hôm nay trẫm nhớ kỹ, trong vòng trăm năm, Đại Đường tất sẽ quyết một trận thư hùng với các vị!

Khí vận thần long gào lớn. Cái mâm trắng bạc bên dưới lơ lửng trên đầu Thế Tông hoàng đế đột nhiên xông thẳng lên trời, trong tiếng gầm rú của khí vận thần long, trên mâm xuất hiện bốn sợi xiềng xích hư ảo bọc lấy cái mâm.

- Cuồng vọng! Đại Đường lại mưu toan thôn tính tứ phương thế lực chúng ta tiến giai siêu cấp hoàng triều, bản tông chủ muốn thử chút xem Đại Đường rốt cuộc có thực lực gì mà làm được!

Một thanh âm phẫn nộ truyền đến từ phía đông. Tuy không có thân ảnh hiện lên, nhưng uy thế còn cường hãn hơn Đại Diễn tông phó chưởng giáo bị thương bỏ chạy lúc trước nhiều lắm.

- Tứ linh tỏa thiên, coi tứ phương thế lực chúng ta là thiên địa tứ linh, Đại Đường có thực lực này sao? Trẫm lại muốn xem Đại Đường bị Thần Lang hoàng triều thôn tính!

Một đạo thanh âm bá đạo từ phía bắc truyền tới, trong giọng nói tràn ngập ngạo khí cuồng bá, chính là vạn lý truyền âm của hoàng đế Thần Lang hoàng triều.

Tây phương và nam phương đều truyền đến tiếng hừ lạnh khinh thường, ngoài ra thiên địa lại phục hồi bình tĩnh.

Khí vận chi hải cũng dần dần bình tĩnh, khí vận thần long cũng ẩn tàng không lộ. Chỉ có Tiên Thiên Cao Thủ trở lên mới có thể dựa vào thần niệm nhìn thấy khí vận vân hải trên không trung. Người bình thường chỉ có thể nhìn thấy trên không trung có một đám mây vàng kim thần kỳ mà thôi.

Đại Đường lão tổ lặng yên mở mắt, vung tay lên mọi người trên đỉnh núi biến mất, đến khi thị giác hồi phục, đã phát hiện mình ở trong Đại Đường Triều Thiên Điện. Mà Đại Đường Thế Tông hoàng đế làm ra tất cả mọi chuyện đang ngồi trên long ỷ, vẻ mặt uy nghiêm.

- Từ giờ đổi thành Đại Đường niên hiệu Trinh Quán, năm nay là Trinh Quán nguyên niên!

Giọng nói của Thế Tông hoàng đế từ Triều Thiên Điện phát ra, trong nháy mắt đã quét qua tất cả các nơi của hoàng triều.

- Đại Đường chư thần còn không mau quy vị còn đợi khi nào!

Thanh âm của Ngụy Diên vang lên, mấy trăm thân ảnh thân mang triều phục từ trong đại điện phóng ra kim quang, sau đó kim quang liên tiếp với khí vận vân hải trên trời cao. Lý Lân giương mắt nhìn lên, trên trời cao, trong khí vận vân hải trong nháy mắt đã nhiều thêm mấy trăm thân ảnh, tướng mạo chính là chư thần trong đại điện.

- Đại Đường tất cả quân đội lập tức chỉnh đốn thành ngũ đại quân đoàn, đông phương thái tử Lý Thế Huân là chủ soái đông phương Thanh Long quân đoàn, bắc phương thái tử Lý Dục là chủ soái bắc phương Huyền Vũ quân đoàn, tây phương thái tử Lý Thanh Phong làm chủ soái tây phương Bạch Hổ quân đoàn, nam phương thái tử Lý Thừa Càn làm chủ soái nam phương Chu Tước quân đoàn. Thành lập trung ương quân đoàn, Tần Tĩnh đảm nhiệm chủ soái trung ương quân đoàn! Ngoài ra xây dựng ngự lâm quân, Uất Trì Đức đảm nhiệm tổng chỉ huy ngự lâm quân!

Theo mệnh lệnh của Thế Tông hoàng đế, khí vận chi lực trên trời cao không ngừng chuyển động, từng cỗ khí vận kim quang khủng bố từ trên trời giáng xuống, bao lấy mấy người cầm đầu.

- Trưởng Tôn Thiên Thành làm Đại Đường Tả Tướng, tổng lĩnh triều cương, mở lại lục bộ. Đỗ Thành Công làm Đại Đường Hữu Tướng, chủ trì tất cả sự việc đối ngoại của Đại Đường!

Theo mệnh lệnh của Thế Tông hoàng đế, lai lão giả đi ra khỏi khom mình hành lễ. Hai người này đảm nhiệm Đại Đường tả hữu thừa tướng không có một ai dị nghị. Bởi vì trong sách sử Đại Đường lưu lại quá nhiều truyền thuyết của hai người. Có thể nói hai đời Đường hoàng vì có Trưởng Tôn Thiên Thành, Đỗ Thành Công, Tần Tĩnh, Uất Trì Đức hai văn hai võ phụ tá mới có thể gây dựng cơ nghiệm mấy trăm năm của Đại Đường.

Ngày này đã định là một bước ngoặt trong lịch sử Đại Đường, lục bộ một lần nữa gây dựng, những cái tên quan viên lưu lại trong lịch sử Đại Đường một lần nữa xuất hiện trước mắt thế nhân, khiến tất cả mọi người đều nhìn ra thời đại Đại Đường biến đổi đến rồi.

Cả quá trình kéo dài rất lâu, Lý Lân luôn luôn giữ im lặng quan sát những "lão tiền bối" một lần nữa rời núi. Hắn không quá hứng thú với triều đình Đại Đường, khác với những quan viên một lần nữa nắm lại quyền lực, vẻ mặt hưng phấn, hắn không hề tìm hiểu bản thân đệ tam thái tử là chuyện gì xảy ra. Đừng nói Lý Lân tò mò, văn võ toàn triều cũng không hiểu gì cả, dù sao đệ tam thái tử này quá đột ngột, lúc phân phong chủ soái quân đoàn cũng không có việc của tam thái tử Lý Lân này, dường như hắn chỉ để bày, sự việc càng lúc càng quỷ dị.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.